Tinh Lộ Tiên Tung

Thịt thuốc và c...

2024-12-29 06:26:07

Trong phòng, Đông Nguyệt mở gói đồ, bên trong có đủ thứ, ngoài một xâu tiền đồng sáng choang và hai bộ quần áo đơn giản, còn có một miếng thịt khô đen thui.

- Thu Diệp, cho ngươi.

Đông Nguyệt không nói hai lời cầm miếng thịt khô lên, trực tiếp bẻ đôi, đưa một nửa cho Vương Vũ.

- Đây là thứ tốt ngươi nói sao?

Vương Vũ cầm trên tay, có chút ngạc nhiên.

- Sư đệ, đây không phải thịt thường, mà là thịt yêu thú, còn được ngâm trong dược liệu đặc biệt.

Tiểu mập mạp chỉ miếng thịt khô trong tay, nháy mắt đáp.

- Dược tiên!

Sắc mặt Vương Vũ trở nên kỳ lạ, lại cẩn thận quan sát miếng thịt khô trong tay. Sờ vào cứng ngắc, thoang thoảng mùi thuốc.

- Đúng vậy, thịt yêu thú bổ dưỡng hơn thịt thường, nếu ngâm vào dược liệu thì hiệu quả sẽ càng tốt hơn. Những miếng thịt này đều do nhà ta tự ngâm, ăn từ nhỏ, nếu không sao sức lực lại lớn như vậy. Ngươi thử đi rồi biết. Thứ này rất bổ, mỗi lần nấu cháo chỉ cần xé một miếng bỏ vào là được, nếu ăn nhiều sẽ dễ chảy máu cam.

Đông Nguyệt dặn dò.

- Sư huynh, thứ này chắc đắt lắm nhỉ.

Vương Vũ nhìn miếng thịt khô trong tay, có chút dở khóc dở cười, do dự hỏi.

- Nhà ta ở thành Hoàng Thạch mở tiệm thịt, những miếng thịt thuốc này đối với người khác đúng là có chút đắt, nhưng với nhà ta thì chẳng là gì, cứ yên tâm ăn đi. Miếng này chắc đủ ngươi dùng cả tháng.

Đông Nguyệt cười hớn hở, không để tâm đáp.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Cảm tạ Đông Nguyệt sư huynh, vậy sư đệ không khách sáo nữa.

Vương Vũ suy nghĩ một lát, vẫn bỏ miếng thịt khô vào trong ngực, chắp tay cảm ơn Đông Nguyệt.

- Haha, đúng rồi. Thu Diệp sư đệ, về thử thứ này đi, rồi sẽ biết ta không nói dối, chỉ cần ăn hai ba ngày là sẽ thấy cơ thể khác hẳn trước kia.

Đông Nguyệt cười lớn nói.

Thấy Đông Nguyệt tự tin như vậy, Vương Vũ cũng có thêm chút mong đợi đối với miếng thịt thuốc này.

Đến chiều tối.

Vương Vũ nhìn bát cháo thơm phức trước mặt, một hơi uống cạn, sau đó đơn giản vận động tay chân trong phòng làm một số động tác tiêu thực.

Không lâu sau hắn cảm thấy toàn thân hơi ngứa, bắt đầu từ đỉnh đầu sau đó nhanh chóng lan ra ngực, lưng, cuối cùng đến tay và chân, càng ngày càng ngứa, đồng thời toàn thân hơi nóng lên.

Hắn xắn tay áo, giơ cánh tay lên quan sát kỹ thấy da cánh tay đỏ ửng, trông có vẻ hơi đáng sợ. Lúc này, dù không soi gương hắn cũng biết mặt mình lúc này chắc hẳn là đỏ tía tai.

Tác dụng của miếng thịt thuốc này lớn đến vậy, quả thực nằm ngoài dự đoán của Vương Vũ!

Hắn chỉ thấy da thịt càng ngày càng ngứa, trong người càng ngày càng nóng, không nhịn nổi nữa dứt khoát rời khỏi phòng, đi ra phía sau đạo quán, chạy quanh sân luyện võ.

Vương Vũ đón gió núi lạnh lẽo dùng sức vung tay, quăng chân, chạy hết vòng này đến vòng khác, chỉ cảm thấy toàn thân như có sức lực vô tận. Trước kia chạy vài vòng là thở hồng hộc, nhưng lúc này chạy một mạch mười mấy vòng mà vẫn không thấy mệt, còn chạy càng lúc càng nhanh dưới chân như có gió.

Một nén nhang sau.

- Hự hự.

Vương Vũ thở dài một hơi, cảm thấy nhiệt lượng trong cơ thể đã giảm đi nhiều thì dừng bước ở giữa sân luyện võ, vô thức liếc mắt về phía đạo quán, nhưng lập tức giật mình, vội vàng kêu lên:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Thanh Phong Sư huynh.

Chỉ thấy bên cạnh sân luyện võ, một bóng người lặng lẽ đứng bên cạnh, ánh trăng nhàn nhạt chiếu trên khuôn mặt trắng trẻo, chính là Thanh Phong đã gặp vào ban ngày.

- Ngươi ăn thịt thuốc, là lần đầu tiên dùng sao?

Thanh Phong lạnh lùng hỏi Vương Vũ, trong tay cầm một cái bình màu vàng không lớn, dùng một lớp vải dày màu xám che miệng vò, xung quanh miệng vò còn được buộc chặt bằng mấy sợi dây vàng.

- Vâng, sư huynh, lần đầu tiên ta ăn thịt thuốc, Đông Nguyệt Sư huynh đã chia cho ta một miếng.

Vương Vũ nhanh chân đi tới, thành thật trả lời, nhưng trong lòng lại thắc mắc không biết tại sao đối phương lại xuất hiện ở đây.

- Đông Nguyệt thật hào phóng, loại thịt thuốc này ở bên ngoài giá rất cao, gần như có thể bán được bằng hàng lượng bạc. Đã là lần đầu tiên dùng, ta sẽ chỉ bảo ngươi đôi điều, mấy lần đầu dùng thịt thuốc sẽ có hiệu quả tốt nhất, sau đó cần dùng lâu dài mới có thể cải thiện thể chất. Nếu thật sự muốn phát huy hiệu quả tốt nhất của thịt thuốc, mấy ngày này tốt nhất nên vận động nhiều, chỉ có lợi chứ không có hại.

Thanh Phong nhàn nhạt nói.

- Đa tạ đại sư huynh chỉ bảo.

Vương Vũ liên tục gật đầu, dáng vẻ vô cùng ngoan ngoãn, nhưng trong lòng lại thầm kinh ngạc về giá trị đắt đỏ của thịt thuốc. Trong trí nhớ của Vương Thiết Trụ, một lượng bạc có thể đổi được một xâu tiền đồng lớn đủ để cả nhà sống tốt trong một tháng.

Thanh Phong lại liếc nhìn Vương Vũ, rồi lại mở miệng hỏi:

- Nghe sư phụ nói, ngươi cũng có linh cảm?

- Vâng, Quan chủ đã nói như vậy, nhưng bây giờ ta vẫn không hiểu, linh cảm rốt cuộc là gì?

Vương Vũ ngẩn ra một lúc rồi đáp.

- Nếu đã có linh cảm, vậy thì tới đây giúp ta một tay, trước tiên giúp ta cầm thứ này.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tinh Lộ Tiên Tung

Số ký tự: 0