Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy
Chung Tình rời đi (1)
Diệp Phi Dạ
2024-07-21 15:44:48
Có lẽ nào . . . . . . . . cô thật sự muốn rời khỏi nhà họ Dịch sao?
Hoặc là nói. . . . . . . . .cô thật sự muốn rời khỏi Thiếu Tướng sao. . . . . . . . . . . . Rời khỏi người đàn ông kia?
Trong lòng Chung Tình tràn đầy cảm xúc không rõ, đây là cảm giác cô chưa bao giờ có. . . . . . Mỗi lần cô muốn làm chuyện gì, chỉ cần nghĩ đến, bày ra kế hoạch, rồi sẽ đi làm.
Thế nhưng hiện tại, lại cảm thấy do dự trước quyết định này?
Cô không hề giống cô chút nào.
Cô không phải kẻ điên, cũng không phải người ngốc, sẽ không vì tình yêu, vì một người đàn ông mà chôn vùi cả đời mình, ở trên thế giới này làm gì có ai thật sự chờ đợi cô?
Cô nghĩ, chỉ cần cô rời đi nơi này, cô sẽ không còn bị hai đại thế lực quấn lấy, kẹp cô ở giữa, sẽ không còn khốn đốn tứ bề, tâm tư Thiếu Tướng cô không hiểu được, cho dù Thiếu Tướng thật sự là tri kỷ của cô, nhưng ai biết được, sự mê luyến đó có thể kéo dài trong bao lâu?
Nếu có một ngày, hắn giống như cha cô, tàn nhẫn tuyệt tình, thì cô cái gì cũng không có, đừng nói là cô bị người khác đạp lên, có khi còn bị hắn đạp cho đến chết.
Cô từ nhỏ đã được sinh ra trong giới quý tộc, lớn lên ở trong giới quý tộc, đã sớm nhìn quen tình người ngoài ấm trong lạnh, biết được lòng người dễ thay đổi, càng hiểu được bản tính của người đàn ông là vô cùng bạc tình, nếu người đàn ông đó muốn theo đuổi cô, ôm cô, che chở cho cô, cho dù đó chỉ là lừa gạt, thì cô cũng có thể miễn cưỡng chấp nhận tình cảm đó, nhưng người đàn ông này. . . . . . . . . không quan tâm cô, thờ ơ lạnh nhạt với cô, điều đó đại biểu rằng cô chẳng là cái thá gì . . . . . . . . .
Cô chưa bao giờ nghĩ sẽ chờ đợi một người đàn ông nào cả, trong đầu của cô, từ trước đến nay chỉ biết tìm cách để sống tốt hơn mà thôi.
Thiếu Tướng bây giờ, làm cho cô cảm thấy càng ngày càng nguy hiểm, điều đó khiến cô ngày càng phải quyết tâm hơn. Nếu như, cô có thể nghe theo trái tim mình, an toàn ở lại bên người Thiếu Tướng, phòng ngừa chu đáo, thật ra làm như vậy cũng được. . . . . . . . . Chỉ tiếc, trong lòng của cô vô cùng rõ ràng, cô làm không được điều đó.
Cứ như vậy, chặt đứt.
Chỉ cần cô rời khỏi nơi này, trải qua mấy tháng sau thì cô có thể hãnh diện, hát vang nói cười, không phí tâm tư suy đoán tâm tình của người khác, không cần tiêu hết tâm cơ đề phòng người khác hãm hại.
Cứ như vậy, rời đi.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Ban đêm, Chung Tình mơ một giấc mơ.
Mơ tới một ít chuyện đã xảy ra từ rất lâu, cô đột nhiên cảm thấy trong lòng mình có một chút nhớ đến cha . . . . . . . . .
Tuy ông ấy là người lạnh nhạt, bạc tình bạc nghĩa với phụ nữ, nhưng cô vẫn cố gắng làm cho ông vui lòng, ông vẫn rất thương cô con gái nhỏ này. . . . . . . . .
Hoặc là nói. . . . . . . . .cô thật sự muốn rời khỏi Thiếu Tướng sao. . . . . . . . . . . . Rời khỏi người đàn ông kia?
Trong lòng Chung Tình tràn đầy cảm xúc không rõ, đây là cảm giác cô chưa bao giờ có. . . . . . Mỗi lần cô muốn làm chuyện gì, chỉ cần nghĩ đến, bày ra kế hoạch, rồi sẽ đi làm.
Thế nhưng hiện tại, lại cảm thấy do dự trước quyết định này?
Cô không hề giống cô chút nào.
Cô không phải kẻ điên, cũng không phải người ngốc, sẽ không vì tình yêu, vì một người đàn ông mà chôn vùi cả đời mình, ở trên thế giới này làm gì có ai thật sự chờ đợi cô?
Cô nghĩ, chỉ cần cô rời đi nơi này, cô sẽ không còn bị hai đại thế lực quấn lấy, kẹp cô ở giữa, sẽ không còn khốn đốn tứ bề, tâm tư Thiếu Tướng cô không hiểu được, cho dù Thiếu Tướng thật sự là tri kỷ của cô, nhưng ai biết được, sự mê luyến đó có thể kéo dài trong bao lâu?
Nếu có một ngày, hắn giống như cha cô, tàn nhẫn tuyệt tình, thì cô cái gì cũng không có, đừng nói là cô bị người khác đạp lên, có khi còn bị hắn đạp cho đến chết.
Cô từ nhỏ đã được sinh ra trong giới quý tộc, lớn lên ở trong giới quý tộc, đã sớm nhìn quen tình người ngoài ấm trong lạnh, biết được lòng người dễ thay đổi, càng hiểu được bản tính của người đàn ông là vô cùng bạc tình, nếu người đàn ông đó muốn theo đuổi cô, ôm cô, che chở cho cô, cho dù đó chỉ là lừa gạt, thì cô cũng có thể miễn cưỡng chấp nhận tình cảm đó, nhưng người đàn ông này. . . . . . . . . không quan tâm cô, thờ ơ lạnh nhạt với cô, điều đó đại biểu rằng cô chẳng là cái thá gì . . . . . . . . .
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô chưa bao giờ nghĩ sẽ chờ đợi một người đàn ông nào cả, trong đầu của cô, từ trước đến nay chỉ biết tìm cách để sống tốt hơn mà thôi.
Thiếu Tướng bây giờ, làm cho cô cảm thấy càng ngày càng nguy hiểm, điều đó khiến cô ngày càng phải quyết tâm hơn. Nếu như, cô có thể nghe theo trái tim mình, an toàn ở lại bên người Thiếu Tướng, phòng ngừa chu đáo, thật ra làm như vậy cũng được. . . . . . . . . Chỉ tiếc, trong lòng của cô vô cùng rõ ràng, cô làm không được điều đó.
Cứ như vậy, chặt đứt.
Chỉ cần cô rời khỏi nơi này, trải qua mấy tháng sau thì cô có thể hãnh diện, hát vang nói cười, không phí tâm tư suy đoán tâm tình của người khác, không cần tiêu hết tâm cơ đề phòng người khác hãm hại.
Cứ như vậy, rời đi.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Ban đêm, Chung Tình mơ một giấc mơ.
Mơ tới một ít chuyện đã xảy ra từ rất lâu, cô đột nhiên cảm thấy trong lòng mình có một chút nhớ đến cha . . . . . . . . .
Tuy ông ấy là người lạnh nhạt, bạc tình bạc nghĩa với phụ nữ, nhưng cô vẫn cố gắng làm cho ông vui lòng, ông vẫn rất thương cô con gái nhỏ này. . . . . . . . .
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro