Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy
Cô mang thai con của hắn! (30)
Diệp Phi Dạ
2024-07-21 15:44:48
Sau đó, chính là quần rơi xuống đất. . . . . . .
Hai người cứ nhìn thẳng nhau như vậy.
Không ai nói gì.
Không ai có hành động gì.
Chỉ đối diện nhau như vậy.
Hồi lâu, hồi lâu. . . . . . . . . . . .
Chung Tình ngoan ngoãn nằm ở nơi đó.
Một lúc sau, Dịch Giản mới có hành động, Chung Tình cũng rõ ràng hắn đang làm gì, theo bản năng nhắm hai mắt lại.
Động tác của Dịch Giản rất ôn nhu, giống như đang nâng niu châu báu, mơn trớn làn da toàn thân cô.
Chung Tình bất động . . . . . . . từ lúc tay hắn duỗi ra, cũng là lúc bắt đầu sự hấp dẫn chết người của cô.
Thế nhưng, loại hấp dẫn chết người này của cô, lại mê hoặc đàn ông vô cùng.
Bất luận là ai, đều muốn tàn nhẫn mà dạy dỗ cô một phen.
Vẻ mặt Dịch giản, vào lúc này trở nên vô cùng sinh động, giống như con người, chứ không phải là một vị thần
Hơi thở của hắn, cũng bắt đầu bất ổn.
Có chút ngổn ngang, rơi vào trong tai Chung Tình, mang theo chấn động kinh tâm động phách.
Cô mở mắt ra, nhìn hắn.
Hắn vừa vặn cũng nhìn cô.
Cô biết, hắn sắp làm gì, hắn sắp chân chính tiến vào. . . . . . . . . Khi hắn đụng vào thân thể cô, ánh mắt của cô trở nên có chút vô tội.
Chung Tình thuận theo không có phản kháng.
Thuận theo như vậy, khiến ánh mắt của hắn trở nên có chút ấm áp, hắn không nhịn được mà cúi đầu, đôi môi cách bờ môi của cô chỉ có vài cm, hắn hơi mở miệng, chậm rãi động mấy lần.
Chung Tình mơ hồ biết hắn đang nói chuyện.
Thế nhưng, cô không biết hắn đang nói cái gì.
Chỉ cảm giác được gió đêm thổi qua tai, hắn lại đột nhiên, hung hăng động thân mà vào.
Động tác của hắn, bắt đầu rất chậm, cô cảm thấy có chút đau, không nhịn được nhíu mày, nhưng vẫn cố nén .
Hắn dường như cảm giác được cô đau, theo bản năng muốn lùi ra.
Thế nhưng Chung Tình không cho phép, duỗi cánh tay ra, ôm chặt lấy Dịch Giản, thậm chí còn đưa thân thể đi tới.
Động tác của cô, khiến cho Dịch Giản lập tức rõ ràng cô muốn gì, đáy mắt nhu tình, trở thành âm lãnh.
Hắn không để ý cô nữa, cứ thế tiến vào.
Rất sâu.
Rất đau.
Chung Tình muốn hút không khí, nhưng vẫn giữ nguyên nụ cười trên môi.
Dịch Giản nhìn nụ cười của cô, vẻ mặt dần dần như muốn kết băng, một giây sau, động tác cả người càng ngày càng điên cuồng!
Hai người cứ nhìn thẳng nhau như vậy.
Không ai nói gì.
Không ai có hành động gì.
Chỉ đối diện nhau như vậy.
Hồi lâu, hồi lâu. . . . . . . . . . . .
Chung Tình ngoan ngoãn nằm ở nơi đó.
Một lúc sau, Dịch Giản mới có hành động, Chung Tình cũng rõ ràng hắn đang làm gì, theo bản năng nhắm hai mắt lại.
Động tác của Dịch Giản rất ôn nhu, giống như đang nâng niu châu báu, mơn trớn làn da toàn thân cô.
Chung Tình bất động . . . . . . . từ lúc tay hắn duỗi ra, cũng là lúc bắt đầu sự hấp dẫn chết người của cô.
Thế nhưng, loại hấp dẫn chết người này của cô, lại mê hoặc đàn ông vô cùng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bất luận là ai, đều muốn tàn nhẫn mà dạy dỗ cô một phen.
Vẻ mặt Dịch giản, vào lúc này trở nên vô cùng sinh động, giống như con người, chứ không phải là một vị thần
Hơi thở của hắn, cũng bắt đầu bất ổn.
Có chút ngổn ngang, rơi vào trong tai Chung Tình, mang theo chấn động kinh tâm động phách.
Cô mở mắt ra, nhìn hắn.
Hắn vừa vặn cũng nhìn cô.
Cô biết, hắn sắp làm gì, hắn sắp chân chính tiến vào. . . . . . . . . Khi hắn đụng vào thân thể cô, ánh mắt của cô trở nên có chút vô tội.
Chung Tình thuận theo không có phản kháng.
Thuận theo như vậy, khiến ánh mắt của hắn trở nên có chút ấm áp, hắn không nhịn được mà cúi đầu, đôi môi cách bờ môi của cô chỉ có vài cm, hắn hơi mở miệng, chậm rãi động mấy lần.
Chung Tình mơ hồ biết hắn đang nói chuyện.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thế nhưng, cô không biết hắn đang nói cái gì.
Chỉ cảm giác được gió đêm thổi qua tai, hắn lại đột nhiên, hung hăng động thân mà vào.
Động tác của hắn, bắt đầu rất chậm, cô cảm thấy có chút đau, không nhịn được nhíu mày, nhưng vẫn cố nén .
Hắn dường như cảm giác được cô đau, theo bản năng muốn lùi ra.
Thế nhưng Chung Tình không cho phép, duỗi cánh tay ra, ôm chặt lấy Dịch Giản, thậm chí còn đưa thân thể đi tới.
Động tác của cô, khiến cho Dịch Giản lập tức rõ ràng cô muốn gì, đáy mắt nhu tình, trở thành âm lãnh.
Hắn không để ý cô nữa, cứ thế tiến vào.
Rất sâu.
Rất đau.
Chung Tình muốn hút không khí, nhưng vẫn giữ nguyên nụ cười trên môi.
Dịch Giản nhìn nụ cười của cô, vẻ mặt dần dần như muốn kết băng, một giây sau, động tác cả người càng ngày càng điên cuồng!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro