Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy
Dịch Giản, em yêu anh![10]
Diệp Phi Dạ
2024-07-21 15:44:48
Chung Tình nhìn Chung Hân đi vào, cô mới đi theo phía sau Chung Hân, từng bước một tiêu sái đi vào.
Cô thấy Chung Hân là đang kích động, kỳ thật cô cũng thực kích động, ngấm ngầm kích động, nhưng cũng ẩn giấu một chút hâm mộ.
Đúng vậy, là hâm mộ.
Trước đây, lúc Trác Nhiên thay đổi biện pháp lấy lòng chị Hai, cô luôn đứng ở một bên, thản nhiên nhìn, chưa bao giờ hâm mộ.
Giả như Trác Nhiên vào đêm giao thừa, mang theo chị Hai đi bắn pháo hoa, còn ôm chị Hai, ở trước đám đông, hôn một cái.
Trong mắt cô, cũng không có cảm giác gì quá lớn.
Dù sao cô cũng cảm thấy, chính mình không cần.
Nhưng mà hiện tại, cô lại phát hiện, chính mình cư nhiên......... Có một chút khát vọng như vậy......... Khát vọng, Thiếu tướng, cũng sẽ cho bản thân mình một sự kinh hỉ như vậy.
Đột nhiên lúc này, cô nhìn bóng dáng Chung Hân, có chút nhớ nhung nghĩ về Thiếu tướng......... Tối nay, anh sẽ trở lại sao?
Cánh môi cô hơi cong lên, rạp hát này rất lớn, lớn nhất thành phố X, cho nên, bọn họ đứng ở dãy cuối cùng, căn bản nhìn không rõ phía trước rốt cuộc là tình huống như thế nào, Chung Hân cất bước đi rất chậm, Chung Tình cũng đi rất chậm.
Không khí bên trong nhà hát rộng lớn, tựa hồ trong nháy mắt kia, có hơi ngưng kết lại..................................
“Hà tiểu thư, đại thái thái của đại thiếu Trác gia cùng Thiếu tướng phu nhân đã tiến vào rạp hát.”
“Vậy đại công tử Trác gia cùng đào kép kia đâu?”
“Bọn họ vẫn ở bên trong, chưa từng rời đi.”
“Thật sự là quá tốt, tiểu thư, bởi vậy, Thiếu tướng phu nhân cùng đại thái thái Trác gia chắc chắn là muốn chị em trở mặt thành thù!” Tiểu Vân nghe người đến bẩm báo, nhịn không được cũng hưng phấn nói.
“Uhm.” Hà An Viện nghe nói như vậy, nhất thời nhếch mép, trên môi nở nụ cười mang hàm ý châm chọc, lần này, nước chảy thành sông, toàn bộ trời cho, cô muốn xem, bọn họ chị em tình thâm ý trọng như vậy, có thể ngày hôm sau, còn tay trong tay dạo phố du ngoạn hay không, đem đối phương xem trọng như sinh mệnh của mình hay không!
Cô - Chung Tình khiến chính mình mất đi người cậu, như vậy, cô cũng muốn làm cho Chung Tình mất đi thứ cô ta quan tâm nhất!
Mất đi một người, là chuyện rất thống khổ.
Loại thống khổ này, cô chỉ cần chờ một chút, sẽ thật sâu cảm nhận được rồi!
Cho dù Thiếu tướng trăm ngàn lần dung túng Chung Tình, sủng ái Chung Tình, muốn cho cô ta cả thế giới, nhưng cô thực sự muốn xem, lúc này đây, Thiếu tướng đang ở Bắc Bình, như thế nào cho phải?
Cô thấy Chung Hân là đang kích động, kỳ thật cô cũng thực kích động, ngấm ngầm kích động, nhưng cũng ẩn giấu một chút hâm mộ.
Đúng vậy, là hâm mộ.
Trước đây, lúc Trác Nhiên thay đổi biện pháp lấy lòng chị Hai, cô luôn đứng ở một bên, thản nhiên nhìn, chưa bao giờ hâm mộ.
Giả như Trác Nhiên vào đêm giao thừa, mang theo chị Hai đi bắn pháo hoa, còn ôm chị Hai, ở trước đám đông, hôn một cái.
Trong mắt cô, cũng không có cảm giác gì quá lớn.
Dù sao cô cũng cảm thấy, chính mình không cần.
Nhưng mà hiện tại, cô lại phát hiện, chính mình cư nhiên......... Có một chút khát vọng như vậy......... Khát vọng, Thiếu tướng, cũng sẽ cho bản thân mình một sự kinh hỉ như vậy.
Đột nhiên lúc này, cô nhìn bóng dáng Chung Hân, có chút nhớ nhung nghĩ về Thiếu tướng......... Tối nay, anh sẽ trở lại sao?
Cánh môi cô hơi cong lên, rạp hát này rất lớn, lớn nhất thành phố X, cho nên, bọn họ đứng ở dãy cuối cùng, căn bản nhìn không rõ phía trước rốt cuộc là tình huống như thế nào, Chung Hân cất bước đi rất chậm, Chung Tình cũng đi rất chậm.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Không khí bên trong nhà hát rộng lớn, tựa hồ trong nháy mắt kia, có hơi ngưng kết lại..................................
“Hà tiểu thư, đại thái thái của đại thiếu Trác gia cùng Thiếu tướng phu nhân đã tiến vào rạp hát.”
“Vậy đại công tử Trác gia cùng đào kép kia đâu?”
“Bọn họ vẫn ở bên trong, chưa từng rời đi.”
“Thật sự là quá tốt, tiểu thư, bởi vậy, Thiếu tướng phu nhân cùng đại thái thái Trác gia chắc chắn là muốn chị em trở mặt thành thù!” Tiểu Vân nghe người đến bẩm báo, nhịn không được cũng hưng phấn nói.
“Uhm.” Hà An Viện nghe nói như vậy, nhất thời nhếch mép, trên môi nở nụ cười mang hàm ý châm chọc, lần này, nước chảy thành sông, toàn bộ trời cho, cô muốn xem, bọn họ chị em tình thâm ý trọng như vậy, có thể ngày hôm sau, còn tay trong tay dạo phố du ngoạn hay không, đem đối phương xem trọng như sinh mệnh của mình hay không!
Cô - Chung Tình khiến chính mình mất đi người cậu, như vậy, cô cũng muốn làm cho Chung Tình mất đi thứ cô ta quan tâm nhất!
Mất đi một người, là chuyện rất thống khổ.
Loại thống khổ này, cô chỉ cần chờ một chút, sẽ thật sâu cảm nhận được rồi!
Cho dù Thiếu tướng trăm ngàn lần dung túng Chung Tình, sủng ái Chung Tình, muốn cho cô ta cả thế giới, nhưng cô thực sự muốn xem, lúc này đây, Thiếu tướng đang ở Bắc Bình, như thế nào cho phải?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro