Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy
Gả cho tiểu thiếu gia! (12)
Diệp Phi Dạ
2024-07-21 15:44:48
Chung Tình đứng dậy, đè nén sự kích động trong lòng mình, rời khỏi phòng.
HàAn Viện nhìn theo bóng lưng của Chung Tình, đáy lòng cũng nhẹ nhõm hơn.
Nếu cô ta đã gả cho em họ, vậy thì cảđời này cũng đừng mong tái giá với người khác.
Nhất làở nhà họ Dịch, một nữ không thể gả hai lần.
Coi như là như thế, nhà họ Dịch cũng không chấp nhận hạng người như cô ta!
Chỉ cần cô ta không thể gả cho thiếu tướng, không dây dưa với thiếu tướng, vậy thì cô ta vẫn còn cơ hội!
Cô ta sẽ không cho phép bất cứ ai tới gần thiếu tướng một bước!
Thậm chí... Có yêu cũng không thể lấy!
Tất nhiên Chung Tình rất kích động.
Lời của đại phu nhân chính là một cơ hội an toàn cho tương lai của cô.
Chỉ cần cô cóthai, như vậy, cô sẽ có thể gả cho Dịch Hân.
Trở thành tiểu phu nhân.
Tiểu phu nhân của nhà họ Dịch, hơn nữa còn là con dâu của đại phu nhân, có bà ta làm núi dựa, khi đó còn có con, đơn giản là mẫu bình tử quý!
Hơn nữa, đó cũng là một mũi tên trúng hai con chim rồi!
Gả cho Dịch Hân... Cô cũng chính là quả phụ.
Nếu như cô làm quả phụ, vậy thì cả đời này cũng không gả được cho ai khác nữa.
Mà nếu cô có được một đứa con, những thứ bí mật khác cũng sẽ biến mất.
Đồng thời, cô cũng không sợ phải bị thiếu tướng quấy rầy.
Cho dù thiếu tướng có muốn chơi đùa với thân thể của cô... Nhưng đợi sau này khi côđã trở thành cháu dâu của anh ta, nếu anh ta còn dính đến cô.
Đó... Chính là loạn luân!
Chung Tình cảm thấy đây thật sự là một cơ hội tốt, nhất định cô phải nắm bắt thật chặt.
Ánh mắt của cô hơi xoay chuyển, sau đó lại nghĩ tới Dịch Gi ản tối hôm đó, đôi môi mỏng kia khẽđộng, sau đó nói với cô câu kia.... tôi muốn thân xác của cô!
Anh ta muốn thân thể của cô, mà cô lại muốn con của anh.
Tiện cả đôi đường.
Chung Tình suy nghĩ cẩn thận, hiện tại, nhẫn nhịn là tốt nhất, dù sao vẫn tốt hơn là phải chết!
Cô mím môi, nghĩ đến tương lai, dù làm quả phụ nhưng mình vẫn có thể bình an vô sự mà sống cả đời, đó chính là chuyện hạnh phúc nhất.
Vì vậy, cô dặn một nữ hầu mà đại phu nhân đã cho mình: "Đi lấy một ít lá bạc hà giúp tôi, còn một túi hương nữa!"
HàAn Viện nhìn theo bóng lưng của Chung Tình, đáy lòng cũng nhẹ nhõm hơn.
Nếu cô ta đã gả cho em họ, vậy thì cảđời này cũng đừng mong tái giá với người khác.
Nhất làở nhà họ Dịch, một nữ không thể gả hai lần.
Coi như là như thế, nhà họ Dịch cũng không chấp nhận hạng người như cô ta!
Chỉ cần cô ta không thể gả cho thiếu tướng, không dây dưa với thiếu tướng, vậy thì cô ta vẫn còn cơ hội!
Cô ta sẽ không cho phép bất cứ ai tới gần thiếu tướng một bước!
Thậm chí... Có yêu cũng không thể lấy!
Tất nhiên Chung Tình rất kích động.
Lời của đại phu nhân chính là một cơ hội an toàn cho tương lai của cô.
Chỉ cần cô cóthai, như vậy, cô sẽ có thể gả cho Dịch Hân.
Trở thành tiểu phu nhân.
Tiểu phu nhân của nhà họ Dịch, hơn nữa còn là con dâu của đại phu nhân, có bà ta làm núi dựa, khi đó còn có con, đơn giản là mẫu bình tử quý!
Hơn nữa, đó cũng là một mũi tên trúng hai con chim rồi!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Gả cho Dịch Hân... Cô cũng chính là quả phụ.
Nếu như cô làm quả phụ, vậy thì cả đời này cũng không gả được cho ai khác nữa.
Mà nếu cô có được một đứa con, những thứ bí mật khác cũng sẽ biến mất.
Đồng thời, cô cũng không sợ phải bị thiếu tướng quấy rầy.
Cho dù thiếu tướng có muốn chơi đùa với thân thể của cô... Nhưng đợi sau này khi côđã trở thành cháu dâu của anh ta, nếu anh ta còn dính đến cô.
Đó... Chính là loạn luân!
Chung Tình cảm thấy đây thật sự là một cơ hội tốt, nhất định cô phải nắm bắt thật chặt.
Ánh mắt của cô hơi xoay chuyển, sau đó lại nghĩ tới Dịch Gi ản tối hôm đó, đôi môi mỏng kia khẽđộng, sau đó nói với cô câu kia.... tôi muốn thân xác của cô!
Anh ta muốn thân thể của cô, mà cô lại muốn con của anh.
Tiện cả đôi đường.
Chung Tình suy nghĩ cẩn thận, hiện tại, nhẫn nhịn là tốt nhất, dù sao vẫn tốt hơn là phải chết!
Cô mím môi, nghĩ đến tương lai, dù làm quả phụ nhưng mình vẫn có thể bình an vô sự mà sống cả đời, đó chính là chuyện hạnh phúc nhất.
Vì vậy, cô dặn một nữ hầu mà đại phu nhân đã cho mình: "Đi lấy một ít lá bạc hà giúp tôi, còn một túi hương nữa!"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro