Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy
Giản, em yêu anh! 【2】
Diệp Phi Dạ
2024-07-21 15:44:48
Trác Nhiên tài giỏi, Trác Nhiên tất cả... . . . Chung Hân cũng nhớ rõ ràng.
Chung Hân nhắc tới Trác Nhiên, đều là hưng phấn, giống như Chung Tình nhớ Thiếu tướng, đáy lòng đều bình an.
Tình cảm, luôn có nhiều cách biểu đạt.
Hệt như sự vui vẻ của chị hai, hệt như sự bình an của mình.
===============================================================
Chung Tình cùng Chung Hân mang theo đứa nhỏ, ba người ngày thứ hai vừa rạng sáng liền rời Cố Viên đến khu phố buôn bán.
Hà An Viện biết Chung Hân ở Cố Viên, mấy ngày nay vẫn phái Tiểu Vân dò xét nhất cử nhất động ở Cố Viên.
Không phải cô ta chưa từng khóc kể với đại phu nhân về tình trạng người cậu Nguỵ Phong của mình, nhưng đại phu nhân vẫn luôn không chịu động tay, cứ đóng cửa kín, không chịu gặp cô ta cũng như bất cứ kẻ nào.
Ngày đó ở Bách Nhạc Môn, Hà An Viện gọi điện cho đại phu nhân, qua loa kể lại chuyện như vậy một lần, cô ta cầu xin đại phu nhân tới, ai ngờ đại phu nhân rất vô tình nói một câu, đáng đời! Liền cúp máy!
Đại phu nhân một người phụ nữ truyền thống, tính cách em mình thế nào, không phải bà ta không biết, nhiều năm như vậy, vẫn luôn mở một mắt nhắm một con mắt dung túng, nhưng chưa ai từng nghĩ, có một ngày cậu ta lại chọc vào thiếu tướng!
Đã ức hiếp tới tận người phụ nữ của thiếu tướng, còn muốn bà ta ra mặt thế nào!
Lòng không phải là không tức giận, không phải là không đau, nhưng lại chẳng làm được gì!
Hà An Viện lại giận, cô ta cảm thấy bác quá mức lạnh lùng, cậu cho tới nay đều thương yêu cô ta có thêm, càng vậy, cô ta càng hận chết Chung Tình!
Lần trước cô ta phái người điều tra chuyện của Trác Nhiên cùng một cô gái bên ngoài, đã tra được, còn vô cùng hoàn chỉnh.
Cô gái kia, gọi là La Mai, là một con hát ở sông Hoài.
Hà An Viện không biết cô gái kia thế nào, nhưng vừa nhìn thấy đã kinh sợ.
Cô gái kia, dáng dấp cùng Chung Tình có năm phần tương tự.
Nhất là mặt mày, rất giống.
Người sáng mắt, vừa nhìn sang liền hiểu được Trác Nhiên đang suy nghĩ gì.
Hà An Viện nhìn những hình này, im lặng, cô ta lại cảm thấy, đây thật là một cơ hội ngàn năm có một... . . .
Chung Hân nhắc tới Trác Nhiên, đều là hưng phấn, giống như Chung Tình nhớ Thiếu tướng, đáy lòng đều bình an.
Tình cảm, luôn có nhiều cách biểu đạt.
Hệt như sự vui vẻ của chị hai, hệt như sự bình an của mình.
===============================================================
Chung Tình cùng Chung Hân mang theo đứa nhỏ, ba người ngày thứ hai vừa rạng sáng liền rời Cố Viên đến khu phố buôn bán.
Hà An Viện biết Chung Hân ở Cố Viên, mấy ngày nay vẫn phái Tiểu Vân dò xét nhất cử nhất động ở Cố Viên.
Không phải cô ta chưa từng khóc kể với đại phu nhân về tình trạng người cậu Nguỵ Phong của mình, nhưng đại phu nhân vẫn luôn không chịu động tay, cứ đóng cửa kín, không chịu gặp cô ta cũng như bất cứ kẻ nào.
Ngày đó ở Bách Nhạc Môn, Hà An Viện gọi điện cho đại phu nhân, qua loa kể lại chuyện như vậy một lần, cô ta cầu xin đại phu nhân tới, ai ngờ đại phu nhân rất vô tình nói một câu, đáng đời! Liền cúp máy!
Đại phu nhân một người phụ nữ truyền thống, tính cách em mình thế nào, không phải bà ta không biết, nhiều năm như vậy, vẫn luôn mở một mắt nhắm một con mắt dung túng, nhưng chưa ai từng nghĩ, có một ngày cậu ta lại chọc vào thiếu tướng!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đã ức hiếp tới tận người phụ nữ của thiếu tướng, còn muốn bà ta ra mặt thế nào!
Lòng không phải là không tức giận, không phải là không đau, nhưng lại chẳng làm được gì!
Hà An Viện lại giận, cô ta cảm thấy bác quá mức lạnh lùng, cậu cho tới nay đều thương yêu cô ta có thêm, càng vậy, cô ta càng hận chết Chung Tình!
Lần trước cô ta phái người điều tra chuyện của Trác Nhiên cùng một cô gái bên ngoài, đã tra được, còn vô cùng hoàn chỉnh.
Cô gái kia, gọi là La Mai, là một con hát ở sông Hoài.
Hà An Viện không biết cô gái kia thế nào, nhưng vừa nhìn thấy đã kinh sợ.
Cô gái kia, dáng dấp cùng Chung Tình có năm phần tương tự.
Nhất là mặt mày, rất giống.
Người sáng mắt, vừa nhìn sang liền hiểu được Trác Nhiên đang suy nghĩ gì.
Hà An Viện nhìn những hình này, im lặng, cô ta lại cảm thấy, đây thật là một cơ hội ngàn năm có một... . . .
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro