Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy
Lựa chọn đi hay ở【14】
Diệp Phi Dạ
2024-07-21 15:44:48
Đi tới trước bàn đọc sách, thấy phía trên có một chiếc bút máy, màu
vàng kim, giống như đã dùng thật lâu, đã mài đến có chút trơn bóng rồi.
Cô vươn tay, cầm lên xem.
Trong đầu, lại hiện lên hình ảnh anh đang ngồi viết ở nơi đó.
Trên bàn có một ít giấy tờ ký tên của anh, đều là tiếng nước ngoài, cô cũng không thể hiểu, bên cạnh có mấy bản thảo, phía trên đều là tiếng anh.
Nước chảy mây trôi, rất đẹp.
【 vừa thấy đã yêu 】
Chung Tình dĩ nhiên không hiểu, nhưng vẫn cảm thấy rất đẹp mắt, cũng không hiểu vì sao, anh luôn lặp lại chỉ câu này.
Cô nghĩ, đây cũng là cuộc sống của anh.
Một người, trong thư phòng, lật sách, viết viết tiếng nước ngoài.
Rất đơn giản.
Lại thật rất thích hợp với con người anh.
... ... ... ... ... ... . . .
Chung Tình xem một lúc mới cầm một quyển sách có tên《 Hồng Lâu Mộng 》lên.
Chung Tình nghĩ, anh cũng đọc loại sách này sao?
Tùy ý mở ra, lại cảm thấy như có thứ gì kẹp ở trong, lập tức liền lật thêm vài tờ, bên trong có một tấm hình.
Hình của một cô gái.
Chung Tình nghiêng đầu, cầm lên, nhìn về phía người đó.
Mặc sườn xám trắng, đứng ở trong vườn hoa nhà họ Dịch, nghiêng đầu, đang mỉm cười rất tự nhiên, rõ ràng chính là cô!
Bức hình này chụp khi nào vậy?
Chung Tình rất kinh ngạc.
Cô để xuống, lại lấy cuốn, lại phát hiện trong mỗi quyển sách đều có kẹp hình của cô.
Giống như đồ kẹp sách vậy.
Nhiều kiểu hình, cô mặc nhiều loại sườn xám, đứng ở nhiều nơi.
Hơn nữa, những hình kia, rõ ràng chính là cô trong những tháng mà anh rời đi.
Từ khi cô nghén, đến khi bụng của cô lớn lên từng chút một, một chi tiết cũng không sót.
Cô nhìn hình ảnh, bỗng nhiên cảm thấy lòng run lên, thiếu chút nữa đứng không vững.
Cô cầm hình của mình, ngón tay đang run rẩy tiết lộ tâm sự của cô.
Anh một người đàn ông như thế nào?
Giăng một chiếc lưới dày vững chắc như thế, giam chặt cô bên trong, khiến cô như một con ruồi không đầu không đuôi, căn bản không có cách nào để xông ra ngoài.
Cô hít sâu, bắt mình bình tĩnh hơn, bước chân cũng có chút lay động, luống cuống tay vội vàng đặt mấy bức hình kia vào trong sách, vội vàng đi ra ngoài.
Cô vươn tay, cầm lên xem.
Trong đầu, lại hiện lên hình ảnh anh đang ngồi viết ở nơi đó.
Trên bàn có một ít giấy tờ ký tên của anh, đều là tiếng nước ngoài, cô cũng không thể hiểu, bên cạnh có mấy bản thảo, phía trên đều là tiếng anh.
Nước chảy mây trôi, rất đẹp.
【 vừa thấy đã yêu 】
Chung Tình dĩ nhiên không hiểu, nhưng vẫn cảm thấy rất đẹp mắt, cũng không hiểu vì sao, anh luôn lặp lại chỉ câu này.
Cô nghĩ, đây cũng là cuộc sống của anh.
Một người, trong thư phòng, lật sách, viết viết tiếng nước ngoài.
Rất đơn giản.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lại thật rất thích hợp với con người anh.
... ... ... ... ... ... . . .
Chung Tình xem một lúc mới cầm một quyển sách có tên《 Hồng Lâu Mộng 》lên.
Chung Tình nghĩ, anh cũng đọc loại sách này sao?
Tùy ý mở ra, lại cảm thấy như có thứ gì kẹp ở trong, lập tức liền lật thêm vài tờ, bên trong có một tấm hình.
Hình của một cô gái.
Chung Tình nghiêng đầu, cầm lên, nhìn về phía người đó.
Mặc sườn xám trắng, đứng ở trong vườn hoa nhà họ Dịch, nghiêng đầu, đang mỉm cười rất tự nhiên, rõ ràng chính là cô!
Bức hình này chụp khi nào vậy?
Chung Tình rất kinh ngạc.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô để xuống, lại lấy cuốn, lại phát hiện trong mỗi quyển sách đều có kẹp hình của cô.
Giống như đồ kẹp sách vậy.
Nhiều kiểu hình, cô mặc nhiều loại sườn xám, đứng ở nhiều nơi.
Hơn nữa, những hình kia, rõ ràng chính là cô trong những tháng mà anh rời đi.
Từ khi cô nghén, đến khi bụng của cô lớn lên từng chút một, một chi tiết cũng không sót.
Cô nhìn hình ảnh, bỗng nhiên cảm thấy lòng run lên, thiếu chút nữa đứng không vững.
Cô cầm hình của mình, ngón tay đang run rẩy tiết lộ tâm sự của cô.
Anh một người đàn ông như thế nào?
Giăng một chiếc lưới dày vững chắc như thế, giam chặt cô bên trong, khiến cô như một con ruồi không đầu không đuôi, căn bản không có cách nào để xông ra ngoài.
Cô hít sâu, bắt mình bình tĩnh hơn, bước chân cũng có chút lay động, luống cuống tay vội vàng đặt mấy bức hình kia vào trong sách, vội vàng đi ra ngoài.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro