Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy
Sinh tử gắn bó [ kết cục phần 8]
Diệp Phi Dạ
2024-07-21 15:44:48
Đã có người hầu ở dưới lầu nhanh miệng, nói với thiếu tướng: “Thiếu tướng phu nhân, có thai, đã muốn hai tháng.........”
Dịch Giản nghe lời nói như thế, cả người liền không hề có dấu hiệu đứng ở cửa, toàn thân lập tức liền cứng ngắc.
Đáy mắt anh, lóe lên một chút sáng rọi thản nhiên.
Giống như kinh hỉ, giống như kích động.
“Chúc mừng thiếu tướng......... đứa nhỏ của thiếu tướng ngài......... Nhất định là giống thiếu tướng ngài, tương lai cũng là người uy chấn tứ phương!”
Dịch Giản chỉ cảm thấy đáy lòng thật sự vui vẻ, nếu không phải vẫn bình tĩnh, nơi này có người ngây ngô, sợ anh đã muốn nhảy dựng lên.
Lúc trước, Tần Diệp nói cho anh biết, thân thể của cô không tốt, không thể mang thai, cách thật lâu, cẩn thận kiểm tra không có việc gì, anh mới dám thử để cho cô mang thai, cũng thật không ngờ, hiện tại, lại thật sự hoài thai.
Trong bụng của cô, có đứa nhỏ của bọn họ.
Đứa nhỏ thứ hai.........
Lúc này đây, anh khẳng định là phải để cho đứa nhỏ của anh và cô, bình an sinh hạ.
Đáy lòng Dịch Giản đều là mừng như điên, chỉ dừng một giây, liền mở bước chân, sải bước đi vào trong nhà Cố Viên.
Trên mặt anh, đều tràn ngập ý cười, có thể thấy được từ đáy lòng đến vẻ ngoài của anh, đều cực kỳ cao hứng, có sung sướng nói không nên lời.
Anh vào nhà, nhìn thấy Chung Hân trông chừng Chung Tình, mặt mày Chung Tình đều là thư hoãn, nói vậy cô là đã muốn không còn chuyện gì lớn với Chung Hân, anh tất nhiên là đáy lòng bộc phát thoải mái.
Chung Tình nhìn thấy Dịch Giản mặt mày mỉm cười, chỉ cảm thấy ấm áp, cúi đầu, cũng có vài phần thẹn thùng, cô suy nghĩ chính mình có phải hiện tại hẳn là nên nói cho anh biết, sự thật cô đã có đứa nhỏ hay không.
Nhưng, ai ngờ, cô còn chưa kịp mở miệng, anh liền đã muốn sải bước tiêu sái đến trước mặt của cô, vươn tay, một phen ôm gắt gao thân thể mảnh khảnh của cô vào trong lòng.
Anh ngược lại ôm rất chặt, ôm cô đến mức không thở nổi.
Cô cau mày, nói quanh co một tiếng.
Lúc này Dịch Giản mới lấy lại tinh thần, biết cô không còn một mình nữa, sợ chen đến đứa nhỏ, nhất thời liền buông cô ra một chút, nhưng vẫn ôm cô như trước.
Mặt mày đều là kích động.
Nhìn cô, một câu cũng nói không nên lời.
Chung Hân ngược lại đứng ở một bên, cười khanh khách nói: “Thiếu tướng, hiện tại Chung Tình chính là người đang có thai, ngài ôm con bé như vậy, sợ là sẽ đả thương đứa nhỏ.........”
Dịch Giản nghe lời nói như thế, cả người liền không hề có dấu hiệu đứng ở cửa, toàn thân lập tức liền cứng ngắc.
Đáy mắt anh, lóe lên một chút sáng rọi thản nhiên.
Giống như kinh hỉ, giống như kích động.
“Chúc mừng thiếu tướng......... đứa nhỏ của thiếu tướng ngài......... Nhất định là giống thiếu tướng ngài, tương lai cũng là người uy chấn tứ phương!”
Dịch Giản chỉ cảm thấy đáy lòng thật sự vui vẻ, nếu không phải vẫn bình tĩnh, nơi này có người ngây ngô, sợ anh đã muốn nhảy dựng lên.
Lúc trước, Tần Diệp nói cho anh biết, thân thể của cô không tốt, không thể mang thai, cách thật lâu, cẩn thận kiểm tra không có việc gì, anh mới dám thử để cho cô mang thai, cũng thật không ngờ, hiện tại, lại thật sự hoài thai.
Trong bụng của cô, có đứa nhỏ của bọn họ.
Đứa nhỏ thứ hai.........
Lúc này đây, anh khẳng định là phải để cho đứa nhỏ của anh và cô, bình an sinh hạ.
Đáy lòng Dịch Giản đều là mừng như điên, chỉ dừng một giây, liền mở bước chân, sải bước đi vào trong nhà Cố Viên.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trên mặt anh, đều tràn ngập ý cười, có thể thấy được từ đáy lòng đến vẻ ngoài của anh, đều cực kỳ cao hứng, có sung sướng nói không nên lời.
Anh vào nhà, nhìn thấy Chung Hân trông chừng Chung Tình, mặt mày Chung Tình đều là thư hoãn, nói vậy cô là đã muốn không còn chuyện gì lớn với Chung Hân, anh tất nhiên là đáy lòng bộc phát thoải mái.
Chung Tình nhìn thấy Dịch Giản mặt mày mỉm cười, chỉ cảm thấy ấm áp, cúi đầu, cũng có vài phần thẹn thùng, cô suy nghĩ chính mình có phải hiện tại hẳn là nên nói cho anh biết, sự thật cô đã có đứa nhỏ hay không.
Nhưng, ai ngờ, cô còn chưa kịp mở miệng, anh liền đã muốn sải bước tiêu sái đến trước mặt của cô, vươn tay, một phen ôm gắt gao thân thể mảnh khảnh của cô vào trong lòng.
Anh ngược lại ôm rất chặt, ôm cô đến mức không thở nổi.
Cô cau mày, nói quanh co một tiếng.
Lúc này Dịch Giản mới lấy lại tinh thần, biết cô không còn một mình nữa, sợ chen đến đứa nhỏ, nhất thời liền buông cô ra một chút, nhưng vẫn ôm cô như trước.
Mặt mày đều là kích động.
Nhìn cô, một câu cũng nói không nên lời.
Chung Hân ngược lại đứng ở một bên, cười khanh khách nói: “Thiếu tướng, hiện tại Chung Tình chính là người đang có thai, ngài ôm con bé như vậy, sợ là sẽ đả thương đứa nhỏ.........”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro