Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy
Sinh tử gắn bó [77]
Diệp Phi Dạ
2024-07-21 15:44:48
Editor: May
Hiển nhiên đầu Tịch Minh là có chút thô, hoàn toàn không có ý thức được Chung Tình họ gì.
“Hóa ra, cô là vợ anh ấy........” Tịch Minh đánh giá Chung Tình từ trên xuống dưới một lần, sau đó trở nên mếu máo, như là cực kỳ thất vọng nói: “Chiến thuật của anh ấy xác thực rất lợi hại, chỉ là, ánh mắt chọn phụ nữ của anh ấy giống như không mạnh lắm!”
Chung Tình mở to hai mắt nhìn, cậu ta là đang ám phúng chính mình không tốt sao?
Dù cho tính tình tốt hơn nữa, cũng sẽ bị miệng độc ác như vậy làm cho đáy lòng phát hỏa, trên mặt không nhịn được, nhất thời cô vươn tay, gõ vang đầu Tịch Minh, reo lên: “Cậu câm miệng cho tôi!”
“Giống như không thế nào đau.........” Tịch Minh xoa xoa chỗ đầu bị Chung Tình gõ qua, sau đó lại cười toe toét, lộ ra hai hàm răng trắng noãn sắp chỉnh tề, cười cười với Chung Tình, sau đó ngoan ngoãn ngậm miệng lại.
Chung Tình nghĩ đến Tịch Minh thành thật lên, liền cùng im lặng ngồi ở trong xe, thở hổn hển một hồi, chậm rãi áp chế sợ hãi mình vừa mới trải qua xuống.
Ai ngờ, lúc này Tịch Minh lại đột nhiên bốc lên một câu: “Còn là một người đàn bà chanh chua.........”
“Cái gì?” Chung Tình hiển nhiên sớm đã quên mới vừa rồi bởi vì sao mà cô và Tịch Minh cãi nhau, chỉ nghe được một câu nói của Tịch Minh, liền tò mò hỏi ngược lại.
Đổi lại là người đàn ông bình thường, tất nhiên là sẽ không tiếp tục nói tiếp, dù sao phụ nữ đều là thứ không dễ chọc.
Ai ngờ, Tịch Minh lại cười xán lạn với Chung Tình, loá mắt như là ánh mặt trời vậy, sau đó nghiêm trang nói: “Nói cô đó......... nữ ngu ngốc, sắc...... tình cuồng còn chưa tính, bộ dạng cũng miễn miễn cường cường thôi, lại có thể còn là một người đàn bà chanh chua.........”
Sắc mặt Chung Tình trở nên khó coi từng chút một.
Từ nhỏ đến lớn, cô đều không có bị người ta nói đến không chịu nổi như vậy!
Ánh mắt đứa bé trai này, có phải lớn lên có chút tật xấu không?
Lại còn nói dáng dấp cô khó coi? Còn nói cô là ngu ngốc? Cô vẫn luôn rất thông minh được không?
Tay Chung Tình nắm thành quyền đầu, chính cô cũng không biết vì cái gì, cô phát hiện chính mình bị lời nói của đứa bé trai này, kéo ra tức giận!
Cũng có thể nói, người Tịch Minh này, hướng đến đều là có thể nhấc tính khí của người lên!
Tịch Minh hiển nhiên cũng không có phát hiện Chung Tình sinh khí, sau khi nói xong, gãi gãi đầu, nghiêng đầu, nghĩ nghĩ, sau đó tiếp tục nhếch miệng cười: “Tôi còn cho là cả đời này của tôi cũng không khả năng đánh bại Dịch Giản, chỉ là hiện tại tôi có hi vọng rồi.........”
Hiển nhiên đầu Tịch Minh là có chút thô, hoàn toàn không có ý thức được Chung Tình họ gì.
“Hóa ra, cô là vợ anh ấy........” Tịch Minh đánh giá Chung Tình từ trên xuống dưới một lần, sau đó trở nên mếu máo, như là cực kỳ thất vọng nói: “Chiến thuật của anh ấy xác thực rất lợi hại, chỉ là, ánh mắt chọn phụ nữ của anh ấy giống như không mạnh lắm!”
Chung Tình mở to hai mắt nhìn, cậu ta là đang ám phúng chính mình không tốt sao?
Dù cho tính tình tốt hơn nữa, cũng sẽ bị miệng độc ác như vậy làm cho đáy lòng phát hỏa, trên mặt không nhịn được, nhất thời cô vươn tay, gõ vang đầu Tịch Minh, reo lên: “Cậu câm miệng cho tôi!”
“Giống như không thế nào đau.........” Tịch Minh xoa xoa chỗ đầu bị Chung Tình gõ qua, sau đó lại cười toe toét, lộ ra hai hàm răng trắng noãn sắp chỉnh tề, cười cười với Chung Tình, sau đó ngoan ngoãn ngậm miệng lại.
Chung Tình nghĩ đến Tịch Minh thành thật lên, liền cùng im lặng ngồi ở trong xe, thở hổn hển một hồi, chậm rãi áp chế sợ hãi mình vừa mới trải qua xuống.
Ai ngờ, lúc này Tịch Minh lại đột nhiên bốc lên một câu: “Còn là một người đàn bà chanh chua.........”
“Cái gì?” Chung Tình hiển nhiên sớm đã quên mới vừa rồi bởi vì sao mà cô và Tịch Minh cãi nhau, chỉ nghe được một câu nói của Tịch Minh, liền tò mò hỏi ngược lại.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đổi lại là người đàn ông bình thường, tất nhiên là sẽ không tiếp tục nói tiếp, dù sao phụ nữ đều là thứ không dễ chọc.
Ai ngờ, Tịch Minh lại cười xán lạn với Chung Tình, loá mắt như là ánh mặt trời vậy, sau đó nghiêm trang nói: “Nói cô đó......... nữ ngu ngốc, sắc...... tình cuồng còn chưa tính, bộ dạng cũng miễn miễn cường cường thôi, lại có thể còn là một người đàn bà chanh chua.........”
Sắc mặt Chung Tình trở nên khó coi từng chút một.
Từ nhỏ đến lớn, cô đều không có bị người ta nói đến không chịu nổi như vậy!
Ánh mắt đứa bé trai này, có phải lớn lên có chút tật xấu không?
Lại còn nói dáng dấp cô khó coi? Còn nói cô là ngu ngốc? Cô vẫn luôn rất thông minh được không?
Tay Chung Tình nắm thành quyền đầu, chính cô cũng không biết vì cái gì, cô phát hiện chính mình bị lời nói của đứa bé trai này, kéo ra tức giận!
Cũng có thể nói, người Tịch Minh này, hướng đến đều là có thể nhấc tính khí của người lên!
Tịch Minh hiển nhiên cũng không có phát hiện Chung Tình sinh khí, sau khi nói xong, gãi gãi đầu, nghiêng đầu, nghĩ nghĩ, sau đó tiếp tục nhếch miệng cười: “Tôi còn cho là cả đời này của tôi cũng không khả năng đánh bại Dịch Giản, chỉ là hiện tại tôi có hi vọng rồi.........”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro