Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy
Theo Thiếu tướng đi dạo phố 【1】
Diệp Phi Dạ
2024-07-21 15:44:48
Đại phu nhân không lên tiếng.
"Vốn là nghĩ đại phu nhân sẽ vui vẻ, không nghĩ tới lại khiến người khó chịu."
Đại phu nhân hơi dịu xuống.
Bà có chút tin Chung Tình rồi.
Thật ra thì bà đều muốn tin Chung Tình.
Bởi vì bà cũng hi vọng trong bụng Chung Tình, đứa bé kia sẽ tồn tại.
Này là cốt nhục của bà, là xương thịt của con trai bà, cũng là xương thịt của nhà họ Dịch, tương lai có thể là lá bài chủ chốt.
Nếu như cô ta thật sự cùng Thiếu tướng có gì đó, như vậy, đứa bé trong bụng của cô ta, chẳng phải sẽ trở thành của Thiếu tướng sao... ...
Đại phu nhân một đêm không ngủ, cũng có chút mệt mỏi, liếc nhìn Chung Tình, cô lập tức đi tới bên người đại phu nhân, vươn tay, nhẹ nhàng vỗ nhẹ vào bả vai đại phu nhân, sắc mặt ôn nhu, giống như là chuyện gì cũng không có xảy ra, tự nhiên vô cùng.
Lực của Chung Tình rất vừa vặn, đại phu nhân cảm thấy dễ chịu rất nhiều, bà không nhịn được nhắm hai mắt lại, dường như vô ý nói: "Phương pháp này rất tốt, cô học từ ai?"
"Thưa đại phu nhân, nếu như đại phu nhân thích, như vậy Chung Tình có thể mỗi ngày tới xoa bóp cho người."
"Nhất định rồi." Đại phu nhân cười cười, lười biếng ngồi ở chỗ ngồi, liếc mắt nhìn Tử Uyển một bên, nói: "Tử Uyển ngươi giúp Chung Tình về phòng, ta muốn nhìn túi hương của cô ấy, làm ra sao."
Chung Tình buông bả vai đại phu nhân ra, đi theo Tử Uyển đi ra ngoài.
... ... ... ... ... ... ...
Bên trong phòng còn lại đại phu nhân cùng Hà An Viện.
Vẻ mặt Hà An Viện, không biết là như thế nào.
Cô vẫn không nói gì, nhưng mà, người nào cũng nhìn thấy đáy mắt cô không cam lòng.
"Tiểu viện, nhất định là con suy nghĩ nhiều, Thiếu tướng rất lạnh lùng, rất nhiều người đều nói anh ta thích người đồng tính, hiện tại con xem, giằng co một đêm, Thiếu tướng không sao, Chung Tình cũng nói rồi, giờ đi lấy đồ rồi, đây không phải là hiểu nhầm sao?"
Đại phu nhân nhìn Hà An Viện, thấy cô ta căng thẳng, một loại cảm xúc không nói ra được.
Ngón tay của Hà An Viện run rẩy, hồi lâu mới quay đầu, nhìn đại phu nhân, giật giật môi: "Bác... ... Con cũng mong chuyện này không phải, không phải là con muốn giống như vậy, con cũng hy vọng chuyện này thật sự đúng như vậy... ..."
"Vốn là nghĩ đại phu nhân sẽ vui vẻ, không nghĩ tới lại khiến người khó chịu."
Đại phu nhân hơi dịu xuống.
Bà có chút tin Chung Tình rồi.
Thật ra thì bà đều muốn tin Chung Tình.
Bởi vì bà cũng hi vọng trong bụng Chung Tình, đứa bé kia sẽ tồn tại.
Này là cốt nhục của bà, là xương thịt của con trai bà, cũng là xương thịt của nhà họ Dịch, tương lai có thể là lá bài chủ chốt.
Nếu như cô ta thật sự cùng Thiếu tướng có gì đó, như vậy, đứa bé trong bụng của cô ta, chẳng phải sẽ trở thành của Thiếu tướng sao... ...
Đại phu nhân một đêm không ngủ, cũng có chút mệt mỏi, liếc nhìn Chung Tình, cô lập tức đi tới bên người đại phu nhân, vươn tay, nhẹ nhàng vỗ nhẹ vào bả vai đại phu nhân, sắc mặt ôn nhu, giống như là chuyện gì cũng không có xảy ra, tự nhiên vô cùng.
Lực của Chung Tình rất vừa vặn, đại phu nhân cảm thấy dễ chịu rất nhiều, bà không nhịn được nhắm hai mắt lại, dường như vô ý nói: "Phương pháp này rất tốt, cô học từ ai?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Thưa đại phu nhân, nếu như đại phu nhân thích, như vậy Chung Tình có thể mỗi ngày tới xoa bóp cho người."
"Nhất định rồi." Đại phu nhân cười cười, lười biếng ngồi ở chỗ ngồi, liếc mắt nhìn Tử Uyển một bên, nói: "Tử Uyển ngươi giúp Chung Tình về phòng, ta muốn nhìn túi hương của cô ấy, làm ra sao."
Chung Tình buông bả vai đại phu nhân ra, đi theo Tử Uyển đi ra ngoài.
... ... ... ... ... ... ...
Bên trong phòng còn lại đại phu nhân cùng Hà An Viện.
Vẻ mặt Hà An Viện, không biết là như thế nào.
Cô vẫn không nói gì, nhưng mà, người nào cũng nhìn thấy đáy mắt cô không cam lòng.
"Tiểu viện, nhất định là con suy nghĩ nhiều, Thiếu tướng rất lạnh lùng, rất nhiều người đều nói anh ta thích người đồng tính, hiện tại con xem, giằng co một đêm, Thiếu tướng không sao, Chung Tình cũng nói rồi, giờ đi lấy đồ rồi, đây không phải là hiểu nhầm sao?"
Đại phu nhân nhìn Hà An Viện, thấy cô ta căng thẳng, một loại cảm xúc không nói ra được.
Ngón tay của Hà An Viện run rẩy, hồi lâu mới quay đầu, nhìn đại phu nhân, giật giật môi: "Bác... ... Con cũng mong chuyện này không phải, không phải là con muốn giống như vậy, con cũng hy vọng chuyện này thật sự đúng như vậy... ..."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro