Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy
Thiếu tướng tặng quà cho Chung Tình [59]
Diệp Phi Dạ
2024-07-21 15:44:48
Editor: May
Dịch Giản ôm Chung Tình, không để ý đến ai, đi thẳng lên lầu, ôm cô vào trong phòng ngủ.
Dược hiệu kia, thật là rất hung mãnh, hiện tại, anh sớm đã có chút không kiên trì được, nếu không phải áp lực nước lạnh, sợ là đã sớm toàn thân nổ mạnh rồi.
Hiện tại mỹ nhân trong ngực, anh nào có tâm tư nhớ tới cô, nhấn cô một cái lên trên sàn nhà phòng ngủ, liền cúi đầu, ngăn chận cánh môi của cô.
Cô bị hung mãnh đột nhiên xuất hiện của anh khiến cho đầu choáng váng, cô mở to mắt to mê mông, giống như mèo nhỏ hỏi: “Thiếu tướng, anh làm sao vậy?”
Dịch Giản không để ý tới cô, vừa kéo quần áo của cô, vừa hôn cô, động tác muốn bao nhiêu vội vàng liền có bấy nhiêu vội vàng!
Mấy ngày nay Chung Tình, tất nhiên là rất nhớ thân thể của anh, lúc trước, anh luôn rất nhu tình, thong thả, không vội không nóng nảy, làm sao có một mảnh mãnh liệt giống như hiện tại, cô thật có chút chịu không nổi, một loại cảm giác không thể nói nên lời, lan tràn không chừng mực ở toàn thân của mình.
Cô vươn tay, ôm cổ anh, nghênh đón nụ hôn của anh, mềm nhũn cọ thân thể của anh, nhẹ nhàng cười, như là một đứa bé, cắn chữ nói:“Thiếu tướng, sao anh lại gấp gáp như vậy?”
Dịch Giản nghe được cô nói chuyện, liền hơi buông lỏng cô từ bên cạnh mình một chút, sau đó gắt gao nhìn chằm chằm dung nhan của cô, nhìn nửa ngày, phát ngốc một lúc lâu, anh còn cảm thấy như là một giấc mộng, thật sự là cô.........
Dược hiệu, tựa hồ bởi vì tồn tại của cô, bộc phát mãnh liệt.
Anh vươn tay, vội vàng cởi quần áo của cô, cảm thấy thân thể của mình đã bắt đầu đau đớn lên, muốn tìm kiếm cửa phát tiết!
Anh hung hăng kéo quần áo của mình, nút thắt rơi đầy trong phòng, lại liều mạng nhanh chóng cởi quần áo của mình ra, sau đó xoay người đặt cô ở dưới thân, không nói lời gì liền kề sát thân thể của anh.
Tuy rằng cô đã muốn có chút ươn ướt, nhưng cuối cùng vẫn còn chưa có chuẩn bị tốt, chính là cảm thấy có chút đau, cho tới bây giờ đều là được anh che chở thật tốt, vừa mãnh liệt lên như vậy, cô có chút ăn không tiêu, tuy rằng cảm giác như vậy, so sánh với trước kia, càng kích thích hơn, nhưng vẫn là có chút khó chịu, nhất thời liền nhẹ nhàng cắn chữ trách cứ anh: “Thiếu tướng, quá nhanh, không thoải mái đâu.........”
Anh như là không có nghe được cô nói chuyện, chỉ đè nặng thân thể của cô hôn mãnh liệt một trận, theo sau đó là một mảnh quay cuồng dời sông lấp biển.
Dịch Giản ôm Chung Tình, không để ý đến ai, đi thẳng lên lầu, ôm cô vào trong phòng ngủ.
Dược hiệu kia, thật là rất hung mãnh, hiện tại, anh sớm đã có chút không kiên trì được, nếu không phải áp lực nước lạnh, sợ là đã sớm toàn thân nổ mạnh rồi.
Hiện tại mỹ nhân trong ngực, anh nào có tâm tư nhớ tới cô, nhấn cô một cái lên trên sàn nhà phòng ngủ, liền cúi đầu, ngăn chận cánh môi của cô.
Cô bị hung mãnh đột nhiên xuất hiện của anh khiến cho đầu choáng váng, cô mở to mắt to mê mông, giống như mèo nhỏ hỏi: “Thiếu tướng, anh làm sao vậy?”
Dịch Giản không để ý tới cô, vừa kéo quần áo của cô, vừa hôn cô, động tác muốn bao nhiêu vội vàng liền có bấy nhiêu vội vàng!
Mấy ngày nay Chung Tình, tất nhiên là rất nhớ thân thể của anh, lúc trước, anh luôn rất nhu tình, thong thả, không vội không nóng nảy, làm sao có một mảnh mãnh liệt giống như hiện tại, cô thật có chút chịu không nổi, một loại cảm giác không thể nói nên lời, lan tràn không chừng mực ở toàn thân của mình.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô vươn tay, ôm cổ anh, nghênh đón nụ hôn của anh, mềm nhũn cọ thân thể của anh, nhẹ nhàng cười, như là một đứa bé, cắn chữ nói:“Thiếu tướng, sao anh lại gấp gáp như vậy?”
Dịch Giản nghe được cô nói chuyện, liền hơi buông lỏng cô từ bên cạnh mình một chút, sau đó gắt gao nhìn chằm chằm dung nhan của cô, nhìn nửa ngày, phát ngốc một lúc lâu, anh còn cảm thấy như là một giấc mộng, thật sự là cô.........
Dược hiệu, tựa hồ bởi vì tồn tại của cô, bộc phát mãnh liệt.
Anh vươn tay, vội vàng cởi quần áo của cô, cảm thấy thân thể của mình đã bắt đầu đau đớn lên, muốn tìm kiếm cửa phát tiết!
Anh hung hăng kéo quần áo của mình, nút thắt rơi đầy trong phòng, lại liều mạng nhanh chóng cởi quần áo của mình ra, sau đó xoay người đặt cô ở dưới thân, không nói lời gì liền kề sát thân thể của anh.
Tuy rằng cô đã muốn có chút ươn ướt, nhưng cuối cùng vẫn còn chưa có chuẩn bị tốt, chính là cảm thấy có chút đau, cho tới bây giờ đều là được anh che chở thật tốt, vừa mãnh liệt lên như vậy, cô có chút ăn không tiêu, tuy rằng cảm giác như vậy, so sánh với trước kia, càng kích thích hơn, nhưng vẫn là có chút khó chịu, nhất thời liền nhẹ nhàng cắn chữ trách cứ anh: “Thiếu tướng, quá nhanh, không thoải mái đâu.........”
Anh như là không có nghe được cô nói chuyện, chỉ đè nặng thân thể của cô hôn mãnh liệt một trận, theo sau đó là một mảnh quay cuồng dời sông lấp biển.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro