Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy
Thiếu tướng tặng quà cho Chung Tình [87]
Diệp Phi Dạ
2024-07-21 15:44:48
Editor: May
Một nhóm người, bởi vì chuyện ma quái của Dịch gia, tụ cùng một chỗ, nói chuyện cả nửa ngày, cũng không bàn bạc ra được cái gì, Đại phu nhân mượn cớ mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi, để cho mọi người đều lui về.
Chung Tình ra cửa, vừa vặn nhìn thấy xe thiếu tướng xe đã muốn tới đón chính mình, sợ là trở về từ trong quân, biết cô đến nơi này của đại phu nhân, liền vội vàng theo tới đây đi.
Dịch Giản nhìn thấy Chung Tình, biểu tình hơi mang theo vài phần khẩn trương, vươn tay, ôm cổ Chung Tình, thấp giọng hỏi: “Sao lại tới đây? Không phải anh nói, nếu anh không ở nhà, em liền ở trong Cố Viên, đừng đi ra ngoài ư?”
“Đại phu nhân gọi, không đến không tốt.” Chung Tình trở về một câu, như là phát hiện cái gì đó, nhỏ giọng hỏi: “Thiếu tướng, sao anh lại đột nhiên trở nên khẩn trương như vậy? Chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì ư?”
“Không có.” Dịch Giản nắm tay cô, lên xe, thản nhiên từ chối.
Chỉ là sợ......... Hà An Viện để lộ ra với cô một chút tiếng gió, nói ra chuyện chị hai của cô!
Cũng may thoạt nhìn, cô cũng không biết gì.
Chung Tình ngồi ở trên xe, qua hồi lâu, mới phát hiện nơi này chỉ có hai người cô và Dịch Giản, hơn nữa đi không phải Cố Viên, liền hỏi nói: “Thiếu tướng, chúng ta đi đâu vậy?”
“Đến sẽ biết.”
“À.” Chung Tình gật gật đầu, liền ngồi ở chỗ kia, hai người cũng không có nói chuyện, xe ngược lại một đường, im lặng hoạt động.
Đi một lúc, thế này Chung Tình mới cảm thấy chung quanh tinh xảo quen thuộc, đó là nơi sau khi anh từng mang theo cô xem phim, lúc theo bồi cô sinh nhật, đã tới.
Nửa mặt dựa vào núi, nửa mặt lượn quanh nước.
Một loại thế giới giống như thế ngoại đào nguyên.
Sao đột nhiên, anh lại có tâm tình, mang theo cô tới nơi này chứ?
Cô nghĩ như vậy, liền hỏi ra với Dịch Giản, Dịch Giản lại không có hé răng, chỉ vững vàng dừng xe, kéo cô xuống xe, mang theo cô, đi vào bên trong.
Căn nhà kia không lớn.
Dịch Giản mở cửa ra, lúc đi vào, Chung Tình bịcảnh tượng bên trong dọa sợ.
Giây tiếp theo, cô liền vạn phần khẩn trương cầm lấy tay Dịch Giản, đi tới ngoài cửa, còn không quên hung hăng đóng cửa lại.
“Thiếu tướng, anh điên rồi sao?”
Dịch Giản nhìn cô, mỉm cười, tiếp tục không nói lời gì đẩy cửa ra, trực tiếp lôi kéo cô, đi vào bên trong.
Chung Tình lại kéo tay anh, không chịu đi vào bên trong: “Thiếu tướng, không nên đi vào, sẽ chết đấy! Em nói rồi, em không thích hoa, sao anh lại chuẩn bị một phòng hoa ở bên trong? Chúng ta về Cố Viên đi.........”
Một nhóm người, bởi vì chuyện ma quái của Dịch gia, tụ cùng một chỗ, nói chuyện cả nửa ngày, cũng không bàn bạc ra được cái gì, Đại phu nhân mượn cớ mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi, để cho mọi người đều lui về.
Chung Tình ra cửa, vừa vặn nhìn thấy xe thiếu tướng xe đã muốn tới đón chính mình, sợ là trở về từ trong quân, biết cô đến nơi này của đại phu nhân, liền vội vàng theo tới đây đi.
Dịch Giản nhìn thấy Chung Tình, biểu tình hơi mang theo vài phần khẩn trương, vươn tay, ôm cổ Chung Tình, thấp giọng hỏi: “Sao lại tới đây? Không phải anh nói, nếu anh không ở nhà, em liền ở trong Cố Viên, đừng đi ra ngoài ư?”
“Đại phu nhân gọi, không đến không tốt.” Chung Tình trở về một câu, như là phát hiện cái gì đó, nhỏ giọng hỏi: “Thiếu tướng, sao anh lại đột nhiên trở nên khẩn trương như vậy? Chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì ư?”
“Không có.” Dịch Giản nắm tay cô, lên xe, thản nhiên từ chối.
Chỉ là sợ......... Hà An Viện để lộ ra với cô một chút tiếng gió, nói ra chuyện chị hai của cô!
Cũng may thoạt nhìn, cô cũng không biết gì.
Chung Tình ngồi ở trên xe, qua hồi lâu, mới phát hiện nơi này chỉ có hai người cô và Dịch Giản, hơn nữa đi không phải Cố Viên, liền hỏi nói: “Thiếu tướng, chúng ta đi đâu vậy?”
“Đến sẽ biết.”
“À.” Chung Tình gật gật đầu, liền ngồi ở chỗ kia, hai người cũng không có nói chuyện, xe ngược lại một đường, im lặng hoạt động.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đi một lúc, thế này Chung Tình mới cảm thấy chung quanh tinh xảo quen thuộc, đó là nơi sau khi anh từng mang theo cô xem phim, lúc theo bồi cô sinh nhật, đã tới.
Nửa mặt dựa vào núi, nửa mặt lượn quanh nước.
Một loại thế giới giống như thế ngoại đào nguyên.
Sao đột nhiên, anh lại có tâm tình, mang theo cô tới nơi này chứ?
Cô nghĩ như vậy, liền hỏi ra với Dịch Giản, Dịch Giản lại không có hé răng, chỉ vững vàng dừng xe, kéo cô xuống xe, mang theo cô, đi vào bên trong.
Căn nhà kia không lớn.
Dịch Giản mở cửa ra, lúc đi vào, Chung Tình bịcảnh tượng bên trong dọa sợ.
Giây tiếp theo, cô liền vạn phần khẩn trương cầm lấy tay Dịch Giản, đi tới ngoài cửa, còn không quên hung hăng đóng cửa lại.
“Thiếu tướng, anh điên rồi sao?”
Dịch Giản nhìn cô, mỉm cười, tiếp tục không nói lời gì đẩy cửa ra, trực tiếp lôi kéo cô, đi vào bên trong.
Chung Tình lại kéo tay anh, không chịu đi vào bên trong: “Thiếu tướng, không nên đi vào, sẽ chết đấy! Em nói rồi, em không thích hoa, sao anh lại chuẩn bị một phòng hoa ở bên trong? Chúng ta về Cố Viên đi.........”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro