Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy
Thiếu tướng tính kế [12]
Diệp Phi Dạ
2024-07-21 15:44:48
Editor: May
Cô ta thật đúng là bình tĩnh sao, nếu để cho cô nói ra chuyện Trác Nhiên và Chung Hân, còn có chuyện dây dưa với con hát đó, cô ngược lại muốn nhìn, Chung Tình cô ta, có phải còn có thể bình thản như nước như vậy nữa không!
Chung Tình đặc biệt chú ý Hà An Viện một lát, cô cũng không phải một kẻ ngu, cô biết chính cô cũng không phải một thần tiên, nếu nghe được tin tức gì đó, tâm cô sẽ không thoải mái ......... Vậy thì, cô thà rằng lựa chọn không nghe.
Cô nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy chuyện Hà An Viện, có thể nói với cô, mục đích đạt được, đơn giản chính là chọc phá quan hệ giữa cô và thiếu tướng.
Cô biết......... Một đời một thế này, tìm kiếm một người có thể yêu, thực không dễ dàng, cố tình người bạn có thể yêu, cũng yêu bạn càng không dễ dàng.
Không dễ dàng như vậy, là không chịu được bất kỳ tàn phá nào.
Trên thế giới này, thứ càng để ý, càng dễ dàng bị thương tổn .
Cho nên, Chung Tình liền lắc lắc đầu, xoay người, nói với đại phu nhân: “Đại phu nhân, hiện tại tất cả chân tướng chuyện tình đều đã rõ ràng, Hà tiểu thư là người của bà, vẫn là phải giao cho bà xử trí......... Tôi chỉ muốn, mệnh đứa nhỏ của tôi, cũng không thể vô duyên vô cớ mất đi như vậy, huống chi, lúc trước sở dĩ tôi không kính trọng Ngụy tiên sinh, cũng là bởi vì đứa bé của tôi, Ngụy tiên sinh cho Hà tiểu thư thuốc, khiến cho Hà tiểu thư làm thành tinh dầu, đưa cho các di thái thái (vợ bé), di thái thái kia một ngày đều phụng bồi tôi, cho nên đứa bé của tôi, tất nhiên là lúc đó liền xảy ra chuyện, tự nhiên đến sau đó, liền khó sanh như đã nói.”
“Hóa ra lại là như vậy ? Tôi đã nói, lúc đó, vì sao Hà tiểu thư vô duyên vô cớ tặng đồ cho chúng ta chứ? Đưa tới còn là hương liệu đặc biệt gửi tới từ nước Pháp, cực kỳ trân quý.........”
“Tôi còn rất thích thú, mỗi ngày phun ở trên người, hiện tại tôi vẫn còn giữ một ít đấy......... Còn luyến tiếc dùng, trở về nên lập tức ném vật kia đi, nếu không cẩn thận dùng, có lẽ sẽ hại đứa nhỏ của người khác nữa!”
“Thật không ngờ, bình thường mấy người chúng ta đều rất mạnh miệng, nháo đến nháo đi, ép buộc đến ép buộc đi, đến cuối cùng, cũng là trở thành công cụ giết người của người khác .........”
“Đều là chúng ta không có chú ý......... Bất quá nói đi phải nói lại, ai có thể nghĩ đến nước hoa kia có độc chứ? Mọi người đều chỉ là cảm thấy dùng rất tốt thôi.”
“Chuyện này, thiếu tướng có biết không? Nếu thiếu tướng biết, sợ là Hà tiểu thư, hiện tại cũng không khả năng đứng ở chỗ này!”
Cô ta thật đúng là bình tĩnh sao, nếu để cho cô nói ra chuyện Trác Nhiên và Chung Hân, còn có chuyện dây dưa với con hát đó, cô ngược lại muốn nhìn, Chung Tình cô ta, có phải còn có thể bình thản như nước như vậy nữa không!
Chung Tình đặc biệt chú ý Hà An Viện một lát, cô cũng không phải một kẻ ngu, cô biết chính cô cũng không phải một thần tiên, nếu nghe được tin tức gì đó, tâm cô sẽ không thoải mái ......... Vậy thì, cô thà rằng lựa chọn không nghe.
Cô nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy chuyện Hà An Viện, có thể nói với cô, mục đích đạt được, đơn giản chính là chọc phá quan hệ giữa cô và thiếu tướng.
Cô biết......... Một đời một thế này, tìm kiếm một người có thể yêu, thực không dễ dàng, cố tình người bạn có thể yêu, cũng yêu bạn càng không dễ dàng.
Không dễ dàng như vậy, là không chịu được bất kỳ tàn phá nào.
Trên thế giới này, thứ càng để ý, càng dễ dàng bị thương tổn .
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cho nên, Chung Tình liền lắc lắc đầu, xoay người, nói với đại phu nhân: “Đại phu nhân, hiện tại tất cả chân tướng chuyện tình đều đã rõ ràng, Hà tiểu thư là người của bà, vẫn là phải giao cho bà xử trí......... Tôi chỉ muốn, mệnh đứa nhỏ của tôi, cũng không thể vô duyên vô cớ mất đi như vậy, huống chi, lúc trước sở dĩ tôi không kính trọng Ngụy tiên sinh, cũng là bởi vì đứa bé của tôi, Ngụy tiên sinh cho Hà tiểu thư thuốc, khiến cho Hà tiểu thư làm thành tinh dầu, đưa cho các di thái thái (vợ bé), di thái thái kia một ngày đều phụng bồi tôi, cho nên đứa bé của tôi, tất nhiên là lúc đó liền xảy ra chuyện, tự nhiên đến sau đó, liền khó sanh như đã nói.”
“Hóa ra lại là như vậy ? Tôi đã nói, lúc đó, vì sao Hà tiểu thư vô duyên vô cớ tặng đồ cho chúng ta chứ? Đưa tới còn là hương liệu đặc biệt gửi tới từ nước Pháp, cực kỳ trân quý.........”
“Tôi còn rất thích thú, mỗi ngày phun ở trên người, hiện tại tôi vẫn còn giữ một ít đấy......... Còn luyến tiếc dùng, trở về nên lập tức ném vật kia đi, nếu không cẩn thận dùng, có lẽ sẽ hại đứa nhỏ của người khác nữa!”
“Thật không ngờ, bình thường mấy người chúng ta đều rất mạnh miệng, nháo đến nháo đi, ép buộc đến ép buộc đi, đến cuối cùng, cũng là trở thành công cụ giết người của người khác .........”
“Đều là chúng ta không có chú ý......... Bất quá nói đi phải nói lại, ai có thể nghĩ đến nước hoa kia có độc chứ? Mọi người đều chỉ là cảm thấy dùng rất tốt thôi.”
“Chuyện này, thiếu tướng có biết không? Nếu thiếu tướng biết, sợ là Hà tiểu thư, hiện tại cũng không khả năng đứng ở chỗ này!”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro