Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy
Thiếu tướng tính kế [14]
Diệp Phi Dạ
2024-07-21 15:44:48
Editor: May
Đại phu nhân gật gật đầu, tất nhiên là hiểu được ý tứ Chung Tình, quay đầu, liền muốn bảo người dẫn Hà An Viện đi xuống.
Hà An Viện nhìn thấy Chung Tình không có hứng thú muốn nói chuyện với mình chút nào, liền liều mạng hô ra: “Tôi nói cho cô biết, không phải cô muốn biết Trác.........”
“Đại phu nhân......... Thiếu tướng phu nhân......... Thiếu tướng đã trở lại.........”
Lời nói của Hà An Viện, còn chưa có nói xong, ngoài cửa liền truyền đến tiếng gọi ầm ĩ của một nha hoàn, mọi người lập tức liền nhìn thấy thiếu tướng một thân quân trang mở bước chân, vội vàng tiêu sái tiến vào.
Chung Tình đứng lên, nhìn Dịch Giản, biểu tình mang theo một chút hơi chờ mong.
Lời nói của Hà An Viện, dừng lại ở một nửa, biểu tình thiếu tướng mang theo vài phần khẩn trương, mới vừa rồi nhận được tin tức, nhà họ Dịch đã muốn nháo thành một đoàn, anh thực rất không ngờ tối nay Chung Tình sẽ ra tay, anh nhanh chóng chạy trở về, sợ Hà An Viện đập nồi dìm thuyền, đều nói mọi chuyện cho Chung Tình biết!
Vậy hết thảy anh làm, thật đúng là kiếm củi ba năm thiêu một giờ!
Anh nhìn biểu tình Chung Tình, phát hiện cô cũng không có dấu hiệu bi thương muốn chết gì, ngược lại đáy mắt còn mang theo ý cười trong suốt, giống như đang chờ phản ứng của anh, anh thả tâm, trực tiếp tiêu sái đến bên người đại phu nhân, một đôi mắt, như tuyết như sương, trực tiếp nhìn chằm chằm Hà An Viện.
Hà An Viện bị ánh mắt như vậy nhìn có chút đáy lòng phát run, cũng không biết là xảy ra chuyện gì, một chữ cũng không nói ra được, chỉ có thể đứng ngốc lăng ở nơi đó, cũng không nhúc nhích.
“Thiếu tướng, đã trở lại?” Đại phu nhân nhìn thiếu tướng, ngược lại liền mở miệng trước, biểu tình cũng có chút hơi giảm bớt theo.
Dịch Giản cứng ngắc gật gật đầu, có thể là bởi vì an bài như vậy của đại phu nhân, tức giận còn chưa có tiên tán!
Đại phu nhân ngược không phải là người quá sĩ diện, dám làm tự dám nhận sai, liền chống đỡ trước mặt mọi người, nói với thiếu tướng: “Trước đó, chuyện vào một đêm sinh nhật kia của chị, là chị không đúng, may là không có gây thành sai lớn, vẫn là hy vọng thiếu tướng đừng quá để ý.”
Đại phu nhân cũng đã giải thích, thiếu tướng cương lên cũng không phải là chuyện đúng, vẻ mặt của anh cũng hơi dịu đi một chút theo, Chung Tình đi tới bên người anh, nhéo cánh tay của anh, thấp giọng trách cứ nói: “Đại phu nhân cũng đã xin lỗi anh, anh còn cứng rắn như vậy làm cái gì?”
Dịch Giản nghiêng đầu, liền nhìn thấy ánh mắt thúc giục của Chung Tình, đáy lòng mềm nhũn, hóa ra cô làm những chuyện này, cũng là vì khiến cho chính mình cao hứng.
Đại phu nhân gật gật đầu, tất nhiên là hiểu được ý tứ Chung Tình, quay đầu, liền muốn bảo người dẫn Hà An Viện đi xuống.
Hà An Viện nhìn thấy Chung Tình không có hứng thú muốn nói chuyện với mình chút nào, liền liều mạng hô ra: “Tôi nói cho cô biết, không phải cô muốn biết Trác.........”
“Đại phu nhân......... Thiếu tướng phu nhân......... Thiếu tướng đã trở lại.........”
Lời nói của Hà An Viện, còn chưa có nói xong, ngoài cửa liền truyền đến tiếng gọi ầm ĩ của một nha hoàn, mọi người lập tức liền nhìn thấy thiếu tướng một thân quân trang mở bước chân, vội vàng tiêu sái tiến vào.
Chung Tình đứng lên, nhìn Dịch Giản, biểu tình mang theo một chút hơi chờ mong.
Lời nói của Hà An Viện, dừng lại ở một nửa, biểu tình thiếu tướng mang theo vài phần khẩn trương, mới vừa rồi nhận được tin tức, nhà họ Dịch đã muốn nháo thành một đoàn, anh thực rất không ngờ tối nay Chung Tình sẽ ra tay, anh nhanh chóng chạy trở về, sợ Hà An Viện đập nồi dìm thuyền, đều nói mọi chuyện cho Chung Tình biết!
Vậy hết thảy anh làm, thật đúng là kiếm củi ba năm thiêu một giờ!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Anh nhìn biểu tình Chung Tình, phát hiện cô cũng không có dấu hiệu bi thương muốn chết gì, ngược lại đáy mắt còn mang theo ý cười trong suốt, giống như đang chờ phản ứng của anh, anh thả tâm, trực tiếp tiêu sái đến bên người đại phu nhân, một đôi mắt, như tuyết như sương, trực tiếp nhìn chằm chằm Hà An Viện.
Hà An Viện bị ánh mắt như vậy nhìn có chút đáy lòng phát run, cũng không biết là xảy ra chuyện gì, một chữ cũng không nói ra được, chỉ có thể đứng ngốc lăng ở nơi đó, cũng không nhúc nhích.
“Thiếu tướng, đã trở lại?” Đại phu nhân nhìn thiếu tướng, ngược lại liền mở miệng trước, biểu tình cũng có chút hơi giảm bớt theo.
Dịch Giản cứng ngắc gật gật đầu, có thể là bởi vì an bài như vậy của đại phu nhân, tức giận còn chưa có tiên tán!
Đại phu nhân ngược không phải là người quá sĩ diện, dám làm tự dám nhận sai, liền chống đỡ trước mặt mọi người, nói với thiếu tướng: “Trước đó, chuyện vào một đêm sinh nhật kia của chị, là chị không đúng, may là không có gây thành sai lớn, vẫn là hy vọng thiếu tướng đừng quá để ý.”
Đại phu nhân cũng đã giải thích, thiếu tướng cương lên cũng không phải là chuyện đúng, vẻ mặt của anh cũng hơi dịu đi một chút theo, Chung Tình đi tới bên người anh, nhéo cánh tay của anh, thấp giọng trách cứ nói: “Đại phu nhân cũng đã xin lỗi anh, anh còn cứng rắn như vậy làm cái gì?”
Dịch Giản nghiêng đầu, liền nhìn thấy ánh mắt thúc giục của Chung Tình, đáy lòng mềm nhũn, hóa ra cô làm những chuyện này, cũng là vì khiến cho chính mình cao hứng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro