Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy
Thiếu tướng tính kế [35]
Diệp Phi Dạ
2024-07-21 15:44:48
Cô lo lắng, gọi điện thoại vào trong quân, người trong quân, cũng chỉ là che che dấu dấu đối nói với cô, thiếu tướng đang bận.........
Chung Tình càng nghĩ, càng cảm thấy sự tình không phải đơn giản như trong tưởng tượng của mình, cô vẫn luôn cảm thấy trái tim đập thật sự nhanh, nhất là hôm nay ánh mắt người hầu trong Cố Viên nhìn chính mình, đều mang theo một chút kỳ quái, một chút kỳ quái kia, nhìn đến đáy lòng cô, run rẩy và bối rối một trận không nói nên lời.
Người hầu Cố Viên nhìn Chung Tình một ngày một đêm đều ngoan ngoãn ở trong Cố Viên, cũng không nháo đi ra ngoài, chỉ cho là thiếu tướng phu nhân thật sự nghe theo ý tứ thiếu tướng, không tăng thêm phiền toái gì cho anh, mọi người cũng đều dần dần thả lỏng xuống.
Huống chi, Chung Tình vốn thông minh, chuyện che mắt người, cô tất nhiên là biết làm nhất, cho nên, ăn xong cơm trưa, liền lại ở trong phòng, giả bộ là đang ngủ say.
Người hầu không có chuyện gì có thể làm, tất cả đều lơi lỏng xuống.
Thế cho nên, đợi lúc Chung Tình vụng trộm đi ra ngoài, bọn người hầu đều không có phát hiện Chung Tình không ở đây.
Chung Tình đi ra ngoài dọc theo đường đi của nhà họ Dịch, trong lúc đó đụng phải vô số tiểu nha hoàn, các ánh mắt nhìn cô, đều mang theo vài phần đồng tình......... Chung Tình khó hiểu, đồng tình như vậy, rốt cuộc là vì sao?
Thậm chí, có tiểu nha hoàn ở nơi nào đó nhỏ giọng nghị luận, thấy được Chung Tình từ xa, lập tức ngậm miệng, đứng quy củ ở nơi đó, cúi đầu, nhẹ giọng nhỏ nhẹ nói: “Thiếu tướng phu nhân.........”Trên mặt bọn họ, đều là một vẻ mặt rất khẩn trương.
Đợi sau khi Chung Tình đi qua rất xa, tiểu nha hoàn này, mới vỗ vỗ ngực, nói: “Nguy hiểm thật, suýt nữa bị cô ấy nghe thấy được......... Thiếu tướng đã hạ lệnh, không thể để cho thiếu tướng phu nhân biết việc này.........”
“Nếu đã biết, không biết thiếu tướng trở về sẽ phát tính tình thế nào đâu!”
Tuy rằng Chung Tình đã đi qua, nhưng vẫn là cảm thấy có người đang ở phía sau của mình nghị luận cái gì đó, theo bản năng quay đầu lại, nhìn xem, lại phát hiện biểu tình của những người đó cũng không có cái gì không thích hợp, vẫn là bộ dáng tôn kính mình như trước.
Cô lắc lắc đầu, đáy lòng nghĩ, có lẽ là chính mình nghĩ nhiều thôi.
Nhất thời liền vội vội vàng vàng ra khỏi nhà họ Dịch.
Người trên đường rất nhiều, có người đang buôn bán báo chí, phía trên viết một ít tin tức của thành phố X.
Chung Tình cũng không xem báo giấy, hơn nữa Cố Viên cũng không có báo chí, cô cũng không ra ngoài, tất nhiên là không biết rất nhiều chuyện.
Chung Tình càng nghĩ, càng cảm thấy sự tình không phải đơn giản như trong tưởng tượng của mình, cô vẫn luôn cảm thấy trái tim đập thật sự nhanh, nhất là hôm nay ánh mắt người hầu trong Cố Viên nhìn chính mình, đều mang theo một chút kỳ quái, một chút kỳ quái kia, nhìn đến đáy lòng cô, run rẩy và bối rối một trận không nói nên lời.
Người hầu Cố Viên nhìn Chung Tình một ngày một đêm đều ngoan ngoãn ở trong Cố Viên, cũng không nháo đi ra ngoài, chỉ cho là thiếu tướng phu nhân thật sự nghe theo ý tứ thiếu tướng, không tăng thêm phiền toái gì cho anh, mọi người cũng đều dần dần thả lỏng xuống.
Huống chi, Chung Tình vốn thông minh, chuyện che mắt người, cô tất nhiên là biết làm nhất, cho nên, ăn xong cơm trưa, liền lại ở trong phòng, giả bộ là đang ngủ say.
Người hầu không có chuyện gì có thể làm, tất cả đều lơi lỏng xuống.
Thế cho nên, đợi lúc Chung Tình vụng trộm đi ra ngoài, bọn người hầu đều không có phát hiện Chung Tình không ở đây.
Chung Tình đi ra ngoài dọc theo đường đi của nhà họ Dịch, trong lúc đó đụng phải vô số tiểu nha hoàn, các ánh mắt nhìn cô, đều mang theo vài phần đồng tình......... Chung Tình khó hiểu, đồng tình như vậy, rốt cuộc là vì sao?
Thậm chí, có tiểu nha hoàn ở nơi nào đó nhỏ giọng nghị luận, thấy được Chung Tình từ xa, lập tức ngậm miệng, đứng quy củ ở nơi đó, cúi đầu, nhẹ giọng nhỏ nhẹ nói: “Thiếu tướng phu nhân.........”Trên mặt bọn họ, đều là một vẻ mặt rất khẩn trương.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đợi sau khi Chung Tình đi qua rất xa, tiểu nha hoàn này, mới vỗ vỗ ngực, nói: “Nguy hiểm thật, suýt nữa bị cô ấy nghe thấy được......... Thiếu tướng đã hạ lệnh, không thể để cho thiếu tướng phu nhân biết việc này.........”
“Nếu đã biết, không biết thiếu tướng trở về sẽ phát tính tình thế nào đâu!”
Tuy rằng Chung Tình đã đi qua, nhưng vẫn là cảm thấy có người đang ở phía sau của mình nghị luận cái gì đó, theo bản năng quay đầu lại, nhìn xem, lại phát hiện biểu tình của những người đó cũng không có cái gì không thích hợp, vẫn là bộ dáng tôn kính mình như trước.
Cô lắc lắc đầu, đáy lòng nghĩ, có lẽ là chính mình nghĩ nhiều thôi.
Nhất thời liền vội vội vàng vàng ra khỏi nhà họ Dịch.
Người trên đường rất nhiều, có người đang buôn bán báo chí, phía trên viết một ít tin tức của thành phố X.
Chung Tình cũng không xem báo giấy, hơn nữa Cố Viên cũng không có báo chí, cô cũng không ra ngoài, tất nhiên là không biết rất nhiều chuyện.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro