Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy
Yêu đương vụng trộm bị bắt gặp (8)
Diệp Phi Dạ
2024-07-21 15:44:48
Nữ giúp việc sợ tới mức vội vàng quỳ gối xuống, không dám nhìn một bàn người kia, ấp úng nói: "Là... Hà tiểu thư..."
"Tiểu Viện? Con bé làm sao vậy?" Sắc mặt đại phu nhân dịu đi một chút, "Đứng lên nói."
Nữ giúp việc đứng lên, trả lời: "Thưa phu nhân, bây giờ Hà tiểu thư đang đi tới nhà kho, nói muốn nhìn xem cuối cùng là ai lấy túi hương và lá bạc hà... Từ trước tới nay chuyện này đều là đại phu nhân ngài xử lý, không cho người hỏi đến, nhưng mà Hà tiểu thư nhất định tra, tôi chỉ có thể đến hỏi đại phu nhân..."
Sắc mặt Chung Tình, hơi biến đổi.
Cô quay đầu, nhìn về phía thiếu tướng.
Dịch Giản chỉ hơi chau mày, vẻ mặt không có thay đổi gì quá lớn, trái lại cả người thu lại vẻ tức giận, cứ thế lười biếng bình thản ăn này nọ.
Tay Chung Tình nắm chặt lại ở dưới bàn.
Dường như là tiểu Hoàn cảm nhận được sự khẩn trương của cô, kêu meo meo một tiếng, muốn từ trong lòng cô chạy trốn ra ngoài .
Chung Tình nhanh tay lẹ mắt, lập tức ôm lấy tiểu Hoàn, sờ đầu tiểu Hoàn, lúc này tiểu Hoàn mới yên tĩnh lại.
Đại phu nhân suy nghĩ một chút, mới chậm rãi nói một câu: "Con bé muốn tra, thì để nó tra đi. Cũng không phải chuyện lớn gì."
Một câu như vậy của đại phu nhân, không thể nghi ngờ là ngay lập tức làm cho đỉnh đầu của Chung Tình dày đặc mây đen.
Tra... Nhất định tra này, chẳng phải là cái gì cũng tra ra rồi sao?
Đến lúc đó... Cô nên làm gì bây giờ?
Vốn tưởng rằng sống thoải mái nên mới tới đây, làm sao lại vô duyên vô cớ nhảy ra một chuyện thế này?
Xem ra cô không thể tặng gì cho thiếu tướng, tặng cái này cái nọ cũng là chuyện chọc phải phiền toái!
Chỉ không biết là tại sao Hà An Viện này lại biết?
Chẳng lẽ Hà An Viện tới chỗ đó của thiếu tướng...
Chung Tình cảm thấy đáy lòng run lên, chắc là quan hệ của bọn họ tốt như vậy, Hà An Viện tới Cố Viên của thiếu tướng là chuyện vô cùng bình thường...
Chung Tình mất một hồi lâu cũng không phân biệt rõ đáy lòng mình, rốt cuộc là tập hợp cảm giác như thế nào.
Tất nhiên cô cũng không còn tâm trạng theo đuổi nghiên cứu cảm nhận ở đáy lòng mình, toàn bộ suy nghĩ đều dời đến làm cách nào để tránh một kiếp này.
"Vâng, đại phu nhân." Nữ giúp việc tiếp lời đại phu nhân, xoay người gấp rút vội vàng rời đi.
Rồi sau đó một bàn người vẫn ăn cơm giống như vừa rồi, trái lại Chung Tình có vài phần thờ ơ với lời nói này.
"Tiểu Viện? Con bé làm sao vậy?" Sắc mặt đại phu nhân dịu đi một chút, "Đứng lên nói."
Nữ giúp việc đứng lên, trả lời: "Thưa phu nhân, bây giờ Hà tiểu thư đang đi tới nhà kho, nói muốn nhìn xem cuối cùng là ai lấy túi hương và lá bạc hà... Từ trước tới nay chuyện này đều là đại phu nhân ngài xử lý, không cho người hỏi đến, nhưng mà Hà tiểu thư nhất định tra, tôi chỉ có thể đến hỏi đại phu nhân..."
Sắc mặt Chung Tình, hơi biến đổi.
Cô quay đầu, nhìn về phía thiếu tướng.
Dịch Giản chỉ hơi chau mày, vẻ mặt không có thay đổi gì quá lớn, trái lại cả người thu lại vẻ tức giận, cứ thế lười biếng bình thản ăn này nọ.
Tay Chung Tình nắm chặt lại ở dưới bàn.
Dường như là tiểu Hoàn cảm nhận được sự khẩn trương của cô, kêu meo meo một tiếng, muốn từ trong lòng cô chạy trốn ra ngoài .
Chung Tình nhanh tay lẹ mắt, lập tức ôm lấy tiểu Hoàn, sờ đầu tiểu Hoàn, lúc này tiểu Hoàn mới yên tĩnh lại.
Đại phu nhân suy nghĩ một chút, mới chậm rãi nói một câu: "Con bé muốn tra, thì để nó tra đi. Cũng không phải chuyện lớn gì."
Một câu như vậy của đại phu nhân, không thể nghi ngờ là ngay lập tức làm cho đỉnh đầu của Chung Tình dày đặc mây đen.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tra... Nhất định tra này, chẳng phải là cái gì cũng tra ra rồi sao?
Đến lúc đó... Cô nên làm gì bây giờ?
Vốn tưởng rằng sống thoải mái nên mới tới đây, làm sao lại vô duyên vô cớ nhảy ra một chuyện thế này?
Xem ra cô không thể tặng gì cho thiếu tướng, tặng cái này cái nọ cũng là chuyện chọc phải phiền toái!
Chỉ không biết là tại sao Hà An Viện này lại biết?
Chẳng lẽ Hà An Viện tới chỗ đó của thiếu tướng...
Chung Tình cảm thấy đáy lòng run lên, chắc là quan hệ của bọn họ tốt như vậy, Hà An Viện tới Cố Viên của thiếu tướng là chuyện vô cùng bình thường...
Chung Tình mất một hồi lâu cũng không phân biệt rõ đáy lòng mình, rốt cuộc là tập hợp cảm giác như thế nào.
Tất nhiên cô cũng không còn tâm trạng theo đuổi nghiên cứu cảm nhận ở đáy lòng mình, toàn bộ suy nghĩ đều dời đến làm cách nào để tránh một kiếp này.
"Vâng, đại phu nhân." Nữ giúp việc tiếp lời đại phu nhân, xoay người gấp rút vội vàng rời đi.
Rồi sau đó một bàn người vẫn ăn cơm giống như vừa rồi, trái lại Chung Tình có vài phần thờ ơ với lời nói này.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro