Chạy
Nghĩa Viết Truyện
2024-07-03 00:40:44
Dứt lời của thầy giáo, tất cả các bạn của 2 lớp bắt đầu lập nhóm, mỗi nhóm 2 người và khuyến khích 2 người khác lớp.
Cô sau khi nghe thấy lời này của thầy giáo, bắt đầu nhìn xung quanh, cô thật ra là muốn lập nhóm với lại Như Linh, ấy thế mà thầy lại bảo là 2 lớp chia nhau lập nhóm, khiến cho cô hiện tại không biết lập nhóm với ai.
Thật ra cô muốn cùng với Thương Huỳnh lập nhóm cơ mà lại ngại, cô nghe thấy các bạn học bên trường chuyên bảo rằng, Thương Huỳnh là lớp trưởng, kiêm luôn là hoa khôi băng lãnh của khóa mới.
Ôi cái danh tiếng cao vọng như thế, làm sao cô dám, lỡ như vì cô mà cô ấy lại bị lời qua tiếng lại thì sao, thôi thì cô đi kiếm người khác làm nhóm vậy.
Mà cái đó là cô nghĩ, còn Thương Huỳnh thì không, dứt suy nghĩ của cô thì Thương Huỳnh đã ngay lặp tức đi tới.
Sau đó là nói với cô.
“Cậu nhát vậy à Tiểu Hy, tớ thấy cậu nhìn tớ nãy giờ rồi, muốn lập nhóm với tớ thì phải đến vớ tớ chứ, cứ đứng yên ở đây làm cái gì?”
“He…”
Cô thật sự rất bất ngờ, không nghĩ rằng Thương Huỳnh trực tiếp đi đến bên mình, vì vậy khi mà nghe thấy câu hỏi của Thương Huỳnh, ô không biết trả lời sao, chỉ đành cười cho qua.
Mà cũng đồng thời lúc này, kẻ mà mang đồ lòe loẹt đầy hàng hiệu đang đứng kế bên chàng trai đeo mắt kính bắt đầu lên tiếng nói.
“Ôiiii! cậu thấy gì không huynh đệ, hoa khôi của chúng ta đi qua bên kia lập nhóm kia, vậy mà lại lập nhóm với con ma kia ấy trời! Đi*n thật.”
Tề Minh vừa nói vừa nhìn vào cô mà buông lời tục tĩu, ai bảo Tề Minh là một người crush Thương Huỳnh từ lần đầu gặp chứ.
Hắn còn chưa có cái diệp ở chung với cô ấy mà cái con nhỏ đeo mắt kính lùn lùn, cái tóc rối rối ấy lại dám, hắn chắc chắn sẽ khiến con bé ấy không dám đến gần nữ nhân hắn thích!.
Vừa dứt suy nghĩ thì trên đầu có một cái tay gõ vào đầu của Tề Minh, trong bỗng chốc hắn bực lên, quay qua tính chửi cho ca tên dám đánh hắn, cơ mà nhìn qua…
Bùi Lăng đứng trên cao nhìn xuống, dùng ánh mắt như nhìn một tên biến th*i, sau đó nói.
“Vứt cái suy nghĩ của thằng simp lỏ đi, cô bé a hình như là bạn của hoa khôi lớp chúng ta, mày đừng có cái suy nghĩ ăn hiếp đó, chúng ta đến đây bất quá chỉ một năm thôi, đừng quấy rồi người ta.”
“V*i cả c*t Lăng ca, không hổ là đại ca, suy nghĩ chín chắn thật.”
“Tao mà lị.”.
Bùi Lăng nói xong thì cũng đồng thời thầy giáo nói.
“Sau khi các bạn lập nhóm xong thì bắt đầu chạy nhé, xong thì các bạn được phép hoạt động thoải mái còn lại 2 tiết, cơ mà bạn nào không chạy thành công trong 1 tiết này thì các bạn chuẩn bị học cả 2 tiết nhé.”
Thầy giáo nói xong hầu như ai cũng cứng đờ, 10 nghe thì dễ nhưng mà không, thầy bảo đi vào trong sân chạy nhanh chạy 10 vòng, hầu như con trai cũng rất khó mà thành công chứ đừng nói đến con gái.
Cô nghe xong nội dung, cánh tay đang nắm tay Thương Huỳnh vì có cô ấy lập đội, trong nháy mắt như muốn khóc.
1 Tiết chạy mười vòng, đến Thương Huỳnh còn chưa chắc làm được mà bảo cô, như này có khác gì thịt cô đâu!.
Thương Huỳnh nghe xong cũng cứng đờ tong giây lát, cơ mà sau đó cô bình tĩnh lại và nói với Tiểu Hy nhầm trấn ấp cái suy nghĩ của Tiểu Hy.
“Không sao đâu Tiểu Hy, có tớ ở đây thì cả 2 bọn mình thế nào cũng thành công thôi.”
Như nhặt được vàng, cô nhanh chóng cầm cánh tay của Thương Huỳnh vung mãnh liệt, đến mức mà cái mắt kính rung lên rung xuống liên tục.
“Cảm ơn cậu Thương Huỳnh, cậu như là ánh trăng sáng của đời mình vậy!.”
Thương Huỳnh nghe xong bỗng chốc khuôn mặt hơi phiếm hồng, khác với vẻ ngoài yên lặng, lạnh lùng của cô thì lúc này rất khác, như một học sinh bình thường vậy.
Mà cũng vì 3 từ ánh trăng sáng.
Bùi Lăng bỗng chốc quay mặt qua bên này, nhìn chằm chằm vào cô.
Miệng lắp bắp lặp lại 3 từ đó.
Khác với cô và Thương Huỳnh, 4 chàng trai này không bị bắt ép phải lập nhóm với các lớp khác, họ hoàn toàn có thể lập đôi riêng.
Mà cũng đồng thời sau thời điểm này, thầy giáo bắt đầu thổi cò, báo hiệu rằng bắt đầu chạy, tất cả mọi người cũng bắt đầu chạy, cô và Thương Huỳnh cũng vậy.
Họ bắt đầu chạy từ ngoài sân đi vào.
Và còn một điều nữa, cô và Thương Huỳnh nghe được rằng, nếu trong nhóm 1 người đủ 10 vòng cũng tính là 2 người hoàn thành hoặc là cả 2 cộng lại đủ 10 vòng.
Trong bỗng chốc cái thử thách khó như kia hóa thành một cái thử thách tương đối dễ dàng.
Cô và Thương Huỳnh bắt đầu chạy, và cũng bắt đầu từ lúc này, cái tình bạn mờ nhạt của cô và Thương Huỳnh trong bỗng chốc thay đổi.
Cô và Thương Huỳnh chạy liên tục, cũng có lúc mệt mỏi mà 2 người ngồi xuống cùng nhau, lúc thì giúp đỡ nhau.
Nhờ vậy mà cô và Thương Huỳnh nhanh chóng hoàn thành cái nhiệm vụ chạy 10 vòng này.
Cô sau khi nghe thấy lời này của thầy giáo, bắt đầu nhìn xung quanh, cô thật ra là muốn lập nhóm với lại Như Linh, ấy thế mà thầy lại bảo là 2 lớp chia nhau lập nhóm, khiến cho cô hiện tại không biết lập nhóm với ai.
Thật ra cô muốn cùng với Thương Huỳnh lập nhóm cơ mà lại ngại, cô nghe thấy các bạn học bên trường chuyên bảo rằng, Thương Huỳnh là lớp trưởng, kiêm luôn là hoa khôi băng lãnh của khóa mới.
Ôi cái danh tiếng cao vọng như thế, làm sao cô dám, lỡ như vì cô mà cô ấy lại bị lời qua tiếng lại thì sao, thôi thì cô đi kiếm người khác làm nhóm vậy.
Mà cái đó là cô nghĩ, còn Thương Huỳnh thì không, dứt suy nghĩ của cô thì Thương Huỳnh đã ngay lặp tức đi tới.
Sau đó là nói với cô.
“Cậu nhát vậy à Tiểu Hy, tớ thấy cậu nhìn tớ nãy giờ rồi, muốn lập nhóm với tớ thì phải đến vớ tớ chứ, cứ đứng yên ở đây làm cái gì?”
“He…”
Cô thật sự rất bất ngờ, không nghĩ rằng Thương Huỳnh trực tiếp đi đến bên mình, vì vậy khi mà nghe thấy câu hỏi của Thương Huỳnh, ô không biết trả lời sao, chỉ đành cười cho qua.
Mà cũng đồng thời lúc này, kẻ mà mang đồ lòe loẹt đầy hàng hiệu đang đứng kế bên chàng trai đeo mắt kính bắt đầu lên tiếng nói.
“Ôiiii! cậu thấy gì không huynh đệ, hoa khôi của chúng ta đi qua bên kia lập nhóm kia, vậy mà lại lập nhóm với con ma kia ấy trời! Đi*n thật.”
Tề Minh vừa nói vừa nhìn vào cô mà buông lời tục tĩu, ai bảo Tề Minh là một người crush Thương Huỳnh từ lần đầu gặp chứ.
Hắn còn chưa có cái diệp ở chung với cô ấy mà cái con nhỏ đeo mắt kính lùn lùn, cái tóc rối rối ấy lại dám, hắn chắc chắn sẽ khiến con bé ấy không dám đến gần nữ nhân hắn thích!.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vừa dứt suy nghĩ thì trên đầu có một cái tay gõ vào đầu của Tề Minh, trong bỗng chốc hắn bực lên, quay qua tính chửi cho ca tên dám đánh hắn, cơ mà nhìn qua…
Bùi Lăng đứng trên cao nhìn xuống, dùng ánh mắt như nhìn một tên biến th*i, sau đó nói.
“Vứt cái suy nghĩ của thằng simp lỏ đi, cô bé a hình như là bạn của hoa khôi lớp chúng ta, mày đừng có cái suy nghĩ ăn hiếp đó, chúng ta đến đây bất quá chỉ một năm thôi, đừng quấy rồi người ta.”
“V*i cả c*t Lăng ca, không hổ là đại ca, suy nghĩ chín chắn thật.”
“Tao mà lị.”.
Bùi Lăng nói xong thì cũng đồng thời thầy giáo nói.
“Sau khi các bạn lập nhóm xong thì bắt đầu chạy nhé, xong thì các bạn được phép hoạt động thoải mái còn lại 2 tiết, cơ mà bạn nào không chạy thành công trong 1 tiết này thì các bạn chuẩn bị học cả 2 tiết nhé.”
Thầy giáo nói xong hầu như ai cũng cứng đờ, 10 nghe thì dễ nhưng mà không, thầy bảo đi vào trong sân chạy nhanh chạy 10 vòng, hầu như con trai cũng rất khó mà thành công chứ đừng nói đến con gái.
Cô nghe xong nội dung, cánh tay đang nắm tay Thương Huỳnh vì có cô ấy lập đội, trong nháy mắt như muốn khóc.
1 Tiết chạy mười vòng, đến Thương Huỳnh còn chưa chắc làm được mà bảo cô, như này có khác gì thịt cô đâu!.
Thương Huỳnh nghe xong cũng cứng đờ tong giây lát, cơ mà sau đó cô bình tĩnh lại và nói với Tiểu Hy nhầm trấn ấp cái suy nghĩ của Tiểu Hy.
“Không sao đâu Tiểu Hy, có tớ ở đây thì cả 2 bọn mình thế nào cũng thành công thôi.”
Như nhặt được vàng, cô nhanh chóng cầm cánh tay của Thương Huỳnh vung mãnh liệt, đến mức mà cái mắt kính rung lên rung xuống liên tục.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Cảm ơn cậu Thương Huỳnh, cậu như là ánh trăng sáng của đời mình vậy!.”
Thương Huỳnh nghe xong bỗng chốc khuôn mặt hơi phiếm hồng, khác với vẻ ngoài yên lặng, lạnh lùng của cô thì lúc này rất khác, như một học sinh bình thường vậy.
Mà cũng vì 3 từ ánh trăng sáng.
Bùi Lăng bỗng chốc quay mặt qua bên này, nhìn chằm chằm vào cô.
Miệng lắp bắp lặp lại 3 từ đó.
Khác với cô và Thương Huỳnh, 4 chàng trai này không bị bắt ép phải lập nhóm với các lớp khác, họ hoàn toàn có thể lập đôi riêng.
Mà cũng đồng thời sau thời điểm này, thầy giáo bắt đầu thổi cò, báo hiệu rằng bắt đầu chạy, tất cả mọi người cũng bắt đầu chạy, cô và Thương Huỳnh cũng vậy.
Họ bắt đầu chạy từ ngoài sân đi vào.
Và còn một điều nữa, cô và Thương Huỳnh nghe được rằng, nếu trong nhóm 1 người đủ 10 vòng cũng tính là 2 người hoàn thành hoặc là cả 2 cộng lại đủ 10 vòng.
Trong bỗng chốc cái thử thách khó như kia hóa thành một cái thử thách tương đối dễ dàng.
Cô và Thương Huỳnh bắt đầu chạy, và cũng bắt đầu từ lúc này, cái tình bạn mờ nhạt của cô và Thương Huỳnh trong bỗng chốc thay đổi.
Cô và Thương Huỳnh chạy liên tục, cũng có lúc mệt mỏi mà 2 người ngồi xuống cùng nhau, lúc thì giúp đỡ nhau.
Nhờ vậy mà cô và Thương Huỳnh nhanh chóng hoàn thành cái nhiệm vụ chạy 10 vòng này.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro