[Tn 80] Quân Tẩu Yêu Kiều, Ông Xã Sĩ Quan Không Nhịn Nổi
Bạn Sợ Gì Khi C...
Sương Sơ
2024-10-04 16:18:30
Diệp Mộc Tê vừa bệnh
nặng mới khỏi, ăn một bát cơm nhỏ, rồi đi tắm rửa, chờ ba ngày ở phòng vệ sinh
trong nội viện, cô cảm thấy trên cơ thể mình đều có mùi.
"Hiazz."
Nằm trên giường mềm mại, Diệp Mộc Tê thật thở dài một hơi.
Mặc dù nơi này không có nệm cao su, nhưng Hạ Anh trải trên giường của cô trải mấy tầng bông, giường mềm mềm, ngủ rất dễ chịu.
Nói ra thì kiếp trước cô vất vả lắm mới leo lên được vị trí đầu bếp bảy sao, anh em bạn dì chúc mừng cô, người còn chưa chạy địa điểm tụ họp đã bị tài xế xe taxi uống rượu làm mất mạng.
"Quá đáng tiếc..." Nằm một lúc lâu, Diệp Mộc Tê đột nhiên thở dài nói.
Đầu bếp bảy sao đó, còn chưa kịp thể hiện bản thân kìa, đầu tháng này có thể tăng lương đấy, kết quả thành công giã tràng hết rồi!
Cứ coi như cô không bị mất trù nghệ, thế nhưng chắc là ở niên đại này cũng không có tài nguyên để cô phát huy nhỉ?
Diệp Mộc Tê nghĩ đến chuyện đó lại thở dài lần nữa.
Vừa thở dài xong, Diệp Mộc Tê nằm trên giường đột nhiên thấy hoa mắt, trần nhà trước mặt đột nhiên vặn vẹo rồi biến mất không thấy gì nữa, ngay sau đó cô đã đi vào bên trong nơi có hoàn cảnh lạ lẫm.
"Đây là..." Diệp Mộc Tê kinh ngạc.
Trong giây phút vừa rồi, vậy mà cô dịch chuyển từ trên giường đến một nơi xa lạ.
Nơi này rất lớn, lớn hơn phòng cô gấp mấy chục lần, mà bây giờ thứ ở trước mặt cô là một siêu thị cỡ lớn!
"Bí đỏ, còn có bí xanh.... Oa, đến khoai lang mà cũng có nhiều loại như vậy?" Diệp Mộc Tê đi vào, nhìn các loại rau quả trước mặt, vẻ mặt tràn đầy sự vui sướng.
Có rất nhiều loại đồ ăn, các loại thực phẩm cái gì cần có đều có. Nhìn thôi mà cũng khiến người ta đầu choáng mắt hoa.
Lọt vào trong tầm mắt cô tất cả đều là kệ hàng bày đầy hàng, cứ như là chợ bán thức ăn cỡ lớn, nhìn không thấy điểm cuối cùng.
Cái này... Chẳng lẽ chính là ông trời cho cô bàn tay vàng sao?
"Khu rau quả, khu giống chim, khu thuỷ sản, khu hải sản, khu gia vị..." Diệp Mộc Tê bước từng bước qua, nhìn các loại thực phẩm rực rỡ muôn màu, khoé miệng nhếch lên không hạ xuống được.
Cho dù cô đi qua chợ bán thức ăn lớn nhất, thì đồ bên trong cũng không thể đầy đủ như nơi này. Ở đây chỉ có thứ mình không biết tên gọi chứ không có thứ mình không tìm ra!
Khu vực đều được chia rất rõ ràng, muốn tìm được thứ gì dường như chỉ cần liếc qua là thấy ngay, cứ như là khu chợ bán thức ăn được quản lý cực kỳ tốt.
Mặc dù đồ nhiều nhưng cũng không lo bị hoa mắt.
Đi đến cuối cùng, Diệp Mộc Tê thấy một cái vòi nước ở đó, bốn phía trống rỗng, chỉ có một cái vòi nước lẻ loi trơ trọi, nhìn thế nào cũng thấy kỳ lạ.
"Vòi nước này không bình thường." Diệp Mộc Tê bước nhanh tới.
Mặc dù bên trong không gian không có nguồn nước, nhưng vòi nước này lại đột nhiên xuất hiện bên trong chợ bán thức ăn, nhìn thế nào cũng thấy không đơn giản.
"Liệu có phải linh tuyền không nhỉ?"
"Hiazz."
Nằm trên giường mềm mại, Diệp Mộc Tê thật thở dài một hơi.
Mặc dù nơi này không có nệm cao su, nhưng Hạ Anh trải trên giường của cô trải mấy tầng bông, giường mềm mềm, ngủ rất dễ chịu.
Nói ra thì kiếp trước cô vất vả lắm mới leo lên được vị trí đầu bếp bảy sao, anh em bạn dì chúc mừng cô, người còn chưa chạy địa điểm tụ họp đã bị tài xế xe taxi uống rượu làm mất mạng.
"Quá đáng tiếc..." Nằm một lúc lâu, Diệp Mộc Tê đột nhiên thở dài nói.
Đầu bếp bảy sao đó, còn chưa kịp thể hiện bản thân kìa, đầu tháng này có thể tăng lương đấy, kết quả thành công giã tràng hết rồi!
Cứ coi như cô không bị mất trù nghệ, thế nhưng chắc là ở niên đại này cũng không có tài nguyên để cô phát huy nhỉ?
Diệp Mộc Tê nghĩ đến chuyện đó lại thở dài lần nữa.
Vừa thở dài xong, Diệp Mộc Tê nằm trên giường đột nhiên thấy hoa mắt, trần nhà trước mặt đột nhiên vặn vẹo rồi biến mất không thấy gì nữa, ngay sau đó cô đã đi vào bên trong nơi có hoàn cảnh lạ lẫm.
"Đây là..." Diệp Mộc Tê kinh ngạc.
Trong giây phút vừa rồi, vậy mà cô dịch chuyển từ trên giường đến một nơi xa lạ.
Nơi này rất lớn, lớn hơn phòng cô gấp mấy chục lần, mà bây giờ thứ ở trước mặt cô là một siêu thị cỡ lớn!
"Bí đỏ, còn có bí xanh.... Oa, đến khoai lang mà cũng có nhiều loại như vậy?" Diệp Mộc Tê đi vào, nhìn các loại rau quả trước mặt, vẻ mặt tràn đầy sự vui sướng.
Có rất nhiều loại đồ ăn, các loại thực phẩm cái gì cần có đều có. Nhìn thôi mà cũng khiến người ta đầu choáng mắt hoa.
Lọt vào trong tầm mắt cô tất cả đều là kệ hàng bày đầy hàng, cứ như là chợ bán thức ăn cỡ lớn, nhìn không thấy điểm cuối cùng.
Cái này... Chẳng lẽ chính là ông trời cho cô bàn tay vàng sao?
"Khu rau quả, khu giống chim, khu thuỷ sản, khu hải sản, khu gia vị..." Diệp Mộc Tê bước từng bước qua, nhìn các loại thực phẩm rực rỡ muôn màu, khoé miệng nhếch lên không hạ xuống được.
Cho dù cô đi qua chợ bán thức ăn lớn nhất, thì đồ bên trong cũng không thể đầy đủ như nơi này. Ở đây chỉ có thứ mình không biết tên gọi chứ không có thứ mình không tìm ra!
Khu vực đều được chia rất rõ ràng, muốn tìm được thứ gì dường như chỉ cần liếc qua là thấy ngay, cứ như là khu chợ bán thức ăn được quản lý cực kỳ tốt.
Mặc dù đồ nhiều nhưng cũng không lo bị hoa mắt.
Đi đến cuối cùng, Diệp Mộc Tê thấy một cái vòi nước ở đó, bốn phía trống rỗng, chỉ có một cái vòi nước lẻ loi trơ trọi, nhìn thế nào cũng thấy kỳ lạ.
"Vòi nước này không bình thường." Diệp Mộc Tê bước nhanh tới.
Mặc dù bên trong không gian không có nguồn nước, nhưng vòi nước này lại đột nhiên xuất hiện bên trong chợ bán thức ăn, nhìn thế nào cũng thấy không đơn giản.
"Liệu có phải linh tuyền không nhỉ?"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro