[Tn 80] Quân Tẩu Yêu Kiều, Ông Xã Sĩ Quan Không Nhịn Nổi
Con Gái Tôi Muố...
Sương Sơ
2024-10-04 16:18:30
“Lần này trung đoàn trưởng Dung trở về vậy mà lại thật sự dẫn theo Tê Tê trở về quân khu, tôi thật sự không ngờ tới!” Lâm Diễm Hồng nghĩ đến chuyện này vẫn không khỏi có chút ngạc nhiên.
Một năm trước, Dung Cảnh Thần vừa nhận được giấy đăng ký kết hôn thì lập tức trở về quân khu, mọi người đều có thể thấy Dung Cảnh Thần không hề thích Diệp Mộc Tê. Ai ngờ lần này anh trở về lại muốn dẫn theo Diệp Mộc Tê.
“.....”
Tay Diệp Tuệ Tuệ đang định gắp thức ăn đột nhiên dừng lại, sắc mặt lập tức trở nên không tốt lắm.
Tại sao ai cũng nói đến chuyện này? Bây giờ ngay cả mẹ cô ta cũng biết.
Có lẽ bên ngoài đều đã truyền khắp rồi. Bây giờ hẳn là Diệp Mộc Tê đang rất tự hào đúng không?
Diệp Tuệ Tuệ siết chặt đũa, vẻ mặt u ám.
“Haiz, nhưng cũng đúng, dù sao hai người bọn họ cũng đã lãnh giấy đăng ký kết hôn, đã là vợ chồng.” Diệp Vĩ Minh ngạc nhiên sau đó rất nhanh đã hiểu ra.
Cho dù thế nào thì vợ chồng cũng nên ở bên nhau, cho nên rõ ràng Diệp Vĩ Minh cho rằng đó là chuyện bình thường. Người ta là quân nhân, muốn kết hôn cũng không dễ dàng, ly hôn lại càng phiền phức hơn, chẳng lẽ làm trung đoàn trưởng Dung thật sự sẽ độc thân cả đời sao?
“Tôi thấy Anh Tử rất vui vẻ. Hôm nay cũng không biết chị ấy đã mua bao nhiêu đồ đạc, nói là để cho Tê Tê mang đến quân khu dùng.” Những trang phục mùa đông đó vừa nhìn là biết không rẻ rồi, vậy mà nhà bọn họ cũng sẵn sàng chi tiền.
Dường như cả hai đều không để ý đến lúc này Diệp Tuệ Tuệ ở bên cạnh không ăn cơm nữa, cô ta chỉ cúi đầu giận dữ chọc chọc bát cơm, dáng vẻ kia giống như đang xem bát cơm thành Diệp Mộc Tê vậy.
“Như vậy cũng quá sớm sao? Không phải người vừa mới trở về ư?”
“Tôi nghe Anh Tử nói, kỳ nghỉ phép của trung đoàn trưởng Dung chỉ có 10 ngày, lại mất thêm một ngày đi đường nữa. Vì vậy không phải là hơi vội vàng sao?”
“Cũng đúng.”
Dù sao cũng là họ hàng, Diệp Mộc Tê có thể sống tốt, tuy rằng hai người bọn họ không quá vui vẻ nhưng cũng rất vui mừng.
Diệp Tuệ Tuệ vẫn luôn ở bên cạnh nghe, càng nghe trong lòng càng cảm thấy khó chịu.
“Bụp!”
Cuối cùng cô ta không kìm nén được sự tức giận trong lòng nữa, đập đôi đũa trong tay xuống bàn: “Con no rồi.”
Nói xong, cô ta tức giận đứng dậy chạy vào phòng.
Diệp Vĩ Minh, Lâm Diễm Hồng: “?”
Cô ta đã ăn thuốc nổ sao?
Lần này Dung Cảnh Thần xin nghỉ phép 10 ngày thật ra chủ yếu là anh trở về để giải quyết chuyện tình cảm với cô vợ nhỏ. Sở dĩ anh xin nghỉ lâu như vậy là vì sợ cô lại gây rắc rối, chỉ sợ sẽ tốn nhiều thời gian, nhưng anh không ngờ chuyện lại thuận lợi và suôn sẻ khác thường như vậy.
Thậm chí anh còn suy nghĩ đến chuyện nếu Diệp Mộc Tê không muốn cùng anh đi đến quân khu vậy thì sẽ cẩn thận thuyết phục cô, nếu có thể đợi thì sẽ đợi nhưng không được nghĩ đến chuyện dại dột nữa.
Một năm trước, Dung Cảnh Thần vừa nhận được giấy đăng ký kết hôn thì lập tức trở về quân khu, mọi người đều có thể thấy Dung Cảnh Thần không hề thích Diệp Mộc Tê. Ai ngờ lần này anh trở về lại muốn dẫn theo Diệp Mộc Tê.
“.....”
Tay Diệp Tuệ Tuệ đang định gắp thức ăn đột nhiên dừng lại, sắc mặt lập tức trở nên không tốt lắm.
Tại sao ai cũng nói đến chuyện này? Bây giờ ngay cả mẹ cô ta cũng biết.
Có lẽ bên ngoài đều đã truyền khắp rồi. Bây giờ hẳn là Diệp Mộc Tê đang rất tự hào đúng không?
Diệp Tuệ Tuệ siết chặt đũa, vẻ mặt u ám.
“Haiz, nhưng cũng đúng, dù sao hai người bọn họ cũng đã lãnh giấy đăng ký kết hôn, đã là vợ chồng.” Diệp Vĩ Minh ngạc nhiên sau đó rất nhanh đã hiểu ra.
Cho dù thế nào thì vợ chồng cũng nên ở bên nhau, cho nên rõ ràng Diệp Vĩ Minh cho rằng đó là chuyện bình thường. Người ta là quân nhân, muốn kết hôn cũng không dễ dàng, ly hôn lại càng phiền phức hơn, chẳng lẽ làm trung đoàn trưởng Dung thật sự sẽ độc thân cả đời sao?
“Tôi thấy Anh Tử rất vui vẻ. Hôm nay cũng không biết chị ấy đã mua bao nhiêu đồ đạc, nói là để cho Tê Tê mang đến quân khu dùng.” Những trang phục mùa đông đó vừa nhìn là biết không rẻ rồi, vậy mà nhà bọn họ cũng sẵn sàng chi tiền.
Dường như cả hai đều không để ý đến lúc này Diệp Tuệ Tuệ ở bên cạnh không ăn cơm nữa, cô ta chỉ cúi đầu giận dữ chọc chọc bát cơm, dáng vẻ kia giống như đang xem bát cơm thành Diệp Mộc Tê vậy.
“Như vậy cũng quá sớm sao? Không phải người vừa mới trở về ư?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Tôi nghe Anh Tử nói, kỳ nghỉ phép của trung đoàn trưởng Dung chỉ có 10 ngày, lại mất thêm một ngày đi đường nữa. Vì vậy không phải là hơi vội vàng sao?”
“Cũng đúng.”
Dù sao cũng là họ hàng, Diệp Mộc Tê có thể sống tốt, tuy rằng hai người bọn họ không quá vui vẻ nhưng cũng rất vui mừng.
Diệp Tuệ Tuệ vẫn luôn ở bên cạnh nghe, càng nghe trong lòng càng cảm thấy khó chịu.
“Bụp!”
Cuối cùng cô ta không kìm nén được sự tức giận trong lòng nữa, đập đôi đũa trong tay xuống bàn: “Con no rồi.”
Nói xong, cô ta tức giận đứng dậy chạy vào phòng.
Diệp Vĩ Minh, Lâm Diễm Hồng: “?”
Cô ta đã ăn thuốc nổ sao?
Lần này Dung Cảnh Thần xin nghỉ phép 10 ngày thật ra chủ yếu là anh trở về để giải quyết chuyện tình cảm với cô vợ nhỏ. Sở dĩ anh xin nghỉ lâu như vậy là vì sợ cô lại gây rắc rối, chỉ sợ sẽ tốn nhiều thời gian, nhưng anh không ngờ chuyện lại thuận lợi và suôn sẻ khác thường như vậy.
Thậm chí anh còn suy nghĩ đến chuyện nếu Diệp Mộc Tê không muốn cùng anh đi đến quân khu vậy thì sẽ cẩn thận thuyết phục cô, nếu có thể đợi thì sẽ đợi nhưng không được nghĩ đến chuyện dại dột nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro