[Tn 80] Quân Tẩu Yêu Kiều, Ông Xã Sĩ Quan Không Nhịn Nổi
Nhà Bếp Này Là...
Sương Sơ
2024-10-04 16:18:30
Diệp Mộc Tê và Dung Cảnh Thần phần lớn thời gian đều im lặng, nhưng thi thoảng vẫn sẽ nói một vài câu, từ góc độ của Diệp Tuệ Tuệ trông lại khá hòa hợp.
Bất giác đã đi theo đến gần Dung gia, Diệp Tuệ Tuệ nhìn thấy bọn họ bước vào cửa nhà, cùng lúc đó cánh cổng đóng lại và bọn họ hoàn toàn biến mất khỏi tầm nhìn của cô ta.
Diệp Tuệ Tuệ siết chặt lòng bàn tay, cô ta không hiểu trung đoàn trưởng Trung rõ ràng là không thích Diệp Mộc Tê mà sao vẫn cùng cô đi mua thức ăn, cùng nhau về nhà, giống như là một đôi vợ chồng thực thụ…Diệp Mộc Tê rốt cuộc đã làm được chuyện gì tốt mà kiếp này lại tìm được một người đàn ông tốt như vậy chứ?
“Ôi, xem ra hai người này là định sống chung rồi.” Hai bác hàng xóm bên cạnh ra ngoài vứt rác nhìn thấy Dung Cảnh Thần và Diệp Mộc Tê cùng nhau đi vào Dung gia, không nhịn được mà hóng hớt vài câu.
Diệp Tuệ Tuệ nghe thấy tiếng động thì vội vàng trốn đi và vểnh tai lên nghe.
“Thật sao?”
“Tự Ân Lan nói mà còn có thể sai được sao? Mặc dù tính tình con bé Diệp gia kia có hơi kiêu ngạo, nhưng là quả thật là xinh xắn, ở với nhau lâu rồi, trung đoàn trưởng Dung không dám đảm bảo là không động lòng? Lần này là chuẩn bị đưa vợ tới quân khu, lần sau về chưa biết chừng Ân Lan còn có thể có cháu bế ý chứ.”
“Cũng phải, để mà nói những lời đồn trước đây thật khó tin! Giấy đăng ký kết hôn của trung đoàn trưởng Dung trước đó đã được trình báo rồi, làm gì có chuyện ly hôn dễ dàng thế? Người đó đến tương lai cũng không cần nữa chắc?” Người kia gật đầu, tỏ ra tán đồng với điều này.
“Không nói đến những cái khác, chỉ nhìn thôi thì thật ra hai người này cũng khá đẹp đôi mà?”
“Đúng vậy.”
Tiếng cười phát ra từ phía đó, Diệp Tuệ Tuệ đứng nghe mà phải cắn chặt răng.
Hợp cái gì mà hợp?
Hai người bọn họ không hề hợp nhau chút nào!
Vốn dĩ lần này là Diệp Mộc Tê may mắn, nhảy sông tự tử được người khác cứu nên không chết, nhưng cũng bị người ta đồn cô nhảy sông là do lỗi của chính mình, loại đàn bà đòi sống đòi chết như thế này, cho dù Dung Cảnh Thần có trở lại cũng sẽ vô cùng chán ghét cô, nhưng sao ngược lại thành ra là gán ghép lại cho hai người bọn họ?
Đáng ghét…
Bụng đau dữ dội, mặt của Diệp Tuệ Tuệ lập tức trắng bệch.
Không ổn rồi, đau quá rồi!
Diệp Tuệ Tuệ ôm bụng, khom lưng rời đi.
……
Dung gia lúc này, Ân Lan nhìn thấy Diệp Mộc Tê và Dung Cảnh Thần lại còn mua cả rau về thì không khỏi cảm thấy kỳ lạ.
Nhưng nghĩ lại thì cũng đúng, bà ấy bảo đi mua nước tương, nhưng hai người đi lâu như vậy, lại có thể cùng mua rau, trông có vẻ rất hòa hợp.
Ân Lan bước tới, định lấy chỗ rau trong tay Dung Cảnh Thần cầm vào trong nhà bếp nhưng đã bị Diệp Mộc Tê ngăn lại.
“Gì ơi, để cháu.”
Sở dĩ cô mua rau chính là chuẩn bị để cô nấu, lúc này đương nhiên không thể để Ân Lan động tay vào.
“Được thôi.” Ân Lan không chút do dự rút tay lại.
Bất giác đã đi theo đến gần Dung gia, Diệp Tuệ Tuệ nhìn thấy bọn họ bước vào cửa nhà, cùng lúc đó cánh cổng đóng lại và bọn họ hoàn toàn biến mất khỏi tầm nhìn của cô ta.
Diệp Tuệ Tuệ siết chặt lòng bàn tay, cô ta không hiểu trung đoàn trưởng Trung rõ ràng là không thích Diệp Mộc Tê mà sao vẫn cùng cô đi mua thức ăn, cùng nhau về nhà, giống như là một đôi vợ chồng thực thụ…Diệp Mộc Tê rốt cuộc đã làm được chuyện gì tốt mà kiếp này lại tìm được một người đàn ông tốt như vậy chứ?
“Ôi, xem ra hai người này là định sống chung rồi.” Hai bác hàng xóm bên cạnh ra ngoài vứt rác nhìn thấy Dung Cảnh Thần và Diệp Mộc Tê cùng nhau đi vào Dung gia, không nhịn được mà hóng hớt vài câu.
Diệp Tuệ Tuệ nghe thấy tiếng động thì vội vàng trốn đi và vểnh tai lên nghe.
“Thật sao?”
“Tự Ân Lan nói mà còn có thể sai được sao? Mặc dù tính tình con bé Diệp gia kia có hơi kiêu ngạo, nhưng là quả thật là xinh xắn, ở với nhau lâu rồi, trung đoàn trưởng Dung không dám đảm bảo là không động lòng? Lần này là chuẩn bị đưa vợ tới quân khu, lần sau về chưa biết chừng Ân Lan còn có thể có cháu bế ý chứ.”
“Cũng phải, để mà nói những lời đồn trước đây thật khó tin! Giấy đăng ký kết hôn của trung đoàn trưởng Dung trước đó đã được trình báo rồi, làm gì có chuyện ly hôn dễ dàng thế? Người đó đến tương lai cũng không cần nữa chắc?” Người kia gật đầu, tỏ ra tán đồng với điều này.
“Không nói đến những cái khác, chỉ nhìn thôi thì thật ra hai người này cũng khá đẹp đôi mà?”
“Đúng vậy.”
Tiếng cười phát ra từ phía đó, Diệp Tuệ Tuệ đứng nghe mà phải cắn chặt răng.
Hợp cái gì mà hợp?
Hai người bọn họ không hề hợp nhau chút nào!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vốn dĩ lần này là Diệp Mộc Tê may mắn, nhảy sông tự tử được người khác cứu nên không chết, nhưng cũng bị người ta đồn cô nhảy sông là do lỗi của chính mình, loại đàn bà đòi sống đòi chết như thế này, cho dù Dung Cảnh Thần có trở lại cũng sẽ vô cùng chán ghét cô, nhưng sao ngược lại thành ra là gán ghép lại cho hai người bọn họ?
Đáng ghét…
Bụng đau dữ dội, mặt của Diệp Tuệ Tuệ lập tức trắng bệch.
Không ổn rồi, đau quá rồi!
Diệp Tuệ Tuệ ôm bụng, khom lưng rời đi.
……
Dung gia lúc này, Ân Lan nhìn thấy Diệp Mộc Tê và Dung Cảnh Thần lại còn mua cả rau về thì không khỏi cảm thấy kỳ lạ.
Nhưng nghĩ lại thì cũng đúng, bà ấy bảo đi mua nước tương, nhưng hai người đi lâu như vậy, lại có thể cùng mua rau, trông có vẻ rất hòa hợp.
Ân Lan bước tới, định lấy chỗ rau trong tay Dung Cảnh Thần cầm vào trong nhà bếp nhưng đã bị Diệp Mộc Tê ngăn lại.
“Gì ơi, để cháu.”
Sở dĩ cô mua rau chính là chuẩn bị để cô nấu, lúc này đương nhiên không thể để Ân Lan động tay vào.
“Được thôi.” Ân Lan không chút do dự rút tay lại.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro