[Tn 80] Sau Khi Gả Cho Đại Lão Cấm Dục Trong Niên Đại Văn
Đối Tượng Hẹn H...
2024-11-01 12:41:05
"Đại tiểu thư?"
"Đại tiểu thư, cuộc thi nấu ăn sắp bắt đầu rồi, cô có chắc chắn muốn tham gia không?"
Tô Kiều bừng tỉnh khỏi giấc mơ dài, ngồi trên sân thượng của quán ăn nhà mình, nghe vậy nhưng không đáp, chỉ nhìn về phía xa xăm.
...
quán ăn Tô Ký của nhà cô đã có từ thời ông nội cô, kinh doanh hơn năm mươi năm nay, chuyên về các món ăn bình dân ngon - bổ - rẻ. Tuy chỉ có hai tầng lầu với tổng cộng mười bàn ăn, nhưng quán lúc nào cũng đông khách, giờ cao điểm thực khách phải xếp hàng dài.
Tô Kiều sinh ra và lớn lên trong căn gác nhỏ trên tầng ba của quán ăn.
Là con gái duy nhất, từ nhỏ đến lớn cô được ba mẹ cưng chiều như trứng mỏng.
Cô xinh đẹp, gia cảnh lại khá giả, những chàng trai con nhà tử tế, đẹp trai trong vùng đều theo đuổi cô.
Từ nhỏ Tô Kiều đã thích nấu nướng, luôn muốn kế thừa bảng hiệu của cha mình, tiếp tục kinh doanh quán ăn.
Nhưng ba cô, Tô Vượng, lại cho rằng con gái con đứa nấu nướng vất vả, lại được nhiều người theo đuổi như vậy, nên sớm yên bề gia thất.
Vì vậy, ông không chỉ từ chối dạy cô nấu ăn mà còn liên tục giục cô kết hôn.
Nửa năm trước, Tô Kiều vì bị giục nhiều quá nên đã chọn đại một người trong số những người theo đuổi mình, gật đầu đồng ý hẹn hò nghiêm túc.
Nhưng không lâu sau khi hai người bắt đầu tìm hiểu, bỗng nhiên có người gửi thư nặc danh, tố cáo bạn trai cô không chỉ ra ngoài "ăn phở" mà còn "ăn ốc" đến mức khiến cô gái kia có thai.
Tô Kiều từ nhỏ được nuông chiều, tính tình kiêu ngạo, không thể chấp nhận chuyện như vậy, lập tức tuyên bố chia tay.
Nhưng tên kia không những không chịu buông tha, còn nhân lúc ở riêng với cô định giở trò đồi bại.
Tô Kiều tức giận, cho anh ta một cước "nát trứng", biến anh ta thành thái giám.
Từ đó, quán ăn cũng gặp rắc rối, không thể tiếp tục kinh doanh.
...
Tiểu nhị Tô Minh thấy Tô Kiều không đáp, lại gọi: "Đại tiểu thư?"
Anh do dự hỏi: "Hay là cô sợ rồi? Vậy để tôi xuống nói với đầu bếp cho họ bắt đầu luôn?"
Tô Kiều cuối cùng cũng lên tiếng, quay đầu lại cười hỏi: "Tôi sợ cái gì? Có gì mà phải sợ?"
Dù cô ra tay với tên kia là để tự vệ, chống lại bạo lực.
"Đại tiểu thư, cuộc thi nấu ăn sắp bắt đầu rồi, cô có chắc chắn muốn tham gia không?"
Tô Kiều bừng tỉnh khỏi giấc mơ dài, ngồi trên sân thượng của quán ăn nhà mình, nghe vậy nhưng không đáp, chỉ nhìn về phía xa xăm.
...
quán ăn Tô Ký của nhà cô đã có từ thời ông nội cô, kinh doanh hơn năm mươi năm nay, chuyên về các món ăn bình dân ngon - bổ - rẻ. Tuy chỉ có hai tầng lầu với tổng cộng mười bàn ăn, nhưng quán lúc nào cũng đông khách, giờ cao điểm thực khách phải xếp hàng dài.
Tô Kiều sinh ra và lớn lên trong căn gác nhỏ trên tầng ba của quán ăn.
Là con gái duy nhất, từ nhỏ đến lớn cô được ba mẹ cưng chiều như trứng mỏng.
Cô xinh đẹp, gia cảnh lại khá giả, những chàng trai con nhà tử tế, đẹp trai trong vùng đều theo đuổi cô.
Từ nhỏ Tô Kiều đã thích nấu nướng, luôn muốn kế thừa bảng hiệu của cha mình, tiếp tục kinh doanh quán ăn.
Nhưng ba cô, Tô Vượng, lại cho rằng con gái con đứa nấu nướng vất vả, lại được nhiều người theo đuổi như vậy, nên sớm yên bề gia thất.
Vì vậy, ông không chỉ từ chối dạy cô nấu ăn mà còn liên tục giục cô kết hôn.
Nửa năm trước, Tô Kiều vì bị giục nhiều quá nên đã chọn đại một người trong số những người theo đuổi mình, gật đầu đồng ý hẹn hò nghiêm túc.
Nhưng không lâu sau khi hai người bắt đầu tìm hiểu, bỗng nhiên có người gửi thư nặc danh, tố cáo bạn trai cô không chỉ ra ngoài "ăn phở" mà còn "ăn ốc" đến mức khiến cô gái kia có thai.
Tô Kiều từ nhỏ được nuông chiều, tính tình kiêu ngạo, không thể chấp nhận chuyện như vậy, lập tức tuyên bố chia tay.
Nhưng tên kia không những không chịu buông tha, còn nhân lúc ở riêng với cô định giở trò đồi bại.
Tô Kiều tức giận, cho anh ta một cước "nát trứng", biến anh ta thành thái giám.
Từ đó, quán ăn cũng gặp rắc rối, không thể tiếp tục kinh doanh.
...
Tiểu nhị Tô Minh thấy Tô Kiều không đáp, lại gọi: "Đại tiểu thư?"
Anh do dự hỏi: "Hay là cô sợ rồi? Vậy để tôi xuống nói với đầu bếp cho họ bắt đầu luôn?"
Tô Kiều cuối cùng cũng lên tiếng, quay đầu lại cười hỏi: "Tôi sợ cái gì? Có gì mà phải sợ?"
Dù cô ra tay với tên kia là để tự vệ, chống lại bạo lực.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro