[Tn70] Nam Nhân Thô Kệch Và Nàng Dâu Yêu Kiều
Bàn Tay Vàng Đế...
Xã Khủng Nữ Hán Tử
2024-11-07 22:57:50
Nữ bác sĩ đưa quần áo trên tay cho Tống Sơ Trừng, tựa hồ sợ cô hiểu lầm, nói: “Yên tâm đi, bác sĩ chúng tôi cũng tắm ở đó, bây giờ các bác sĩ ở đây đều đã về hết cả rồi, nơi này chỉ còn tôi và thím Lục được trong thôn mời tới hỗ trợ nấu nước mà thôi.”
“Tôi vừa mới dặn dò thím Lục rồi, bây giờ cô đi ngâm nước một lát, tôi đã bỏ thêm một ít dược liệu vào bên trong, như vậy có thể phòng ngừa buổi tối nay cô phát sốt.”
“Cảm ơn đồng chí!”
Tống Sơ Trừng thật lòng nói lời cảm ơn, nếu cô không thay quần áo hoặc tắm rửa, dưới điều kiện chữa bệnh ở thời đại này, có thể thật sự sẽ lấy mạng cô.
Cô nhận lấy quần áo trong tay nữ bác sĩ, xuống giường đi về phía phòng tắm.
Cô cũng không phát hiện trong ánh mắt của nữ bác sĩ, hiện lên một tia u ám, cô gái này vừa nãy rõ ràng được đoàn trưởng Tô bế vào?
Trong nhiều năm qua, đây là lần đầu tiên cô ta nhìn thấy tình huống này, bình thường đoàn trưởng Tô đối với phụ nữ chẳng khác nào một bệnh độc, vậy mà lại ôm một người con gái vào? Chẳng trách cô ta suy nghĩ lung tung.
Nhiệt độ giữa ban ngày và ban đêm ở đây có sự chênh lệch khá lớn, Tống Sơ Trừng ôm quần áo, bước nhanh hơn vào phòng tắm.
“Chào đồng chí nhỏ, vừa rồi bác sĩ Nhan đã nói với thím, nước bên trong thím đã chuẩn bị rồi, lát nữa cháu ngâm xong, rút nút gỗ cắm bên dưới ra là được, thím về trước nha.”
Thím Lục nói xong vội vàng rời đi, con trai bà ấy còn đang chờ ở bên ngoài, vốn dĩ hồi nãy bà ấy đã được về nhà, lúc mới ra cửa lại bị bác sĩ Nhan gọi lại, hiện tại cũng không còn chuyện gì khác, bà ấy phải nhanh chóng trở về, nếu không người trong nhà sẽ lo lắng.
Tống Sơ Trừng vội vàng nói cảm ơn, chờ thím Lục kia vừa đi, cô lập tức đóng cửa lại đi vào trong.
Nhìn bồn tắm trước mắt, trong lòng ít nhiều cũng có chút chán ghét, nhưng đâu còn cách nào, so với mạng sống, thì cái gì cô cũng có thể chấp nhận.
Hơn nữa người ta có lòng tốt, ở niên đại này tắm rửa là chuyện cần phiếu cần tiền.
Tống Sơ Trừng vô cùng nhớ nhung căn hộ view biển cao cấp của mình, đó là căn hộ mà bản thân dùng tiền lương vất vả cần kiệm lắm mới mua được, nội thất rất đầy đủ.
“Tôi vừa mới dặn dò thím Lục rồi, bây giờ cô đi ngâm nước một lát, tôi đã bỏ thêm một ít dược liệu vào bên trong, như vậy có thể phòng ngừa buổi tối nay cô phát sốt.”
“Cảm ơn đồng chí!”
Tống Sơ Trừng thật lòng nói lời cảm ơn, nếu cô không thay quần áo hoặc tắm rửa, dưới điều kiện chữa bệnh ở thời đại này, có thể thật sự sẽ lấy mạng cô.
Cô nhận lấy quần áo trong tay nữ bác sĩ, xuống giường đi về phía phòng tắm.
Cô cũng không phát hiện trong ánh mắt của nữ bác sĩ, hiện lên một tia u ám, cô gái này vừa nãy rõ ràng được đoàn trưởng Tô bế vào?
Trong nhiều năm qua, đây là lần đầu tiên cô ta nhìn thấy tình huống này, bình thường đoàn trưởng Tô đối với phụ nữ chẳng khác nào một bệnh độc, vậy mà lại ôm một người con gái vào? Chẳng trách cô ta suy nghĩ lung tung.
Nhiệt độ giữa ban ngày và ban đêm ở đây có sự chênh lệch khá lớn, Tống Sơ Trừng ôm quần áo, bước nhanh hơn vào phòng tắm.
“Chào đồng chí nhỏ, vừa rồi bác sĩ Nhan đã nói với thím, nước bên trong thím đã chuẩn bị rồi, lát nữa cháu ngâm xong, rút nút gỗ cắm bên dưới ra là được, thím về trước nha.”
Thím Lục nói xong vội vàng rời đi, con trai bà ấy còn đang chờ ở bên ngoài, vốn dĩ hồi nãy bà ấy đã được về nhà, lúc mới ra cửa lại bị bác sĩ Nhan gọi lại, hiện tại cũng không còn chuyện gì khác, bà ấy phải nhanh chóng trở về, nếu không người trong nhà sẽ lo lắng.
Tống Sơ Trừng vội vàng nói cảm ơn, chờ thím Lục kia vừa đi, cô lập tức đóng cửa lại đi vào trong.
Nhìn bồn tắm trước mắt, trong lòng ít nhiều cũng có chút chán ghét, nhưng đâu còn cách nào, so với mạng sống, thì cái gì cô cũng có thể chấp nhận.
Hơn nữa người ta có lòng tốt, ở niên đại này tắm rửa là chuyện cần phiếu cần tiền.
Tống Sơ Trừng vô cùng nhớ nhung căn hộ view biển cao cấp của mình, đó là căn hộ mà bản thân dùng tiền lương vất vả cần kiệm lắm mới mua được, nội thất rất đầy đủ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro