[Tn70] Nam Nhân Thô Kệch Và Nàng Dâu Yêu Kiều
Xuyên Không 1
Xã Khủng Nữ Hán Tử
2024-11-07 22:57:50
Ngày 25 tháng 8 năm 1974, Đội 1 thôn Cổ Đường thị trấn Hải Loan thành phố Nam Diên!
Ngôi nhà gạchh vuông kế chân núi, từ bức bước đổ nát không thể tả, có thể thấy ngôi nhà này đã trải qua mưa gió!
Trên bàn vuông cũ kỹ trong nhà, một người phụ nữ xấu xí ngồi bên cạnh, phía sau còn có người đàn ông bẩn thỉu đang đi qua đi lại.
Quần áo trên người bọn họ không chỉ đầy vết vá, mà còn đen xì, từ quần áo có thể nhìn ra được, người chủ bộ quần áo không thích sạch sẽ cỡ nào.
Tấm ván gỗ phía sau bọn họ hẳn là xem như “Giường” nhỉ! Một cô gái nằm phía trên, sắc mặt cô trắng bệch tựa giấy, thoạt nhìn chẳng khác gì người chết.
“Mẹ, mẹ nói chúng ta~ chúng ta~ bây giờ phải làm gì?” Người đàn ông bẩn thỉu cảm thấy sợ hãi hỏi.
“Chẳng phải mẹ bảo con bịt nhẹ thôi sao? Nhưng con không nghe, còn chưa tới cửa nhà! Đã bị con bịt chết, con nói xem, nếu chúng ta mang về ban ngày, tự con nghĩ xem??”
Nói đến đây hai mẹ con sợ hãi không thôi!
“Mẹ! Có phải chúng ta~ bị họ lừa rồi không, chúng ta tốn năm mươi đồng, chẳng lẽ trước khi bán cho chúng ta người phụ nữ đã chết rồi ư, nếu không dáng vẻ xinh đẹp thế này sao lại bán đi được chứ?”
Người phụ nữ nghe vậy, ngoáy ngoáy lỗ tai, không ngừng trợn mắt trắng: “Được rồi! Đừng nói đông nói tay, nếu đã chết ngay từ đầu, mẹ con có thể bảo con ra giá năm mươi đồng??
Bây giờ chúng ta phải nghĩ cách giải quyết thi thế này trước, nếu không vài ngày nữa thúi hoắc, hôm khác, mẹ sẽ tìm người vợ khác cho con, lần này chắc phải tìm một người béo, dễ sinh đẻ.”
“Mẹ, nếu không thì quăng thẳng vào sông lớn sau núi?”
Người phụ nữ xấu xí nghe vậy, vui mừng vỗ bắp đùi một cái: “Ý hay, sông này thông ra biển! Nước sông chảy cũng xiết, chắc chắn có thể trôi ra biển, mau, quăng thứ này ra ngoài.”
“Ôi! Mẹ, đợi đến giờ ăn cơm thì con sẽ đi, bây giờ sắp đến giờ lao động, bây giờ con đi ra ngoài chắc chắn sẽ bị người ta phát hiện.”
“Đúng vậy! Đợi lúc ăn cơm, đúng là đầu óc con mẹ nhanh nhạy, đến lúc đó trên đường chắc chắn không có ai, con phải nhớ kỹ đừng để người ta nhìn thấy.”
Tống Sơ Trừng nằm trên giường tiếp nhận ký ức của nguyên chủ, từng dòng ký ức ồ ạt tràn vào trong đầu cô, đầu cô đau nhức như có cái gì đó hung hăng chui vào trong đầu cô vậy.
Cả người cô cứng đờ muốn mở mắt, nhưng bất luận cô dùng sức giãy dụa thế nào, bây giờ ngay cả mí mắt cô cũng không nhúc nhích được.
Không ngờ! Cô vừa cùng bạn bè ăn mừng căn nhà đầu tiên trong đời cô, hơn nữa còn là căn hộ tầng cao nhất với view biển!
Vừa thức đã bắt kịp đội quân xuyên không, xuyên vào thời không gian thập niên 70, cô gái chủ thân thể này còn trùng tên trùng họ với cô.
Vừa hiểu rõ từ trong ký ức, nhắc tới thân phận nguyên chủ cũng vô cùng máu chó, hoàn toàn chính là tình tiết “Thiên kim giả và thật” chiếu lúc tám giờ!
Còn là kiểu “Thiên kim giả hưởng thụ cuộc sống của con gái thủ trưởng 19 năm.”
Nửa tháng trước thiên kim thật mới trở về, không phải! Một lần giám định đã xác định chuyện này là đúng, khiến thân phận của cô bé rất vi diệu.
Tình tiết thật sự máu chó không thôi, thiên kim thật lớn lên trong gia đình nông thôn nghèo khó, sống mười mấy năm ở nông thôn, ngược lại nguyên chủ là thiên kim giả lại sống cuộc sống thiên kim của thủ trưởng mười mấy năm.
So giữa hai người, hai vợ chồng thủ trưởng đau lòng cho con gái ruột! Con gái vốn nên được đặt trong lòng bàn tay mà cưng chiều, lại sống khổ cực ở nông thôn mười mấy năm.
Ngôi nhà gạchh vuông kế chân núi, từ bức bước đổ nát không thể tả, có thể thấy ngôi nhà này đã trải qua mưa gió!
Trên bàn vuông cũ kỹ trong nhà, một người phụ nữ xấu xí ngồi bên cạnh, phía sau còn có người đàn ông bẩn thỉu đang đi qua đi lại.
Quần áo trên người bọn họ không chỉ đầy vết vá, mà còn đen xì, từ quần áo có thể nhìn ra được, người chủ bộ quần áo không thích sạch sẽ cỡ nào.
Tấm ván gỗ phía sau bọn họ hẳn là xem như “Giường” nhỉ! Một cô gái nằm phía trên, sắc mặt cô trắng bệch tựa giấy, thoạt nhìn chẳng khác gì người chết.
“Mẹ, mẹ nói chúng ta~ chúng ta~ bây giờ phải làm gì?” Người đàn ông bẩn thỉu cảm thấy sợ hãi hỏi.
“Chẳng phải mẹ bảo con bịt nhẹ thôi sao? Nhưng con không nghe, còn chưa tới cửa nhà! Đã bị con bịt chết, con nói xem, nếu chúng ta mang về ban ngày, tự con nghĩ xem??”
Nói đến đây hai mẹ con sợ hãi không thôi!
“Mẹ! Có phải chúng ta~ bị họ lừa rồi không, chúng ta tốn năm mươi đồng, chẳng lẽ trước khi bán cho chúng ta người phụ nữ đã chết rồi ư, nếu không dáng vẻ xinh đẹp thế này sao lại bán đi được chứ?”
Người phụ nữ nghe vậy, ngoáy ngoáy lỗ tai, không ngừng trợn mắt trắng: “Được rồi! Đừng nói đông nói tay, nếu đã chết ngay từ đầu, mẹ con có thể bảo con ra giá năm mươi đồng??
Bây giờ chúng ta phải nghĩ cách giải quyết thi thế này trước, nếu không vài ngày nữa thúi hoắc, hôm khác, mẹ sẽ tìm người vợ khác cho con, lần này chắc phải tìm một người béo, dễ sinh đẻ.”
“Mẹ, nếu không thì quăng thẳng vào sông lớn sau núi?”
Người phụ nữ xấu xí nghe vậy, vui mừng vỗ bắp đùi một cái: “Ý hay, sông này thông ra biển! Nước sông chảy cũng xiết, chắc chắn có thể trôi ra biển, mau, quăng thứ này ra ngoài.”
“Ôi! Mẹ, đợi đến giờ ăn cơm thì con sẽ đi, bây giờ sắp đến giờ lao động, bây giờ con đi ra ngoài chắc chắn sẽ bị người ta phát hiện.”
“Đúng vậy! Đợi lúc ăn cơm, đúng là đầu óc con mẹ nhanh nhạy, đến lúc đó trên đường chắc chắn không có ai, con phải nhớ kỹ đừng để người ta nhìn thấy.”
Tống Sơ Trừng nằm trên giường tiếp nhận ký ức của nguyên chủ, từng dòng ký ức ồ ạt tràn vào trong đầu cô, đầu cô đau nhức như có cái gì đó hung hăng chui vào trong đầu cô vậy.
Cả người cô cứng đờ muốn mở mắt, nhưng bất luận cô dùng sức giãy dụa thế nào, bây giờ ngay cả mí mắt cô cũng không nhúc nhích được.
Không ngờ! Cô vừa cùng bạn bè ăn mừng căn nhà đầu tiên trong đời cô, hơn nữa còn là căn hộ tầng cao nhất với view biển!
Vừa thức đã bắt kịp đội quân xuyên không, xuyên vào thời không gian thập niên 70, cô gái chủ thân thể này còn trùng tên trùng họ với cô.
Vừa hiểu rõ từ trong ký ức, nhắc tới thân phận nguyên chủ cũng vô cùng máu chó, hoàn toàn chính là tình tiết “Thiên kim giả và thật” chiếu lúc tám giờ!
Còn là kiểu “Thiên kim giả hưởng thụ cuộc sống của con gái thủ trưởng 19 năm.”
Nửa tháng trước thiên kim thật mới trở về, không phải! Một lần giám định đã xác định chuyện này là đúng, khiến thân phận của cô bé rất vi diệu.
Tình tiết thật sự máu chó không thôi, thiên kim thật lớn lên trong gia đình nông thôn nghèo khó, sống mười mấy năm ở nông thôn, ngược lại nguyên chủ là thiên kim giả lại sống cuộc sống thiên kim của thủ trưởng mười mấy năm.
So giữa hai người, hai vợ chồng thủ trưởng đau lòng cho con gái ruột! Con gái vốn nên được đặt trong lòng bàn tay mà cưng chiều, lại sống khổ cực ở nông thôn mười mấy năm.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro