[Tn70] Nam Nhân Thô Kệch Và Nàng Dâu Yêu Kiều
Mọi Người Kinh...
Xã Khủng Nữ Hán Tử
2024-11-24 12:38:15
Tô Mộ Thương gọi mì mặn, một món thịt kho tàu, còn có bánh bao thịt lớn.
Những thứ này đều là làm ngay tại chỗ, bưng lên bàn vẫn đang bốc khói.
Tống Sơ Trừng một lời khó nói hết, nhìn mì sợi và thịt kho tàu trên bàn.
Số lượng này thật sự không hề lừa già dối trẻ, một chén mì sợi, cô đoán chắc tương đương với hai chén lớn của đời sau.
Tống Sơ Trừng ăn hơn nửa bát mì, ăn không vô nữa, còn lại đều là người đàn ông "bụng thông biển" trước mặt cô ăn hết.
Hai người trở lại nơi đóng quân, vừa lúc tất cả mọi người đang bận rộn thu dọn đồ đạc, ồn ào xôn xao.
Tô Mộ Thương dừng xe trước phòng mình, các chiến sĩ đang bận rộn thu dọn đồ đạc, đồng loạt dừng lại động tác trên tay.
Nhìn chằm chằm đóa hoa "Cao tuổi" đoàn trưởng Tô của bọn họ xuống xe, đi qua bên kia, tiếp theo mở cửa ghế lái phụ.
Từ trong ghế lái phụ một cô gái "Đẹp như người mẫu trong báo ảnh" bước ra.
Không!
Phải nói là, so với người mẫu ảnh kia còn xinh đẹp hơn, khuôn mặt nhỏ nhắn lộ ra khỏi quần áo, trắng đến phát sáng.
Hơn nữa cô gái này không những xinh đẹp, tuổi nhìn cũng không lớn, Tô Đoàn đây có phải hay không gọi là cái kia cái gì? Đúng rồi! Gọi nó đi.
Hơn nữa cô gái này không chỉ có xinh đẹp, tuổi nhìn cũng không lớn, đoàn trưởng Tô như này phải gọi là gì? Đúng rồi! Gọi là là "gáy một tiếng ai nấy đều kinh ngạc".*
*Gốc “Nhất minh kinh nhân”
Thấy đoàn trưởng Tô và cô gái kia sóng vai đứng chung một chỗ, các chiến sĩ bỗng hoài nghi cuộc đời, đồng thời cũng vô cùng bội phục cô gái can đảm này, có thể bắt được đoàn trưởng Tô nhà bọn họ.
Chuyện này cũng tạo phúc cho đám ế vợ bọn họ, lần này đoàn trưởng Tô có người yêu xinh đẹp như vậy, tiêu chuẩn kén vợ kén chồng của những mấy cô gái trên đảo, chắc chắn là sẽ đặt lên người bọn họ.
Vậy bọn họ sẽ có rất nhiều cơ hội, đoán chừng đêm nay những cậu trai ế vợ trong đoàn đều vui mừng tới nỗi mất ngủ luôn.
Tống Sơ Trừng cũng chú ý tới tầm mắt của bọn họ, mấy chiến sĩ đen đen tráng kiện này, trên mặt lúc thì khiếp sợ, lúc thì may mắn, lúc thì mừng rỡ.
Nhìn tương tự nhân vật chú gấu bramble đến sáu phần, cụp mắt nhìn người đàn ông lấy đồ ở ghế sau.
Cười hì hì trêu ghẹo nói: “Mấy chiến sĩ các anh thật đáng yêu.”
Những thứ này đều là làm ngay tại chỗ, bưng lên bàn vẫn đang bốc khói.
Tống Sơ Trừng một lời khó nói hết, nhìn mì sợi và thịt kho tàu trên bàn.
Số lượng này thật sự không hề lừa già dối trẻ, một chén mì sợi, cô đoán chắc tương đương với hai chén lớn của đời sau.
Tống Sơ Trừng ăn hơn nửa bát mì, ăn không vô nữa, còn lại đều là người đàn ông "bụng thông biển" trước mặt cô ăn hết.
Hai người trở lại nơi đóng quân, vừa lúc tất cả mọi người đang bận rộn thu dọn đồ đạc, ồn ào xôn xao.
Tô Mộ Thương dừng xe trước phòng mình, các chiến sĩ đang bận rộn thu dọn đồ đạc, đồng loạt dừng lại động tác trên tay.
Nhìn chằm chằm đóa hoa "Cao tuổi" đoàn trưởng Tô của bọn họ xuống xe, đi qua bên kia, tiếp theo mở cửa ghế lái phụ.
Từ trong ghế lái phụ một cô gái "Đẹp như người mẫu trong báo ảnh" bước ra.
Không!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Phải nói là, so với người mẫu ảnh kia còn xinh đẹp hơn, khuôn mặt nhỏ nhắn lộ ra khỏi quần áo, trắng đến phát sáng.
Hơn nữa cô gái này không những xinh đẹp, tuổi nhìn cũng không lớn, Tô Đoàn đây có phải hay không gọi là cái kia cái gì? Đúng rồi! Gọi nó đi.
Hơn nữa cô gái này không chỉ có xinh đẹp, tuổi nhìn cũng không lớn, đoàn trưởng Tô như này phải gọi là gì? Đúng rồi! Gọi là là "gáy một tiếng ai nấy đều kinh ngạc".*
*Gốc “Nhất minh kinh nhân”
Thấy đoàn trưởng Tô và cô gái kia sóng vai đứng chung một chỗ, các chiến sĩ bỗng hoài nghi cuộc đời, đồng thời cũng vô cùng bội phục cô gái can đảm này, có thể bắt được đoàn trưởng Tô nhà bọn họ.
Chuyện này cũng tạo phúc cho đám ế vợ bọn họ, lần này đoàn trưởng Tô có người yêu xinh đẹp như vậy, tiêu chuẩn kén vợ kén chồng của những mấy cô gái trên đảo, chắc chắn là sẽ đặt lên người bọn họ.
Vậy bọn họ sẽ có rất nhiều cơ hội, đoán chừng đêm nay những cậu trai ế vợ trong đoàn đều vui mừng tới nỗi mất ngủ luôn.
Tống Sơ Trừng cũng chú ý tới tầm mắt của bọn họ, mấy chiến sĩ đen đen tráng kiện này, trên mặt lúc thì khiếp sợ, lúc thì may mắn, lúc thì mừng rỡ.
Nhìn tương tự nhân vật chú gấu bramble đến sáu phần, cụp mắt nhìn người đàn ông lấy đồ ở ghế sau.
Cười hì hì trêu ghẹo nói: “Mấy chiến sĩ các anh thật đáng yêu.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro