[Tn70] Nam Nhân Thô Kệch Và Nàng Dâu Yêu Kiều
Vận May Không T...
Xã Khủng Nữ Hán Tử
2024-11-07 22:57:50
Kết quả hình như~ là cô quá sợ hãi, điên cuồng ấn mấy lần, nữ bác sĩ vậy mà đã hôn mê bất tỉnh???
Tống Sơ Trừng nhìn chung quanh một chút, thấy một mảnh tối om.
Nhìn nữ bác sĩ trên mặt đất, Tống Sơ Trừng càng nghĩ càng tức giận, cũng thật sự nuốt không trôi cơn tức này, cô dùng sức đạp hai cước, xoay người muốn rời đi, nhưng lại cảm thấy quá hời cho cô ta.
Cô lại sải bước quay lại, ngồi xổm trên mặt đất, vừa cởi áo blouse trắng của cô ta, vừa lẩm bẩm trong lòng, cô không xứng mặc bộ quần áo này.
Mãi đến khi lột sạch cô ta chỉ chừa lại một cái áo ba lỗ, lúc này cô mới hài lòng vỗ vỗ tay đứng lên, không quay đầu lại xoay người rời đi.
Trong lòng sảng khoái, bước chân cũng nhẹ nhàng hơn rất nhiều, cũng chỉ thiếu ngậm cỏ đuôi chó và ngâm nga hát.
Sáng sớm ngày mai, đầu tiên cô phải lén lút trở về tìm giấy chứng minh nhân dân của mình, nếu lúc này không có giấy chứng minh, cô khó mà hành động, nghĩ tới đây, Tống Sơ Trừng lại càng vui vẻ bước vội trở về.
Có điều sự đời thường là như vậy, lúc nghĩ thì sảng khoái lắm, nhưng hiện thực lại hung hăng cho cô một bài học.
…………
Về phần nữ bác sĩ kia cũng không có khả năng sẽ đi tố cáo cô, dù sao nghe lời cô ta vừa mới nói, việc này không chỉ mới xảy ra một lần.
Lợi dụng chức vị của mình thuần thục làm ra loại chuyện này, tuyệt đối không thể tha thứ, cô nghĩ ngày mai lúc cô đi, còn phải để lại một bức thư tố cáo cho quân đội.
Loại người như vậy thật sự không xứng làm bác sĩ, một chút y đức cũng không có, bộ đội muốn ra chiến trường, cũng không thể đem lưng mình giao cho loại bác sĩ như thế.
Tống Sơ Trừng không biết chính là, cô mới vừa đi không lâu, trong lều gỗ bên cạnh có một gã lưu manh lớn tuổi vừa đen vừa cường tráng đi ra.
Vương Nhân Quân vốn là muốn đi tiểu, không nghĩ tới còn gặp phải chuyện cực tốt? Ông ta thấy gì?
Một người phụ nữ nằm trên mặt đất, còn là người phụ nữ chỉ mặc duy nhất cái áo ba lỗ, ông ta xem xét đánh giá bốn phía một chút, nhìn thấy xung quanh tối om, ông ta nhanh chóng ôm người phụ nữ trên mặt đất vào lều.
Tống Sơ Trừng lén lút chạy về, vừa mới mở cửa phòng bệnh của mình thì đụng phải một lồng ngực cứng như đá.
Tống Sơ Trừng nhìn chung quanh một chút, thấy một mảnh tối om.
Nhìn nữ bác sĩ trên mặt đất, Tống Sơ Trừng càng nghĩ càng tức giận, cũng thật sự nuốt không trôi cơn tức này, cô dùng sức đạp hai cước, xoay người muốn rời đi, nhưng lại cảm thấy quá hời cho cô ta.
Cô lại sải bước quay lại, ngồi xổm trên mặt đất, vừa cởi áo blouse trắng của cô ta, vừa lẩm bẩm trong lòng, cô không xứng mặc bộ quần áo này.
Mãi đến khi lột sạch cô ta chỉ chừa lại một cái áo ba lỗ, lúc này cô mới hài lòng vỗ vỗ tay đứng lên, không quay đầu lại xoay người rời đi.
Trong lòng sảng khoái, bước chân cũng nhẹ nhàng hơn rất nhiều, cũng chỉ thiếu ngậm cỏ đuôi chó và ngâm nga hát.
Sáng sớm ngày mai, đầu tiên cô phải lén lút trở về tìm giấy chứng minh nhân dân của mình, nếu lúc này không có giấy chứng minh, cô khó mà hành động, nghĩ tới đây, Tống Sơ Trừng lại càng vui vẻ bước vội trở về.
Có điều sự đời thường là như vậy, lúc nghĩ thì sảng khoái lắm, nhưng hiện thực lại hung hăng cho cô một bài học.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
…………
Về phần nữ bác sĩ kia cũng không có khả năng sẽ đi tố cáo cô, dù sao nghe lời cô ta vừa mới nói, việc này không chỉ mới xảy ra một lần.
Lợi dụng chức vị của mình thuần thục làm ra loại chuyện này, tuyệt đối không thể tha thứ, cô nghĩ ngày mai lúc cô đi, còn phải để lại một bức thư tố cáo cho quân đội.
Loại người như vậy thật sự không xứng làm bác sĩ, một chút y đức cũng không có, bộ đội muốn ra chiến trường, cũng không thể đem lưng mình giao cho loại bác sĩ như thế.
Tống Sơ Trừng không biết chính là, cô mới vừa đi không lâu, trong lều gỗ bên cạnh có một gã lưu manh lớn tuổi vừa đen vừa cường tráng đi ra.
Vương Nhân Quân vốn là muốn đi tiểu, không nghĩ tới còn gặp phải chuyện cực tốt? Ông ta thấy gì?
Một người phụ nữ nằm trên mặt đất, còn là người phụ nữ chỉ mặc duy nhất cái áo ba lỗ, ông ta xem xét đánh giá bốn phía một chút, nhìn thấy xung quanh tối om, ông ta nhanh chóng ôm người phụ nữ trên mặt đất vào lều.
Tống Sơ Trừng lén lút chạy về, vừa mới mở cửa phòng bệnh của mình thì đụng phải một lồng ngực cứng như đá.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro