Tn70 Vừa Mở Mắt Bá Vương Tiểu Hoa Nữ Xứng Gả Cho Tiểu Kiều Phu

Chương 5

2025-01-09 17:29:47

Nghĩ đến đứa con trai đoản mệnh của mình, chút vui vẻ đó của Lý Chiêu Đệ liền biến mất, thậm chí còn lạnh mặt, nhưng chưa kịp nói gì thì đã nghe Hà Xuân Hạnh giải thích.

"Bà nội, cháu thật sự không đi vào rừng sâu đâu ạ! Cháu chỉ vào rừng dưới chân núi chặt củi thôi, cũng là may mắn gặp được, cháu thật sự không vào rừng sâu!"

Lúc Hà Xuân Hạnh xuyên đến thế giới này, cha của nguyên chủ đi hái nấm linh chi trong rừng gặp phải gấu nên mất mạng, mẹ nguyên chủ trước kia khó sinh nên sức khỏe không tốt, không làm được việc nặng, thấy chồng mất, bệnh nặng một trận rồi cũng qua đời, chỉ để lại nguyên chủ đang bị sốt cao.

Từ đó, mỗi lần Lý Chiêu Đệ thấy cô muốn lên núi đều phải dặn dò một phen, sợ cô vào rừng sâu rồi gặp phải nguy hiểm gì, lại là người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh!

Hà Xuân Hạnh cũng biết rõ sự lo lắng này của Lý Chiêu Đệ, cho dù sức lực của cô có thể đánh được hổ đá được gấu, cũng không dám nói lung tung trước mặt người khác, chỉ sợ người ta vừa khóc vừa nói với cô.

"Vậy được rồi, dù sao cháu cũng không được vào rừng sâu!"

Lúc này Lý Chiêu Đệ mới vui vẻ hơn một chút, "Lát nữa bà sẽ làm thịt con gà rừng kia, hầm canh gà, mọi người đều được ăn thịt uống canh!"

Còn con thỏ rừng kia, thì cứ nuôi vài ngày đã, đâu phải ngày nào cũng được ăn thịt, tốt nhất là có thể để đến mùa thu hoạch, lúc đó làm việc vừa nặng vừa mệt, phải ăn thịt bồi bổ mới được.

"Làm thịt hết đi ạ!" Hà Xuân Hạnh vội nói: "Chỉ một con gà rừng thôi, mỗi người ăn một miếng là hết rồi! Hơn nữa sau này cháu cũng không phải không thể bắt được nữa, lát nữa xem cháu bắt cho bà một con nai đấy! Còn có thể gửi cho anh hai cháu một ít nữa!"

Lý Chiêu Đệ lắc đầu: "Làm gì có chuyện ăn một lần là hết, phải tiết kiệm mới có thể sống qua ngày chứ! Hơn nữa, những thứ trong núi này đều rất tinh ranh, không phải muốn bắt là bắt được đâu! Vả lại, đồ trong núi đều là của công, nhiều quá cũng dễ bị chú ý!"

Loại nhỏ như thỏ rừng gà rừng này, mọi người bắt được là do may mắn, mang về nhà tự ăn thì cũng ăn rồi, nếu thật sự bắt được nai, thì mọi người sẽ xôn xao lên mất.

Lý Chiêu Đệ cũng chỉ coi như cháu gái mình đang nói đùa, không để trong lòng, thấy cô cầm dao và cưa đi ra ngoài lại dặn dò một phen, chờ người đi rồi mới xách gà rừng vào bếp đun nước.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Trong lòng bà vẫn còn đang suy nghĩ, hôm nay Vương Xuân Phong cũng coi như đã nhắc nhở bà, Xuân Hạnh năm nay mười bảy tuổi rồi, nếu đã không thể đi học thì đúng là đến tuổi nên xem mắt rồi!

Xuân Hạnh là đứa trẻ ngoan, sức khỏe tốt, một mình có thể làm việc bằng ba người đàn ông, đi làm đồng áng luôn được điểm tối đa, việc nhà trong nhà ngoài ngõ đều quán xuyến đâu ra đấy, một đứa trẻ như vậy đáng lẽ phải có người đến cầu hôn từ lâu rồi, đáng tiếc là bị tiếng xấu làm ảnh hưởng!

Lý Chiêu Đệ nghĩ đến đây càng thêm hận người gây ra chuyện này là Vương Xuân Phong, bà dự định buổi tối sẽ nói chuyện với vợ của con trai thứ ba, xem nhà mẹ đẻ của bà ta có người nào tốt để mai mối không.

Lúc Hà Thúy Anh về đến nhà đã nghe thấy mẹ mình đang ở nhà chửi bới ầm ĩ, những lời lẽ tục tĩu không ngừng tuôn ra từ miệng bà ta.

Cô ta thấy nhưng không lạ, mẹ cô ta vốn là người như vậy, lúc không vui sẽ chửi bới, bất kể thời gian địa điểm, kiếp trước cô ta cũng bị bà ta mắng không ít lần.

Hà Trường Lâm nghe thấy tiếng chửi bới này cũng cảm thấy phiền lòng, "Trước đây tôi đã không đồng ý để hai mẹ con cô làm như vậy, em trai mất rồi, bây giờ mẹ coi Xuân Hạnh như mạng sống, cô nghĩ bà ấy có thể đồng ý sao?"

"Bây giờ ông lại nói những lời vô ích này, lúc trước sao ông không khuyên can?" Vương Xuân Phong tức giận: "Ông nói thì dễ lắm, có bản lĩnh thì ông đi giải quyết đi, ông ba que đánh không ra một tiếng rắm, bây giờ lại chê tôi tính kế cháu gái ông? Nếu ông có thể đưa ra hai trăm đồng, tôi cần gì phải nhìn sắc mặt người khác?"

Hà Trường Lâm bị mắng đến mức không nói được gì, không dám cãi lại nửa lời.

"Còn cả cô nữa!"

Vương Xuân Phong chỉ tay vào Hà Thúy Anh: "Cô là do tôi sinh ra, tôi muốn cô gả cho ai thì cô phải gả cho người đó, chuyện này nếu cô không làm xong, sau này tôi sẽ từ hôn với nhà họ Trần rồi gả cô đến nhà họ Dương!"

Chuyện này trách ai chứ, còn không phải trách đứa con trai út của bọn họ là Hà Thừa Chí, thích ai không thích lại đi thích con gái nhà họ Dương ở thôn Tây Hà.

Nhà họ Dương có một người con trai cả đã góa vợ hai lần, để lại ba đứa con, con trai bà ta thích con gái lớn nhà người ta thì không nói, còn ăn cơm trước kẻng bị người ta bắt được thóp, nhà họ Dương đã nói rõ, hoặc là đưa hai trăm đồng tiền sính lễ cưới con gái người ta về, hoặc là lấy con gái nhà bọn họ để đổi thân.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tn70 Vừa Mở Mắt Bá Vương Tiểu Hoa Nữ Xứng Gả Cho Tiểu Kiều Phu

Số ký tự: 0