[Tn80] Đêm Quân Hôn, Mỹ Nhân Ốm Yếu Bị Thủ Trưởng Ấn Tường Dụ Hôn
Dì Đang Nằm Ư?...
2024-10-13 03:05:40
"Ngủ ngủ ngủ, mày thì chỉ biết ngủ! Suýt nữa thì đã bỏ lỡ một người tốt rồi đấy có biết không? May mà người ta không so đo với mày, nếu như bị hủy hôn thì thà mày đi treo cổ chết đi cho xong!" Trương Hồng Mai từ bên ngoài đá mở cửa phòng ra, miệng hùng hổ chửi mắng, nhìn thấy dáng vẻ vừa tỉnh ngủ của Lê Hân thì liền nổi giận đùng đùng.
"Có việc kết hôn thôi mà thời gian nằm còn lâu hơn người ta sinh con nữa đấy. Mày nói xem mày có dụng chỗ nào hả?" Bỏ qua những lời như thế, Lê Hân theo bản năng nhìn xuống đất thử. Người đàn ông tối hôm qua còn ngủ ở đây giờ này đã không còn ở đó nữa, mà ngay cả chăn ga mền tối hôm qua trải ra cũng đã được thu dọn lại cả rồi.
Xem ra Hạ Bắc Thần đã về quê để cúng bái cho ba mẹ rồi, nếu không thì Trương Hồng Mai sẽ không để lộ ra nguyên hình thế này đâu.
Lê Hân không thèm để ý tới bà ta mà ngáy bò dậy, mặc quần áo xong thì liền chuẩn bị đi ra ngoài dùng bửa sáng.
Cơ thể của nguyên chủ quá yếu ớt, bởi vì trong thời gian dài không đủ chất dinh dưỡng mà thành ra như thế, nhưng Lê Hân thì không định bạc đãi với chính mình như vậy.
"Lê Hân, tao nói cho mày biết, Hạ Bắc Thần là quân nhân, lại còn là phó đoàn trưởng, mỗi tháng đều có tiền phụ cấp, sau khi đợi nó quay về thì tiền trợ cấp mỗi tháng nhất định phải gửi về một nửa, một nửa này dùng để cho mày tiêu xài." Trương Hồng Mai đi theo sau lưng cô nói lải nhải không ngừng.
Mặc dù lời nói dễ nghe, xem như là tiền sinh hoạt của Lê Hân nhưng trong lòng Trương Hồng Mai đã tính toán rồi, sau khi cầm được số tiền này trong tay thì sẽ đều giữ lại, tương lai sẽ đưa cho con trai để lấy vợ, còn thêm đồ cưới cho con gái, coi như là đã tính toán xong hết cả rồi!
Nghe nói chức phó trưởng đoàn mỗi tháng nhận tiền trợ cấp cũng không hề ít đâu nha!
Có thể thoải mái đưa ra tới 1888 làm sinh lễ thì có thể tưởng tượng được tiền trong tay Hạ Bắc Thần nhất định không hề ít.
"Này, tao nói chuyện với mày đấy, mày có nghe thấy không đấy?" Trương Hồng Mai không nhận được lời hồi đáp nên sắc mặt liền bất mẫn mà nói.
Chỉ cần nghĩ đến chuyện Lê Hân trước đó muốn treo cổ, suýt chút nữa đã phá nát cuộc hôn nhân này rồi. Trương Hồng Mai bây giờ nhìn Lê Hân liền cảm thấy chỗ nào cũng không hài lòng.
"Có việc kết hôn thôi mà thời gian nằm còn lâu hơn người ta sinh con nữa đấy. Mày nói xem mày có dụng chỗ nào hả?" Bỏ qua những lời như thế, Lê Hân theo bản năng nhìn xuống đất thử. Người đàn ông tối hôm qua còn ngủ ở đây giờ này đã không còn ở đó nữa, mà ngay cả chăn ga mền tối hôm qua trải ra cũng đã được thu dọn lại cả rồi.
Xem ra Hạ Bắc Thần đã về quê để cúng bái cho ba mẹ rồi, nếu không thì Trương Hồng Mai sẽ không để lộ ra nguyên hình thế này đâu.
Lê Hân không thèm để ý tới bà ta mà ngáy bò dậy, mặc quần áo xong thì liền chuẩn bị đi ra ngoài dùng bửa sáng.
Cơ thể của nguyên chủ quá yếu ớt, bởi vì trong thời gian dài không đủ chất dinh dưỡng mà thành ra như thế, nhưng Lê Hân thì không định bạc đãi với chính mình như vậy.
"Lê Hân, tao nói cho mày biết, Hạ Bắc Thần là quân nhân, lại còn là phó đoàn trưởng, mỗi tháng đều có tiền phụ cấp, sau khi đợi nó quay về thì tiền trợ cấp mỗi tháng nhất định phải gửi về một nửa, một nửa này dùng để cho mày tiêu xài." Trương Hồng Mai đi theo sau lưng cô nói lải nhải không ngừng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mặc dù lời nói dễ nghe, xem như là tiền sinh hoạt của Lê Hân nhưng trong lòng Trương Hồng Mai đã tính toán rồi, sau khi cầm được số tiền này trong tay thì sẽ đều giữ lại, tương lai sẽ đưa cho con trai để lấy vợ, còn thêm đồ cưới cho con gái, coi như là đã tính toán xong hết cả rồi!
Nghe nói chức phó trưởng đoàn mỗi tháng nhận tiền trợ cấp cũng không hề ít đâu nha!
Có thể thoải mái đưa ra tới 1888 làm sinh lễ thì có thể tưởng tượng được tiền trong tay Hạ Bắc Thần nhất định không hề ít.
"Này, tao nói chuyện với mày đấy, mày có nghe thấy không đấy?" Trương Hồng Mai không nhận được lời hồi đáp nên sắc mặt liền bất mẫn mà nói.
Chỉ cần nghĩ đến chuyện Lê Hân trước đó muốn treo cổ, suýt chút nữa đã phá nát cuộc hôn nhân này rồi. Trương Hồng Mai bây giờ nhìn Lê Hân liền cảm thấy chỗ nào cũng không hài lòng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro