Toàn Chức Nghệ Thuật Gia (Dịch)
Quân Lệnh Trạng...
Ngã Tối Bạch
2024-10-06 01:11:25
"Khi gặp phải một ca khúc có phần lời tương đối dài, mọi người có thể phân chia nó thành vài trường đoạn, mỗi đoạn mang một loại cảm xúc. Cũng chính như câu nói vui mà chúng tôi thường nói, mỗi một câu vui vẻ được nói ra, mỗi lúc cũng sẽ hơi có chút khác biệt."
Buổi sáng hôm sau.
Tại lớp chuyên ngành hệ Soạn nhạc.
Lâm Uyên vừa nghe lão sư giảng giải, vừa ghi chép ở trên quyển sổ bài tập.
Mặc dù Nguyên chủ là từ hệ thanh nhạc chuyển đến hệ Soạn nhạc, thiên phú Soạn nhạc lại không cao lắm. Nhưng lĩnh vực liên quan tới âm nhạc, đều trong phạm vi hứng thú của hắn.
Bây giờ Lâm Uyên cũng giống như nguyên chủ, có hứng thú dồi dào đối với âm nhạc.
Tuy hắn không hi vọng sau này mình sẽ làm ra một nhóm ca khúc Hit, bởi vì ngay cả khuông nhạc hắn cũng chưa nhận thức thuần thục.
Chỉ là Lâm Uyên không nghĩ tới, khi mình nghiêm túc làm bài chuyên ngành vẫn còn có thu hoạch ngoài ý muốn ——
Bên tai hắn bỗng nhiên vang lên một đạo âm thanh nhắc nhở: "Đinh, kiểm tra kí chủ đang học kiến thức Soạn nhạc, kích phát nhiệm vụ tân thủ."
Ngay sau đó.
Trước mắt Lâm Uyên hiện ra mấy hàng phụ đề nhạt lam sắc.
【 Tên nhiệm vụ: Nhiệm vụ của Sinh viên chính là học tập 】
【 Nội dung nhiệm vụ: Tiến vào top 25 của lớp học trong cuộc thi chuyên ngành tiếp theo do học viện tổ chức 】
【 Phần thưởng: Đạt được một Thanh Đồng bảo rương 】
Nhiệm vụ này tới thật đột ngột, nhưng Lâm Uyên lại không có cảm thấy quá ngoài ý muốn.
Hệ thống không phát hành nhiệm vụ thì còn gọi là hệ thống sao?
Ngay sau đó hắn liền suy tính tới nhiệm vụ khó khăn này:
Học Viện âm Nhạc Tần Châu có mười ban Hệ Soạn nhạc, mỗi một ban có trên dưới 50 người, mà ở lớp học của Lâm Uyên vừa đúng 50 người.
Tuy nhiên chuyện này không có quan hệ gì với Lâm Uyên.
Bởi vì hắn không cần so với những sinh viên lớp khác.
Nhiệm vụ tân thủ chỉ yêu cầu Lâm Uyên có thể tiến vào top 25 của lớp học trong cuộc thi môn chuyên ngành mà thôi.
Đây đối với Lâm Uyên mà nói chỉ là vấn đề không lớn.
Bởi vì bình thường Lâm Uyên đã bài danh trên dưới 30 ở lớp học chuyên ngành, chỉ cần hơi chút gia tăng sức lực thì liền có thể tiến vào top 25.
"Nhiệm vụ thất bại sẽ như thế nào?"
Tại nội tâm Lâm Uyên hiếu kỳ hỏi hệ thống: "Sẽ bị hệ thống điện giật sao? Hay sẽ bị hệ thống xóa bỏ? v.v!"
Lâm Uyên hơi biến sắc mặt hỏi: "Chẳng lẽ sẽ bị trừ tiền chăng? Không thể nào! Không thể nào! Không thể nào!"
【 Hệ thống có quy tắc thứ nhất: Vĩnh viễn không thể gây tổn thương cho kí chủ 】
【 Ngoài ra có nhắc nhở chân thành: Điện giật, xóa bỏ, mỗi một dạng đều đáng sợ hơn so với trừ tiền, mời kí chủ phân rõ chủ thứ 】
"Không trừ tiền là được."
Lâm Uyên thở phào nhẹ nhõm, nhưng hắn đột nhiên ý thức được gì đó, coi như hệ thống muốn trừ tiền thì hắn cũng không có tiền cho hệ thống trừ a.
Sự phát hiện này để cho hắn có chút mất hết hứng thú rồi.
…
Sau khi tan lớp.
Lâm Uyên chưa trở về nhà trọ, mà là tìm một địa phương an tĩnh, sau đó hắn lấy từ trong danh bạ điện thoại di động ra một cái mã số gọi tới, dãy số chú thích là:
"Người đại diện Triệu Ngọc" .
Điện thoại vang lên hai tiếng liền bắt máy.
Bên đầu điện thoại kia là một đạo âm thanh có chút mệt mỏi của nữ nhân: "Lâm Uyên? Cậu có chuyện gì không?"
Lâm Uyên nói: "Tôi có bài hát muốn phát."
Âm thanh bên đầu điện thoại kia thoáng cái đã trở nên có chút phấn chấn: "Muốn phát bài hát sao? Cuống họng của cậu đã bình phục rồi à? Lại có thể ca hát rồi sao?"
"Không phải."
Lâm Uyên nói: "Bây giờ tôi từ hệ thanh nhạc chuyển đến Hệ Soạn nhạc, gần đây trên tay có bài hát, muốn nhìn một chút công ty bên này có thể giúp tôi tìm một ca sĩ để biểu diễn nó được hay không?"
"Như vậy a."
Triệu Ngọc có chút thất vọng, âm thanh trở nên trầm thấp lần nữa: "Cậu đang muốn tham gia Ca Đàn Tân Nhân Quý vào tháng mười một phải không?"
" Ừ."
"Tôi phải nhắc nhở cậu, cậu là ca sĩ mà công ty giải trí chúng tôi đã ký hợp đồng, chứ không phải công ty ký hợp đồng về nhạc sĩ, nội bộ công ty có liên kết đặc biệt giữa ca sĩ với nhạc sĩ, phần lớn ca sĩ đã có hợp tác với nhạc sĩ cho riêng mình." - Triệu Ngọc cự tuyệt rất uyển chuyển.
Lâm Uyên lại không hề từ bỏ: "Bây giờ tôi có thể chuyển tới ngành sáng tác ca khúc không?"
Anh yêu cầu công ty phát ra con đường mới.
Không có công ty cung cấp tài nguyên để phổ biến rộng rãi, thì cho dù là một bài hát rất ưu tú thì cũng rất dễ trở thành đá chìm đáy biển. Những người mới bộc lộ tài năng ở Ca Đàn Tân Nhân Quý năm trước, phía sau tất cả đều có tài nguyên của Công ty Entertainment (công ty giải trí) chống đỡ.
"Không thể!"
Triệu Ngọc một tiếng cự tuyệt.
Không khí trầm tĩnh trên dưới mười giây đồng hồ, Triệu Ngọc bỗng nhiên thở dài, có chút bất đắc dĩ nói: "Được rồi, cậu dùng đường link mã hóa trong nội bộ công ty để đem bài hát phát cho tôi đi, lời nhạc có chất lượng tạm được thì tôi sẽ tìm người giúp cậu phát, dĩ nhiên nếu như chất lượng không được gì thì chúng tôi coi như chuyện này chưa có phát sinh qua."
"Cám ơn."
Lâm Uyên nghiêm túc nói cám ơn.
Triệu Ngọc là người ban đầu ký hợp đồng với Lâm Uyên, cô đã từng cấp ra kỳ vọng rất lớn đối với Lâm Uyên, đáng tiếc cuống họng của Lâm Uyên lại xảy ra ngoài ý muốn, mất đi giá trị.
Dưới tình huống như vậy mà Triệu Ngọc vẫn nguyện ý giúp Lâm Uyên một tay, đã coi như là tình cảm rất lớn rồi.
"Cứ như vậy đi, tôi cúp máy đây"
Triệu Ngọc có chút phiền não chấm dứt cuộc gọi.
…
Buổi sáng hôm sau.
Tại lớp chuyên ngành hệ Soạn nhạc.
Lâm Uyên vừa nghe lão sư giảng giải, vừa ghi chép ở trên quyển sổ bài tập.
Mặc dù Nguyên chủ là từ hệ thanh nhạc chuyển đến hệ Soạn nhạc, thiên phú Soạn nhạc lại không cao lắm. Nhưng lĩnh vực liên quan tới âm nhạc, đều trong phạm vi hứng thú của hắn.
Bây giờ Lâm Uyên cũng giống như nguyên chủ, có hứng thú dồi dào đối với âm nhạc.
Tuy hắn không hi vọng sau này mình sẽ làm ra một nhóm ca khúc Hit, bởi vì ngay cả khuông nhạc hắn cũng chưa nhận thức thuần thục.
Chỉ là Lâm Uyên không nghĩ tới, khi mình nghiêm túc làm bài chuyên ngành vẫn còn có thu hoạch ngoài ý muốn ——
Bên tai hắn bỗng nhiên vang lên một đạo âm thanh nhắc nhở: "Đinh, kiểm tra kí chủ đang học kiến thức Soạn nhạc, kích phát nhiệm vụ tân thủ."
Ngay sau đó.
Trước mắt Lâm Uyên hiện ra mấy hàng phụ đề nhạt lam sắc.
【 Tên nhiệm vụ: Nhiệm vụ của Sinh viên chính là học tập 】
【 Nội dung nhiệm vụ: Tiến vào top 25 của lớp học trong cuộc thi chuyên ngành tiếp theo do học viện tổ chức 】
【 Phần thưởng: Đạt được một Thanh Đồng bảo rương 】
Nhiệm vụ này tới thật đột ngột, nhưng Lâm Uyên lại không có cảm thấy quá ngoài ý muốn.
Hệ thống không phát hành nhiệm vụ thì còn gọi là hệ thống sao?
Ngay sau đó hắn liền suy tính tới nhiệm vụ khó khăn này:
Học Viện âm Nhạc Tần Châu có mười ban Hệ Soạn nhạc, mỗi một ban có trên dưới 50 người, mà ở lớp học của Lâm Uyên vừa đúng 50 người.
Tuy nhiên chuyện này không có quan hệ gì với Lâm Uyên.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bởi vì hắn không cần so với những sinh viên lớp khác.
Nhiệm vụ tân thủ chỉ yêu cầu Lâm Uyên có thể tiến vào top 25 của lớp học trong cuộc thi môn chuyên ngành mà thôi.
Đây đối với Lâm Uyên mà nói chỉ là vấn đề không lớn.
Bởi vì bình thường Lâm Uyên đã bài danh trên dưới 30 ở lớp học chuyên ngành, chỉ cần hơi chút gia tăng sức lực thì liền có thể tiến vào top 25.
"Nhiệm vụ thất bại sẽ như thế nào?"
Tại nội tâm Lâm Uyên hiếu kỳ hỏi hệ thống: "Sẽ bị hệ thống điện giật sao? Hay sẽ bị hệ thống xóa bỏ? v.v!"
Lâm Uyên hơi biến sắc mặt hỏi: "Chẳng lẽ sẽ bị trừ tiền chăng? Không thể nào! Không thể nào! Không thể nào!"
【 Hệ thống có quy tắc thứ nhất: Vĩnh viễn không thể gây tổn thương cho kí chủ 】
【 Ngoài ra có nhắc nhở chân thành: Điện giật, xóa bỏ, mỗi một dạng đều đáng sợ hơn so với trừ tiền, mời kí chủ phân rõ chủ thứ 】
"Không trừ tiền là được."
Lâm Uyên thở phào nhẹ nhõm, nhưng hắn đột nhiên ý thức được gì đó, coi như hệ thống muốn trừ tiền thì hắn cũng không có tiền cho hệ thống trừ a.
Sự phát hiện này để cho hắn có chút mất hết hứng thú rồi.
…
Sau khi tan lớp.
Lâm Uyên chưa trở về nhà trọ, mà là tìm một địa phương an tĩnh, sau đó hắn lấy từ trong danh bạ điện thoại di động ra một cái mã số gọi tới, dãy số chú thích là:
"Người đại diện Triệu Ngọc" .
Điện thoại vang lên hai tiếng liền bắt máy.
Bên đầu điện thoại kia là một đạo âm thanh có chút mệt mỏi của nữ nhân: "Lâm Uyên? Cậu có chuyện gì không?"
Lâm Uyên nói: "Tôi có bài hát muốn phát."
Âm thanh bên đầu điện thoại kia thoáng cái đã trở nên có chút phấn chấn: "Muốn phát bài hát sao? Cuống họng của cậu đã bình phục rồi à? Lại có thể ca hát rồi sao?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Không phải."
Lâm Uyên nói: "Bây giờ tôi từ hệ thanh nhạc chuyển đến Hệ Soạn nhạc, gần đây trên tay có bài hát, muốn nhìn một chút công ty bên này có thể giúp tôi tìm một ca sĩ để biểu diễn nó được hay không?"
"Như vậy a."
Triệu Ngọc có chút thất vọng, âm thanh trở nên trầm thấp lần nữa: "Cậu đang muốn tham gia Ca Đàn Tân Nhân Quý vào tháng mười một phải không?"
" Ừ."
"Tôi phải nhắc nhở cậu, cậu là ca sĩ mà công ty giải trí chúng tôi đã ký hợp đồng, chứ không phải công ty ký hợp đồng về nhạc sĩ, nội bộ công ty có liên kết đặc biệt giữa ca sĩ với nhạc sĩ, phần lớn ca sĩ đã có hợp tác với nhạc sĩ cho riêng mình." - Triệu Ngọc cự tuyệt rất uyển chuyển.
Lâm Uyên lại không hề từ bỏ: "Bây giờ tôi có thể chuyển tới ngành sáng tác ca khúc không?"
Anh yêu cầu công ty phát ra con đường mới.
Không có công ty cung cấp tài nguyên để phổ biến rộng rãi, thì cho dù là một bài hát rất ưu tú thì cũng rất dễ trở thành đá chìm đáy biển. Những người mới bộc lộ tài năng ở Ca Đàn Tân Nhân Quý năm trước, phía sau tất cả đều có tài nguyên của Công ty Entertainment (công ty giải trí) chống đỡ.
"Không thể!"
Triệu Ngọc một tiếng cự tuyệt.
Không khí trầm tĩnh trên dưới mười giây đồng hồ, Triệu Ngọc bỗng nhiên thở dài, có chút bất đắc dĩ nói: "Được rồi, cậu dùng đường link mã hóa trong nội bộ công ty để đem bài hát phát cho tôi đi, lời nhạc có chất lượng tạm được thì tôi sẽ tìm người giúp cậu phát, dĩ nhiên nếu như chất lượng không được gì thì chúng tôi coi như chuyện này chưa có phát sinh qua."
"Cám ơn."
Lâm Uyên nghiêm túc nói cám ơn.
Triệu Ngọc là người ban đầu ký hợp đồng với Lâm Uyên, cô đã từng cấp ra kỳ vọng rất lớn đối với Lâm Uyên, đáng tiếc cuống họng của Lâm Uyên lại xảy ra ngoài ý muốn, mất đi giá trị.
Dưới tình huống như vậy mà Triệu Ngọc vẫn nguyện ý giúp Lâm Uyên một tay, đã coi như là tình cảm rất lớn rồi.
"Cứ như vậy đi, tôi cúp máy đây"
Triệu Ngọc có chút phiền não chấm dứt cuộc gọi.
…
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro