Toàn Chức Nghệ Thuật Gia (Dịch)
Ca Đàn Tân Nhân...
Ngã Tối Bạch
2024-10-06 01:11:25
Giản Dịch không nhẫn nại như Hạ Phồn.
Hắn đem nước miếng văng tung tóe vào Lâm Uyên để phổ cập kiến thức căn bản: "Ngay cả cái loại không chú ý tới giới tiểu thuyết như tớ cũng đều biết, Siêu Tân Tinh khủng bố đến mức nào. Người dự thi cơ bản đều là lão quái vì giấc mơ xuất đạo mà phấn đấu nhiều năm. Thậm chí thỉnh thoảng sẽ có một ít người đã xuất đạo, vẫn tham gia do lăn lộn không quá như ý. Ngược lại đối với những người đó mà nói, đổi một lần bút hiệu rồi mở một cái bí danh thì bọn họ chính là một cái người mới rồi."
"Tổng kết lại: Siêu Tân Tinh chính là nơi thần tiên đánh nhau"
"Biết, biết."
Lâm Uyên cười cắt đứt lời nói của Giản Dịch, nội tâm hắn lại âm thầm nhớ về chuyện Siêu Tân Tinh.
Ở trong thế giới dày đặc không khí nghệ thuật này, dường như đạt được sự công nhận chính là một con đường vô cùng đặc biệt.
Tuy nhiên bây giờ mình còn không có tiểu thuyết.
Phải đợi hệ thống bên này làm ra cung cấp mới được.
Ngược lại là bài hát «Sinh Như Hạ Hoa» thì Lâm Uyên phải nghĩ biện pháp để công bố ra ngoài, hắn không khỏi nhìn về phía Hạ Phồn ——
Hạ Phồn chính là sinh viên hệ thanh nhạc.
Thời điểm Lâm Uyên chưa đổi ngành, hai người chính là bạn học cùng lớp. Ở năng lực chuyên môn mà nói, Hạ Phồn nhất định là không có vấn đề. Thiên phú ca hát của cô không thua kém gì Lâm Uyên trước khi mất đi giọng hát.
Nhưng Hạ Phồn không thích hợp với «Sinh Như Hạ Hoa».
Giọng hát của Hạ Phồn thích hợp dòng nhạc khác, còn «Sinh Như Hạ Hoa» đại biểu cho một loại nhạc mang phong cách ca dao. Lâm Uyên không đến nỗi sẽ đem bài hát này cố gắng nhét cho Hạ Phồn đi hát.
Hơn nữa, Hạ Phồn chỉ mới là sinh viên.
Sinh viên phát bài hát chẳng lẽ muốn thông qua con đường Internet sao?
Tốc độ đạt được công nhận kia cũng quá chậm một chút, không có quảng cáo nhất định thì sự tình bài hát này sẽ có thể trở thành đá chìm đáy biển!
"Sao vậy?"
Hạ Phồn thấy Lâm Uyên nhìn mình chằm chằm, cảm giác có chút kỳ quái hỏi: "Cậu muốn ăn cái gì hay lại muốn uống cái gì? Bây giờ mình đi mua cho cậu."
"Không phải."
Lâm Uyên nói: "Tớ có người bằng hữu. Ân, là bằng hữu. hắn ta viết ra một ca khúc và muốn phát hành nó, nhưng không biết nên làm sao bây giờ, các cậu có cái con đường gì để đề cử nó không?"
"Có phải là cậu đã choáng váng rồi hay không vậy?"
Giản Dịch bĩu môi nói: "Cậu khi xưa không phải đã lấy năm chục ngàn đồng mà bán đứng chính mình đấy ư? Có bài hát thì đương nhiên là tìm công ty rồi!"
Lâm Uyên sững sờ chợt bừng tỉnh.
Sau khi nguyên chủ vào học viện âm nhạc Tần Châu, đã thể hiện ra giọng hát thiên phú kinh người. Cho nên thời điểm năm thứ nhất đại học liền ký hợp đồng với một công ty giải trí. Giá trị hợp đồng chính là năm chục ngàn đồng ——
Nguyên chủ quá cần tiền rồi.
Cho nên dù là nguyên chủ biết rõ năm chục ngàn làm phí ký hợp đồng thật ra rất rẻ, nhưng vẫn là không chút do dự mà ký tên vào hiệp ước có kỳ hạn tám năm. Sau khi lấy về tay khoản tiền này thì hắn giao cho mẹ trước tiên!
Có thể chẳng ai nghĩ tới.
Cái thiếu niên có giọng hát thiên phú kinh người kia, không lâu sau khi ký hợp đồng cũng không còn cách nào ca hát.
Gặp phải loại chuyện này, công ty giải trí đã ký với Lâm Uyên chỉ có thể tự nhận xui xẻo, từ nay mặc kệ đối với Lâm Uyên rồi.
Đại khái cũng là biết tình huống gia đình của Lâm Uyên, cho nên công ty không tìm hắn bắt bồi thường, chỉ là một mực cũng không nhắc đến chuyện giải ước, đoán chừng đều quên bên trong các ca sĩ đã ký hợp đồng với công ty còn có nhân vật số má như Lâm Uyên.
"Không đúng."
Ở thời điểm Lâm Uyên đang suy nghĩ, Giản Dịch bỗng nhiên lấy lại tinh thần nói: "Lâm tiên sinh, cậu và tớ cùng Hạ Phồn về sau còn là bạn không?"
"Mãi mãi là bạn."
Hạ Phồn che miệng cười trộm, ngay sau đó nói: "Nếu như muốn phát bài hát thì lập tức liền có một cơ hội, bởi vì mấy ngày nữa chính là một lần 【 Ca Đàn Tân Nhân Quý 】mỗi năm, đến thời điểm đó các công ty đại giải trí cũng sẽ phát lực, điều kiện tiên quyết là cậu có thể đủ tiêu chuẩn để đến công ty ghi danh."
"Biết."
Lâm Uyên cũng lộ ra nụ cười.
Đây chính là Miền Đất Hứa của nghệ thuật gia, đế quốc lý tưởng cho việc thịnh hành vui chơi giải trí!
Chỉ cần cậu có năng lực, con đường thành danh đơn giản là trải thảm đỏ ở khắp nơi, cơ duyên phát triển sẽ tới tận cửa nhà cậu!
Ca Đàn Tân Nhân Quý!
Đây chính là một cái con đường thành danh trong đó, đây cũng là quy tắc do Lam Tinh cố ý thiết lập bởi vì muốn bồi dưỡng nhân tài âm nhạc:
Tháng mười một hàng năm, các nơi trên Lam Tinh cũng sẽ tổ chức một lần hoạt động Ca Đàn Tân Nhân Quý!
Đến lúc đó, các tiền bối ca đàn sẽ ăn ý mà không phát ra video, thậm chí là đơn khúc, tạm thời ngừng buôn bán để lưu lại không gian tốt cho đám hậu bối trổ tài.
Thậm chí có tiền bối sẽ ở tháng mười một đi đi cổ động tuyên truyền cho những người hậu bối mới được coi trọng.
Sau đó các công ty đại giải trí cũng sẽ bắt cơ hội như vậy để toàn lực đẩy ra người mới!
Lâm Uyên vốn có cơ hội làm ca sĩ mới để debut vào dịp này.
Nhưng rất đáng tiếc, hắn hiện tại chỉ có thể tranh thủ sáng tác ra một cái ca khúc để lấy thân phận nhạc sĩ xuất đạo.
Tuy nhiên dù sao Lâm Uyên không còn là nguyên chủ nữa rồi.
Cho nên có thể lấy sáng tác ca khúc làm thân phận xuất đạo ngược lại càng làm cho Lâm Uyên cảm thấy vui vẻ. Bởi vì tại Lam Tinh, vấn đề phân chia cũng không sai biệt lắm giữa ca sĩ nhạc sĩ. Thông lệ là 2,5 so với 2,5 và so với 5.
Nói đơn giản, một ca khúc sinh ra lợi tức bằng công ty truyền phát hành, công ty sẽ lấy đi năm phần mười, còn lại năm phần mười chính là do nhạc sĩ ca sĩ chia nhau mỗi bên 2,5.
Nếu như ca sĩ có hai vị.
Vậy thì hai vị ca sĩ chia 2,5.
Nếu như viết ca khúc có hai vị, là người soạn nhạc lấy thêm một ít, viết lời bớt lấy một ít, cụ thể là nhìn hợp đồng nói thế nào.
Lâm Uyên không cần quan tâm cái này.
Ca khúc hắn đảm nhiệm và phối nhạc cũng đã làm xong, bây giờ yêu cầu chỉ là công ty cung cấp một cái con đường để đánh vào người mới cuối mùa mà thôi.
.
Hắn đem nước miếng văng tung tóe vào Lâm Uyên để phổ cập kiến thức căn bản: "Ngay cả cái loại không chú ý tới giới tiểu thuyết như tớ cũng đều biết, Siêu Tân Tinh khủng bố đến mức nào. Người dự thi cơ bản đều là lão quái vì giấc mơ xuất đạo mà phấn đấu nhiều năm. Thậm chí thỉnh thoảng sẽ có một ít người đã xuất đạo, vẫn tham gia do lăn lộn không quá như ý. Ngược lại đối với những người đó mà nói, đổi một lần bút hiệu rồi mở một cái bí danh thì bọn họ chính là một cái người mới rồi."
"Tổng kết lại: Siêu Tân Tinh chính là nơi thần tiên đánh nhau"
"Biết, biết."
Lâm Uyên cười cắt đứt lời nói của Giản Dịch, nội tâm hắn lại âm thầm nhớ về chuyện Siêu Tân Tinh.
Ở trong thế giới dày đặc không khí nghệ thuật này, dường như đạt được sự công nhận chính là một con đường vô cùng đặc biệt.
Tuy nhiên bây giờ mình còn không có tiểu thuyết.
Phải đợi hệ thống bên này làm ra cung cấp mới được.
Ngược lại là bài hát «Sinh Như Hạ Hoa» thì Lâm Uyên phải nghĩ biện pháp để công bố ra ngoài, hắn không khỏi nhìn về phía Hạ Phồn ——
Hạ Phồn chính là sinh viên hệ thanh nhạc.
Thời điểm Lâm Uyên chưa đổi ngành, hai người chính là bạn học cùng lớp. Ở năng lực chuyên môn mà nói, Hạ Phồn nhất định là không có vấn đề. Thiên phú ca hát của cô không thua kém gì Lâm Uyên trước khi mất đi giọng hát.
Nhưng Hạ Phồn không thích hợp với «Sinh Như Hạ Hoa».
Giọng hát của Hạ Phồn thích hợp dòng nhạc khác, còn «Sinh Như Hạ Hoa» đại biểu cho một loại nhạc mang phong cách ca dao. Lâm Uyên không đến nỗi sẽ đem bài hát này cố gắng nhét cho Hạ Phồn đi hát.
Hơn nữa, Hạ Phồn chỉ mới là sinh viên.
Sinh viên phát bài hát chẳng lẽ muốn thông qua con đường Internet sao?
Tốc độ đạt được công nhận kia cũng quá chậm một chút, không có quảng cáo nhất định thì sự tình bài hát này sẽ có thể trở thành đá chìm đáy biển!
"Sao vậy?"
Hạ Phồn thấy Lâm Uyên nhìn mình chằm chằm, cảm giác có chút kỳ quái hỏi: "Cậu muốn ăn cái gì hay lại muốn uống cái gì? Bây giờ mình đi mua cho cậu."
"Không phải."
Lâm Uyên nói: "Tớ có người bằng hữu. Ân, là bằng hữu. hắn ta viết ra một ca khúc và muốn phát hành nó, nhưng không biết nên làm sao bây giờ, các cậu có cái con đường gì để đề cử nó không?"
"Có phải là cậu đã choáng váng rồi hay không vậy?"
Giản Dịch bĩu môi nói: "Cậu khi xưa không phải đã lấy năm chục ngàn đồng mà bán đứng chính mình đấy ư? Có bài hát thì đương nhiên là tìm công ty rồi!"
Lâm Uyên sững sờ chợt bừng tỉnh.
Sau khi nguyên chủ vào học viện âm nhạc Tần Châu, đã thể hiện ra giọng hát thiên phú kinh người. Cho nên thời điểm năm thứ nhất đại học liền ký hợp đồng với một công ty giải trí. Giá trị hợp đồng chính là năm chục ngàn đồng ——
Nguyên chủ quá cần tiền rồi.
Cho nên dù là nguyên chủ biết rõ năm chục ngàn làm phí ký hợp đồng thật ra rất rẻ, nhưng vẫn là không chút do dự mà ký tên vào hiệp ước có kỳ hạn tám năm. Sau khi lấy về tay khoản tiền này thì hắn giao cho mẹ trước tiên!
Có thể chẳng ai nghĩ tới.
Cái thiếu niên có giọng hát thiên phú kinh người kia, không lâu sau khi ký hợp đồng cũng không còn cách nào ca hát.
Gặp phải loại chuyện này, công ty giải trí đã ký với Lâm Uyên chỉ có thể tự nhận xui xẻo, từ nay mặc kệ đối với Lâm Uyên rồi.
Đại khái cũng là biết tình huống gia đình của Lâm Uyên, cho nên công ty không tìm hắn bắt bồi thường, chỉ là một mực cũng không nhắc đến chuyện giải ước, đoán chừng đều quên bên trong các ca sĩ đã ký hợp đồng với công ty còn có nhân vật số má như Lâm Uyên.
"Không đúng."
Ở thời điểm Lâm Uyên đang suy nghĩ, Giản Dịch bỗng nhiên lấy lại tinh thần nói: "Lâm tiên sinh, cậu và tớ cùng Hạ Phồn về sau còn là bạn không?"
"Mãi mãi là bạn."
Hạ Phồn che miệng cười trộm, ngay sau đó nói: "Nếu như muốn phát bài hát thì lập tức liền có một cơ hội, bởi vì mấy ngày nữa chính là một lần 【 Ca Đàn Tân Nhân Quý 】mỗi năm, đến thời điểm đó các công ty đại giải trí cũng sẽ phát lực, điều kiện tiên quyết là cậu có thể đủ tiêu chuẩn để đến công ty ghi danh."
"Biết."
Lâm Uyên cũng lộ ra nụ cười.
Đây chính là Miền Đất Hứa của nghệ thuật gia, đế quốc lý tưởng cho việc thịnh hành vui chơi giải trí!
Chỉ cần cậu có năng lực, con đường thành danh đơn giản là trải thảm đỏ ở khắp nơi, cơ duyên phát triển sẽ tới tận cửa nhà cậu!
Ca Đàn Tân Nhân Quý!
Đây chính là một cái con đường thành danh trong đó, đây cũng là quy tắc do Lam Tinh cố ý thiết lập bởi vì muốn bồi dưỡng nhân tài âm nhạc:
Tháng mười một hàng năm, các nơi trên Lam Tinh cũng sẽ tổ chức một lần hoạt động Ca Đàn Tân Nhân Quý!
Đến lúc đó, các tiền bối ca đàn sẽ ăn ý mà không phát ra video, thậm chí là đơn khúc, tạm thời ngừng buôn bán để lưu lại không gian tốt cho đám hậu bối trổ tài.
Thậm chí có tiền bối sẽ ở tháng mười một đi đi cổ động tuyên truyền cho những người hậu bối mới được coi trọng.
Sau đó các công ty đại giải trí cũng sẽ bắt cơ hội như vậy để toàn lực đẩy ra người mới!
Lâm Uyên vốn có cơ hội làm ca sĩ mới để debut vào dịp này.
Nhưng rất đáng tiếc, hắn hiện tại chỉ có thể tranh thủ sáng tác ra một cái ca khúc để lấy thân phận nhạc sĩ xuất đạo.
Tuy nhiên dù sao Lâm Uyên không còn là nguyên chủ nữa rồi.
Cho nên có thể lấy sáng tác ca khúc làm thân phận xuất đạo ngược lại càng làm cho Lâm Uyên cảm thấy vui vẻ. Bởi vì tại Lam Tinh, vấn đề phân chia cũng không sai biệt lắm giữa ca sĩ nhạc sĩ. Thông lệ là 2,5 so với 2,5 và so với 5.
Nói đơn giản, một ca khúc sinh ra lợi tức bằng công ty truyền phát hành, công ty sẽ lấy đi năm phần mười, còn lại năm phần mười chính là do nhạc sĩ ca sĩ chia nhau mỗi bên 2,5.
Nếu như ca sĩ có hai vị.
Vậy thì hai vị ca sĩ chia 2,5.
Nếu như viết ca khúc có hai vị, là người soạn nhạc lấy thêm một ít, viết lời bớt lấy một ít, cụ thể là nhìn hợp đồng nói thế nào.
Lâm Uyên không cần quan tâm cái này.
Ca khúc hắn đảm nhiệm và phối nhạc cũng đã làm xong, bây giờ yêu cầu chỉ là công ty cung cấp một cái con đường để đánh vào người mới cuối mùa mà thôi.
.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro