Toàn Dân: Trời Ạ! Pháp Sư Ta Đây Sao Chỉ Biết Cấm Chú Thế Này (Dịch)

Cấm Chú Hệ Thủy, Hải Thần Chi Nộ!

Hắc Võng Ba Lão Bản

2024-07-15 08:01:05

Tựa hồ cấm chú mang theo khói lửa còn chưa triệt để tán đi.

Tà dương như máu, bất tri bất giác mặt trời chiều đã ngả về tây.

Nhị chuyển, còn được gọi là chuyển chức tiến giai.

Cần phải tới Chuyển Chức Thần điện nhận nhiệm vụ.

Sau khi hắn trở lại nội thành thì đi thẳng tới Thần điện.

Thần điện rất dễ thấy, giống như là một đạo quan cổ xưa, đứng sừng sững ở đường phố phồn hoa nhất thành phố Lâm Hải.

Đi tới trước cửa Thần điện, cánh cửa đồng có chút cũ nát đang đóng chặt.

“Ơ vãi!”

“Tan làm rồi à?”

Sở Vân nhìn cửa lớn của Chuyển Chức Thần điện đóng chặt mà lòng ngao ngán.

Thành phố Lâm Hải là một thành phố nhỏ ở tỉnh Đông Hải, nhân khẩu không hơn trăm vạn.

Cả thành phố cũng chỉ có một cái Chuyển Chức Thần điện.

Mỗi một lần chuyển chức, đối với chức nghiệp giả thì đều là nhân sinh đại sự.

Một khi chuyển chức thành công, năm chiều thuộc tính đều sẽ tăng cường trên diện rộng, ô chứa kỹ năng cũng sẽ gia tăng.

Hơn nữa còn có thể lĩnh ngộ hai cái kỹ năng mới, thậm chí có cơ hội lĩnh ngộ được thiên phú hi hữu, tiến giai trở thành chức nghiệp đặc thù, thậm chí chức nghiệp ẩn giấu.

Cho nên trước khi nhận nhiệm vụ chuyển chức, chức nghiệp giả đều sẽ cực kỳ thận trọng, chuẩn bị chu toàn, bảo đảm nhất định có thể hoàn thành hoàn chỉnh nhiệm vụ chuyển chức mới đến Chuyển Chức Thần điện.

Điều này cũng khiến Chuyển Chức Thần điện ở cái thành phố nhỏ nhoi này vắng hơn cả chùa Bà Đanh, mở cửa hành chính từ sáng 9 giờ tới chiều 5 giờ cũng là chuyện dễ hiểu.

Người kỳ ba kiểu cùng ngày chuyển chức, cùng ngày tiến giai chuyển chức như Sở Vân, ở cái thành phố nhỏ như Lâm Hải này, đoán chừng nghe cũng chưa từng nghe qua.

“Xem ra chỉ có chờ sáng mai trở lại thôi.”

Sở Vân buông tay.

Nhìn quanh chốc lát, cũng không lựa chọn về nhà, mà quay đầu đi sang một con đường khác hướng với Chuyển Chức Thần điện, đi tới một hãng giao dịch có tên là Kinh Tây.

Mười phút sau.

Sở Vân hài lòng đi ra.

Hắn bán hết trang bị và hai quyển sách kỹ năng có được ở Mãnh Trư Lâm cho hãng giao dịch.

“Ting!”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Số thẻ đuôi *7588 nhận được 300 vạn Lam Tinh tệ.”

Sở Vân cười tủm tỉm nhìn thoáng qua số dư tài khoản trong điện thoại di động.

Hắn tiến vào giao dịch gửi bán xong rồi trở ra, cũng không phát sinh mấy chuyện cẩu huyết như là bị người khác để mắt tới.

Từ khi thời đại toàn cầu chuyển chức mở ra, đã qua một trăm năm.

Vô số thế lực lớn phát triển nhanh chóng.

Cho dù là ở thành phố nhỏ như Lâm Hải, nhưng có thể chèo lái nổi một hãng giao dịch, người đứng phía sau đều là nhưng ông tai to mặt lớn.

Sau khi tiến vào hãng giao dịch, tất cả giao dịch đều được hãng giao dịch bảo vệ.

Bởi vì hai ngày gần đây khắp Lâm Hải đều có chức nghiệp giả mới hoàn thành chuyển chức, ở vào mùa chuyển chức thịnh vượng.

Lần này giao dịch tại hãng giao dịch Kinh Tây, chẳng những không bị thiệt thòi, ngược lại hai quyển sách kỹ năng đều bán được giá cao hơn ngày thường.

Ba trăm vạn Lam Tinh tệ, có lẽ đối với rất nhiều chức nghiệp giả vừa mới chuyển chức đã là một khoản tiền lớn, nhưng đối với hãng giao dịch Kinh Tây có chi nhánh trải rộng cả nước mà nói, thì chỉ là một vụ mua bán nhỏ xíu xiu.

“Đáng tiếc.”

“Các sách kỹ năng cho pháp sư ở hành phố Lâm Hải đều đã bị người ta mua sạch rồi.”

“Cũng dễ hiểu thôi, hai ngày này là mùa chuyển chức thịnh vượng, mấy nhà giàu có đều đang lùng mua, xem ra muốn mua được sách kỹ năng, còn phải chờ thêm vài ngày.”

Sở Vân có chút tiếc nuối, sau khi bán thu hoạch ở Mãnh Trư Lâm, hắn vốn định mua thêm mấy quyển sách kỹ năng pháp sư để nghiệm chứng suy đoán của mình.

Không ngờ hãng giao dịch lại báo cho hắn rằng, bây giờ sách kỹ năng cho pháp sư ở thành phố Lâm Hải đã không còn một quyển nào.

Sở Vân cũng chỉ có thể lại đợi thêm mấy ngày.

Về đến nhà.

Sở Vân hài lòng ngủ một giấc.

Ngày hôm sau, mặt trời lên cao, Sở Vân mới uể oải rời giường đi ra ngoài, đi về phía Chuyển Chức Thần điện.

“Sở Vân!”

Vừa mới vừa đi tới cửa Chuyển Chức Thần điện, Sở Vân đã nghe được tiếng gọi có chút quen tai.

Sở Vân tìm theo tiếng nhìn sang.

Đập vào mắt là một thiếu niên mày rậm mắt to, thân hình cao lớn chất phác.

Thiếu niên mặc áo giáp ngân bạch mới tinh, uy vũ bất phàm.

“Lỗ Tiểu Lâm?”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Sao ngươi lại ở đây?”

Sở Vân biết người thiếu niên này, là bạn học cùng trường với hắn, hai người trước đó cũng coi như là có quen biết.

“Haizz. Đừng nói nữa.”

“Hôm qua không phải là vừa chuyển chức đấy sao? Không thể so với ngươi thành pháp gia, ta chuyển chức thành chiến sĩ.”

“Nhưng ta đã sớm dự đoán được ta kiểu gì cũng là chiến sĩ, nên đã nhờ cha ta giúp ta mua hai quyển sách kỹ năng chiến sĩ để sẵn, kết quả cha ta quá không đáng tin cậy, lại đặt ở Pinduoduo chứ.”

“Hắn cũng liều ghê cơ, thế mà cũng dám đặt, quả nhiên là bị bom đơn quỵt tiền.”

Lỗ Tiểu Lâm sầu mi khổ kiểm kể khổ với Sở Vân, mặt mày rất chi là thê thảm.

“...”

Sở Vân nghe vậy cũng có chút cạn lời.

Pinduoduo là hãng giao dịch nổi tiếng là làm ăn vớ vẩn nhất cả nước, cha Lỗ Tiểu Lâm còn dám đặt hàng trên Pinduoduo, đúng là người cha ‘cực phẩm’ mà.

“Mà hôm nay nghe tin hãng giao dịch Kinh Tây mới về hai quyển sách kỹ năng chiến sĩ, thế nên ta mới muốn sang đó xem thử.”

Lỗ Tiểu Lâm nói xong thì chỉ chỉ sang con đường khác.

“Hãng giao dịch Kinh Tây mới về sách kỹ năng?”

Sở Vân nghe vậy trong lòng hơi động.

Lẽ nào là hai quyển hôm qua mình vừa bán đi?

Xem ra sách kỹ năng này thật đúng là quý hiếm.

Hắn biết Lỗ Tiểu Lâm gia cảnh không tệ, nghe phong thanh tìm đến cũng là chuyện rất bình thường.

“Lần sau đừng mua đồ ở Pinduoduo, toàn lừa đảo thôi.”

Sở Vân an ủi vỗ vỗ bả vai Lỗ Tiểu Lâm.

“Chỉ có đồ đần mới mua ở Pinduoduo!”

“Chó nó cũng chả thèm mua!”

Lỗ Tiểu Lâm có chút phát hỏa, mặt mũi cau có.

Sở Vân: “...”

Người anh em à, ngươi nói như vậy, có cân nhắc qua cảm nhận của lệnh tôn chưa?

“À đúng rồi, Sở Vân, sao ngươi lại ở đây thế? Cũng là đến mua sách kỹ năng à?”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Toàn Dân: Trời Ạ! Pháp Sư Ta Đây Sao Chỉ Biết Cấm Chú Thế Này (Dịch)

Số ký tự: 0