Toàn Dân: Trời Ạ! Pháp Sư Ta Đây Sao Chỉ Biết Cấm Chú Thế Này (Dịch)
Toàn Cầu Chuyển Chức! Pháp Sư Cấm Chú!
Hắc Võng Ba Lão Bản
2024-07-15 08:01:05
Quảng trường nhỏ.
Từng thiếu niên thiếu nữ với gương mặt trẻ trung non nớt, ánh mắt toát lên sự chờ mong.
Theo sự hướng dẫn của giáo viên, đặt bàn tay lên một tấm bia đá màu trắng cao chừng hai mét.
“Từ Nguyên, chuyển chức hoàn thành, chức nghiệp là chức nghiệp đời sống —— thợ rèn!”
“Dương Quang vũ, chuyển chức hoàn thành, chức nghiệp —— mục sư!”
“Lỗ Tiểu Lâm, chuyển chức hoàn thành, chức nghiệp —— chiến sĩ!”
“...”
Sau khi đặt tay lên, bia đá sẽ phát ra các loại vầng sáng và ấn ký.
Một cô giáo trang dung tinh xảo, dáng người thon dài, không để ý tới chung quanh ồn ào náo động.
Nàng không ngừng đọc thông báo kết quả, cây bút trên tay cũng đang không ngừng viết viết vẽ vẽ, ghi chép tình hình chuyển chức.
Mỗi lần nàng đọc thông báo, đồng nghĩa rằng vừa có người hoàn thành chuyển chức.
“Quá đã, rốt cục cũng được chuyển chức rồi!”
“Quá tốt rồi, ta vừa hay cũng muốn làm chiến sĩ!”
“Toàn bộ thế giới cũng trở nên khác hẳn rồi, đây chính là giao diện thuộc tính sao!?”
“Thầy giáo nói quả nhiên không sai, sau khi chuyển chức sẽ tự động lĩnh ngộ hai kỹ năng ban đầu.”
“Kỹ năng của ta là chém và va chạm, toẹt zời ông mặt trời.”
Lỗ Tiểu Lâm vừa mới hoàn thành chuyển chức có dáng dấp cao lớn thô kệch.
Hắn rất kích động nắm tay chặt thành nắm đấm, sau khi hoàn thành chuyển chức, thế giới chung quanh đều thay đổi hết, trước mắt của hắn xuất hiện một giao diện chỉ có hắn có thể nhìn thấy.
Trăm năm trước, trò chơi biến thành hiện thực, tất cả mọi người ở Lam Tinh chỉ cần tới mười tám tuổi, là có thể tiếp nhận tẩy lễ của chức nghiệp Thần thạch, hoàn thành chuyển chức.
Một khi hoàn thành chuyển chức, sẽ có thể thông qua việc đánh quái lấy được kinh nghiệm để thăng cấp, không ngừng mạnh lên.
Hôm nay, ngay lúc này đây.
Bọn họ cùng tiến hành chuyển chức dưới sự tổ chức của trường học.
“Đậu xanh, tại sao chức nghiệp của ta lại là chức nghiệp đời sống.”
“Ta muốn làm pháp gia! Pháp gia ngầu lòi luôn!”
“Tiêu rồi tiêu rồi.”
Một thanh niên nhỏ con ở bên cạnh ủ rũ.
Từ Nguyên chuyển chức thành chức nghiệp đời sống, thợ rèn.
Hiển nhiên đây không phải kết quả mà hắn mong muốn.
Trong tưởng tượng của hắn, hắn hẳn phải là pháp sư khống chế phong lôi, chấp chưởng nguyên tố!
Chứ không phải một người rèn sắt thô thiển!
“Haizzz!”
“Lam Tinh chúng ta nhiều chức nghiệp như vậy, không phải ngươi muốn làm pháp gia là được đâu.”
“Mấy cái này vẫn còn phải phụ thuộc vào số mệnh, chức nghiệp đều là ngẫu nhiên, tiểu tử ngươi mệnh trung chú định chính là một người rèn sắt rồi.”
“Với lại thợ rèn cũng đâu có tệ đâu, chí ít thì về sau cũng áo cơm không lo, còn không cần phải đi dã ngoại giết quái.”
“Tiểu Từ, về sau vũ khí của ta cần phải nhờ ngươi rèn cho rồi.”
Lỗ Tiểu Lâm vừa mới chuyển chức thành chiến sĩ ở bên cạnh dùng tay đập vào vai Từ Nguyên, ồm ồm an ủi.
“Cút!”
Từ Nguyên liếc mắt, biết rằng Lỗ Tiểu Lâm nói cũng đúng.
Nhưng hắn vẫn rất buồn bực.
Rèn cái đầu ngươi ấy rèn!
Ai muốn làm thợ rèn cơ chứ!
Cho dù không phải pháp gia, thì tốt xấu gì cũng cho ta chuyển chức thành một cái chức nghiệp chiến đấu gì đó cũng được chứ?
Đằng này cmn cho cái chức nghiệp đời sống, về sau cho dù nhị chuyển tam chuyển cũng chả nước non mọe gì!
Tim ta đau quá man!
Bây giờ cả người Từ Nguyên đều đau đớn tới tê dại!
“Sở Vân, chuyển chức hoàn thành, chức nghiệp —— pháp sư!”
Hai người đang nói chuyện.
Một tiếng thông báo vang lên.
“Nè.”
“Tiểu Từ, ngươi nhìn kìa, có người chuyển chức pháp gia kìa, là Sở Vân.”
Lỗ Tiểu Lâm nghe thấy cô giáo đang ghi chép đọc thông báo thì quay đầu nhìn lại, vẫn không quên xát thêm tí muối vào nỗi đau trong lòng Từ Nguyên.
Đập vào mắt là một thiếu niên tuấn lãng, vóc người cao lớn, mày kiếm mắt sáng.
Thiếu niên miệng hơi cười, lười biếng mà tùy ý, cho người ta một loại cảm giác như mộc xuân phong.
Ở trước mặt của hắn, chức nghiệp Thần thạch lóe ra huy hiệu pháp sư bắt mắt, bao phủ về phía thiếu niên.
“Woww.”
“Đây là người đầu tiên chuyển chức pháp sư trong ngày hôm nay ấy nhỉ?”
Từ Nguyên thấy thế, mắt đều hâm mộ đỏ lên.
Mặc dù so với những chức nghiệp hiếm hoi, thì chiến sĩ pháp sư mục sư gọi chung ngự tam gia, là chức nghiệp cơ sở nhất.
Nhưng tỉ lệ pháp sư lại là nhỏ nhất.
Pháp sư là cao chuyển vận có tiếng, mạnh khống chế, quá tuyệt!
Thi pháp thì có các loại âm thanh quang điện, hơi bị đẹp, mang ra lòe gái thì còn gì bằng!
Mà sau khi nhị chuyển, tam chuyển, pháp sư cũng có nhiều phân nhánh hơn, cái gì mà pháp sư nguyên tố, triệu hoán sư, pháp sư hủy diệt...
Nhưng nói chung là đều có thể chuyển chức ra chức nghiệp mạnh mẽ!
Thậm chí là chức nghiệp ẩn giấu!
Cho nên pháp sư bình thường còn được mọi người gọi là pháp gia!
Là chức nghiệp mơ ước của vô số người bao gồm Từ Nguyên!
Nói là một khi chuyển chức thành pháp gia, là sớm có được quyền kén vợ kén chồng cũng không ngoa!
“Làm sao lại không phải là ta chứ?.”
Từ Nguyên lẩm bẩm, vẫn không thể chấp nhận hiện thực rằng sau này mình sẽ chỉ là một anh thợ rèn.
“Tỉnh mộng đi.”
“Dù nhìn thế nào thì Sở Vân cũng giống pháp sư hơn ngươi đấy.”
Lỗ Tiểu Lâm có ngoại hình cao lớn thô kệch, cũng rất ác miệng, lần nữa xát muối lên vết thương lòng của Từ Nguyên.
Hắn lại chẳng có chút hâm mộ nào.
Sở Vân là bạn học của bọn hắn, không chỉ có ngoại hình tuấn lãng, tính cách cũng vô cùng tốt, trong trường học nhân duyên vô cùng tốt.
Hắn và Từ Nguyên đều khá thân với Sở Vân.
Sở Vân thành công chuyển chức thành pháp sư, bọn họ đều cảm thấy vui vẻ vì Sở Vân.
“Chúc mừng ngươi, Sở Vân.”
“Qua mấy ngày là ngươi có thể tới hiệp hội pháp sư để ghi tên đăng kí.”
“Khả năng cũng sẽ có một vài công hội sẽ tìm tới cửa, ngươi cần phải quan sát cho kỹ lưỡng để chọn được một công hội tốt.”
Trước mặt chức nghiệp Thần thạch.
Nhìn Sở Vân vừa mới hoàn thành chuyển chức đi ra, trên mặt cô giáo nãy giờ vẫn luôn nghiêm túc cũng nở một nụ cười, thân mật dặn dò Sở Vân.
“Cảm ơn cô Tạ.”
Sở Vân vẻ mặt tươi cười gửi lời cảm ơn.
Trong lòng của hắn cũng có chút hài lòng.
Pháp gia rất tốt, pháp gia quá tốt.
Ở cái thế giới này nhiều năm như vậy, hắn biết rõ thế giới này, chức nghiệp là vua.
Pháp gia hạn mức cao nhất rất cao, tiền đồ xán lạn.
Đi về phía đám người, Sở Vân theo bản năng chuyển mắt nhìn vào giao diện chức nghiệp xuất hiện sau khi hoàn thành chuyển chức.
Sở Vân
Chức nghiệp: pháp sư cấm chú nhất chuyển
Đẳng cấp: lv. 0
Thể lực: 10
Ma lực: 88
Nhanh nhẹn: 8
Sức chịu đựng: 12
Lực lượng: 9
Chiến lực đánh giá: một sao
Giao diện chia làm hai phần, gồm giao diện thuộc tính và giao diện kỹ năng.
Sau khi nhìn đảo qua giao diện thuộc tính, trong lúc vô tình Sở Vân nhìn lướt qua giao diện kỹ năng, đột nhiên đồng tử rụt lại.
Thiên Diễm Táng Lễ: kỹ năng chủ động: cấm chú hệ hỏa, triệu hoán hỏa diễm của thần đến từ bên ngoài vũ trụ, mai táng hết thảy chúng sinh đối địch.
Ma Pháp Chi Nguyên: kỹ năng bị động: ngươi nhận được nguyên tố ma pháp chúc phúc, là con cưng của thiên địa.
Trong lúc Ma Pháp Chi Nguyên bao phủ xuống, ngươi có thể phóng thích pháp thuật mà không cần niệm chú.
Trong lúc Ma Pháp Chi Nguyên bao phủ xuống, ngươi có lực khống chế không gì sánh kịp đối với nguyên tố.
Trong lúc Ma Pháp Chi Nguyên bao phủ xuống, mỗi ba giờ ngươi có thể phóng thích pháp thuật mà không tiêu hao một lần.
Trong lúc Ma Pháp Chi Nguyên bao phủ xuống, số lượng dự trữ ma pháp của ngươi nhiều hơn pháp sư bình thường gấp trăm lần.
“...”
Từng thiếu niên thiếu nữ với gương mặt trẻ trung non nớt, ánh mắt toát lên sự chờ mong.
Theo sự hướng dẫn của giáo viên, đặt bàn tay lên một tấm bia đá màu trắng cao chừng hai mét.
“Từ Nguyên, chuyển chức hoàn thành, chức nghiệp là chức nghiệp đời sống —— thợ rèn!”
“Dương Quang vũ, chuyển chức hoàn thành, chức nghiệp —— mục sư!”
“Lỗ Tiểu Lâm, chuyển chức hoàn thành, chức nghiệp —— chiến sĩ!”
“...”
Sau khi đặt tay lên, bia đá sẽ phát ra các loại vầng sáng và ấn ký.
Một cô giáo trang dung tinh xảo, dáng người thon dài, không để ý tới chung quanh ồn ào náo động.
Nàng không ngừng đọc thông báo kết quả, cây bút trên tay cũng đang không ngừng viết viết vẽ vẽ, ghi chép tình hình chuyển chức.
Mỗi lần nàng đọc thông báo, đồng nghĩa rằng vừa có người hoàn thành chuyển chức.
“Quá đã, rốt cục cũng được chuyển chức rồi!”
“Quá tốt rồi, ta vừa hay cũng muốn làm chiến sĩ!”
“Toàn bộ thế giới cũng trở nên khác hẳn rồi, đây chính là giao diện thuộc tính sao!?”
“Thầy giáo nói quả nhiên không sai, sau khi chuyển chức sẽ tự động lĩnh ngộ hai kỹ năng ban đầu.”
“Kỹ năng của ta là chém và va chạm, toẹt zời ông mặt trời.”
Lỗ Tiểu Lâm vừa mới hoàn thành chuyển chức có dáng dấp cao lớn thô kệch.
Hắn rất kích động nắm tay chặt thành nắm đấm, sau khi hoàn thành chuyển chức, thế giới chung quanh đều thay đổi hết, trước mắt của hắn xuất hiện một giao diện chỉ có hắn có thể nhìn thấy.
Trăm năm trước, trò chơi biến thành hiện thực, tất cả mọi người ở Lam Tinh chỉ cần tới mười tám tuổi, là có thể tiếp nhận tẩy lễ của chức nghiệp Thần thạch, hoàn thành chuyển chức.
Một khi hoàn thành chuyển chức, sẽ có thể thông qua việc đánh quái lấy được kinh nghiệm để thăng cấp, không ngừng mạnh lên.
Hôm nay, ngay lúc này đây.
Bọn họ cùng tiến hành chuyển chức dưới sự tổ chức của trường học.
“Đậu xanh, tại sao chức nghiệp của ta lại là chức nghiệp đời sống.”
“Ta muốn làm pháp gia! Pháp gia ngầu lòi luôn!”
“Tiêu rồi tiêu rồi.”
Một thanh niên nhỏ con ở bên cạnh ủ rũ.
Từ Nguyên chuyển chức thành chức nghiệp đời sống, thợ rèn.
Hiển nhiên đây không phải kết quả mà hắn mong muốn.
Trong tưởng tượng của hắn, hắn hẳn phải là pháp sư khống chế phong lôi, chấp chưởng nguyên tố!
Chứ không phải một người rèn sắt thô thiển!
“Haizzz!”
“Lam Tinh chúng ta nhiều chức nghiệp như vậy, không phải ngươi muốn làm pháp gia là được đâu.”
“Mấy cái này vẫn còn phải phụ thuộc vào số mệnh, chức nghiệp đều là ngẫu nhiên, tiểu tử ngươi mệnh trung chú định chính là một người rèn sắt rồi.”
“Với lại thợ rèn cũng đâu có tệ đâu, chí ít thì về sau cũng áo cơm không lo, còn không cần phải đi dã ngoại giết quái.”
“Tiểu Từ, về sau vũ khí của ta cần phải nhờ ngươi rèn cho rồi.”
Lỗ Tiểu Lâm vừa mới chuyển chức thành chiến sĩ ở bên cạnh dùng tay đập vào vai Từ Nguyên, ồm ồm an ủi.
“Cút!”
Từ Nguyên liếc mắt, biết rằng Lỗ Tiểu Lâm nói cũng đúng.
Nhưng hắn vẫn rất buồn bực.
Rèn cái đầu ngươi ấy rèn!
Ai muốn làm thợ rèn cơ chứ!
Cho dù không phải pháp gia, thì tốt xấu gì cũng cho ta chuyển chức thành một cái chức nghiệp chiến đấu gì đó cũng được chứ?
Đằng này cmn cho cái chức nghiệp đời sống, về sau cho dù nhị chuyển tam chuyển cũng chả nước non mọe gì!
Tim ta đau quá man!
Bây giờ cả người Từ Nguyên đều đau đớn tới tê dại!
“Sở Vân, chuyển chức hoàn thành, chức nghiệp —— pháp sư!”
Hai người đang nói chuyện.
Một tiếng thông báo vang lên.
“Nè.”
“Tiểu Từ, ngươi nhìn kìa, có người chuyển chức pháp gia kìa, là Sở Vân.”
Lỗ Tiểu Lâm nghe thấy cô giáo đang ghi chép đọc thông báo thì quay đầu nhìn lại, vẫn không quên xát thêm tí muối vào nỗi đau trong lòng Từ Nguyên.
Đập vào mắt là một thiếu niên tuấn lãng, vóc người cao lớn, mày kiếm mắt sáng.
Thiếu niên miệng hơi cười, lười biếng mà tùy ý, cho người ta một loại cảm giác như mộc xuân phong.
Ở trước mặt của hắn, chức nghiệp Thần thạch lóe ra huy hiệu pháp sư bắt mắt, bao phủ về phía thiếu niên.
“Woww.”
“Đây là người đầu tiên chuyển chức pháp sư trong ngày hôm nay ấy nhỉ?”
Từ Nguyên thấy thế, mắt đều hâm mộ đỏ lên.
Mặc dù so với những chức nghiệp hiếm hoi, thì chiến sĩ pháp sư mục sư gọi chung ngự tam gia, là chức nghiệp cơ sở nhất.
Nhưng tỉ lệ pháp sư lại là nhỏ nhất.
Pháp sư là cao chuyển vận có tiếng, mạnh khống chế, quá tuyệt!
Thi pháp thì có các loại âm thanh quang điện, hơi bị đẹp, mang ra lòe gái thì còn gì bằng!
Mà sau khi nhị chuyển, tam chuyển, pháp sư cũng có nhiều phân nhánh hơn, cái gì mà pháp sư nguyên tố, triệu hoán sư, pháp sư hủy diệt...
Nhưng nói chung là đều có thể chuyển chức ra chức nghiệp mạnh mẽ!
Thậm chí là chức nghiệp ẩn giấu!
Cho nên pháp sư bình thường còn được mọi người gọi là pháp gia!
Là chức nghiệp mơ ước của vô số người bao gồm Từ Nguyên!
Nói là một khi chuyển chức thành pháp gia, là sớm có được quyền kén vợ kén chồng cũng không ngoa!
“Làm sao lại không phải là ta chứ?.”
Từ Nguyên lẩm bẩm, vẫn không thể chấp nhận hiện thực rằng sau này mình sẽ chỉ là một anh thợ rèn.
“Tỉnh mộng đi.”
“Dù nhìn thế nào thì Sở Vân cũng giống pháp sư hơn ngươi đấy.”
Lỗ Tiểu Lâm có ngoại hình cao lớn thô kệch, cũng rất ác miệng, lần nữa xát muối lên vết thương lòng của Từ Nguyên.
Hắn lại chẳng có chút hâm mộ nào.
Sở Vân là bạn học của bọn hắn, không chỉ có ngoại hình tuấn lãng, tính cách cũng vô cùng tốt, trong trường học nhân duyên vô cùng tốt.
Hắn và Từ Nguyên đều khá thân với Sở Vân.
Sở Vân thành công chuyển chức thành pháp sư, bọn họ đều cảm thấy vui vẻ vì Sở Vân.
“Chúc mừng ngươi, Sở Vân.”
“Qua mấy ngày là ngươi có thể tới hiệp hội pháp sư để ghi tên đăng kí.”
“Khả năng cũng sẽ có một vài công hội sẽ tìm tới cửa, ngươi cần phải quan sát cho kỹ lưỡng để chọn được một công hội tốt.”
Trước mặt chức nghiệp Thần thạch.
Nhìn Sở Vân vừa mới hoàn thành chuyển chức đi ra, trên mặt cô giáo nãy giờ vẫn luôn nghiêm túc cũng nở một nụ cười, thân mật dặn dò Sở Vân.
“Cảm ơn cô Tạ.”
Sở Vân vẻ mặt tươi cười gửi lời cảm ơn.
Trong lòng của hắn cũng có chút hài lòng.
Pháp gia rất tốt, pháp gia quá tốt.
Ở cái thế giới này nhiều năm như vậy, hắn biết rõ thế giới này, chức nghiệp là vua.
Pháp gia hạn mức cao nhất rất cao, tiền đồ xán lạn.
Đi về phía đám người, Sở Vân theo bản năng chuyển mắt nhìn vào giao diện chức nghiệp xuất hiện sau khi hoàn thành chuyển chức.
Sở Vân
Chức nghiệp: pháp sư cấm chú nhất chuyển
Đẳng cấp: lv. 0
Thể lực: 10
Ma lực: 88
Nhanh nhẹn: 8
Sức chịu đựng: 12
Lực lượng: 9
Chiến lực đánh giá: một sao
Giao diện chia làm hai phần, gồm giao diện thuộc tính và giao diện kỹ năng.
Sau khi nhìn đảo qua giao diện thuộc tính, trong lúc vô tình Sở Vân nhìn lướt qua giao diện kỹ năng, đột nhiên đồng tử rụt lại.
Thiên Diễm Táng Lễ: kỹ năng chủ động: cấm chú hệ hỏa, triệu hoán hỏa diễm của thần đến từ bên ngoài vũ trụ, mai táng hết thảy chúng sinh đối địch.
Ma Pháp Chi Nguyên: kỹ năng bị động: ngươi nhận được nguyên tố ma pháp chúc phúc, là con cưng của thiên địa.
Trong lúc Ma Pháp Chi Nguyên bao phủ xuống, ngươi có thể phóng thích pháp thuật mà không cần niệm chú.
Trong lúc Ma Pháp Chi Nguyên bao phủ xuống, ngươi có lực khống chế không gì sánh kịp đối với nguyên tố.
Trong lúc Ma Pháp Chi Nguyên bao phủ xuống, mỗi ba giờ ngươi có thể phóng thích pháp thuật mà không tiêu hao một lần.
Trong lúc Ma Pháp Chi Nguyên bao phủ xuống, số lượng dự trữ ma pháp của ngươi nhiều hơn pháp sư bình thường gấp trăm lần.
“...”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro