Toàn Dân: Trời Ạ! Pháp Sư Ta Đây Sao Chỉ Biết Cấm Chú Thế Này (Dịch)

Khương Thái An Đến Nhà!

Hắc Võng Ba Lão Bản

2024-07-15 08:01:05

Lời Lăng Anh nói không phải không có lý.

Lăng Thiên cố nén lửa giận, sắc mặt tái xanh quyết định tiếp tục chờ.

“Hội trưởng anh minh.”

“Sở Vân nhất định sẽ bị ngài làm cho cảm động.”

Gã tùy tùng phía sau lập tức nịnh hót.

Lăng Thiên chậm rãi gật đầu.

Ba người cứ thế đứng ở cửa chờ đợi.

Đều là chức nghiệp giả, bọn họ tin tưởng Sở Vân này khẳng định có thể cảm nhận được thành ý của bọn hắn.

Nhưng mà...

Mặt trời lên cao.

Đã mấy tiếng trôi qua.

Cửa lớn nhà Sở Vân, vẫn chưa hề mở ra.

Sắc mặt Lăng Thiên càng ngày càng xanh xám.

Hắn không ngờ, một người vừa mới chuyển chức, cho dù là chức nghiệp đặc thù thậm chí là chức nghiệp ẩn giấu.

Lại có thể ương ngạnh như thế sao?

Hắn là một chức nghiệp giả ngũ chuyển, đứng trước cửa nhà đợi mấy giờ, thành ý như thế, lại bị tùy ý chà đạp!

“Cho thể diện mà không cần.”

“Phá cửa.”

Lăng Thiên thẹn quá hoá giận!

Hắn khẽ quát một tiếng, ra lệnh cho tùy tùng sau lưng.

“Rõ!”

Tùy tùng cũng rất nổi nóng.

Là tay sai của hội trưởng Thiên Lâm các, hắn đã bao giờ phải nhẫn nhịn như vậy đâu.

Lúc này hắn chà hai lòng bàn tay với nhau, trong tay xuất hiện một thanh cự chuỳ bằng sắt!

“Chờ một chút!”

Lăng Anh biến sắc, vội vàng khuyên.

Nhưng Lăng Thiên không để ý tới, ánh mắt ra hiệu cho tùy tùng xuất thủ.

“Giao cho ta đi.”

“Đợi chút nữa để tên oắt con này biết cái giá phải trả cho việc phách lối.”

Thiết chùy trong tay hắn phát ra hỏa điện xen lẫn!

Cái này là phá cửa, hay là muốn phá nhà không biết!

“Nơi này... Là nhà của Sở Vân sao?”

Ngay khi gã tùy tùng cất bước tiến lên.

Lăng Thiên đột nhiên nghe được bên tai truyền đến một giọng nói già nua có chút quen tai, hắn giống như là bị điện giật vậy, hơi giật mình một cái!

Hắn không thể tin quay đầu nhìn lại.

Ở phía sau bọn hắn, không biết từ lúc nào, đột nhiên xuất hiện một lão nhân mặc ám kim bào.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Vãi!

Đại lão của hiệp hội ma pháp!?

Tại sao hắn lại ở chỗ này?

Khương Thái An đứng trên bầu trời của Xích Kim sâm lâm trầm tư thật lâu.

Lúc này, hắn nhận được thông tin Thương Khâu gửi tới.

Một chức nghiệp ẩn giấu trong một ngày đã nhị chuyển.

Chỉ là thiên tài loại cấp bậc này, nếu là bình thường, Khương Thái An cũng chẳng thèm nhìn lấy một cái.

Nhưng mà mục đích chính lần này của hắn là tìm kiếm hạt giống pháp thần tại tỉnh Đông Hải.

Bây giờ tỉnh Đông Hải đã sắp bị hắn đi hết rồi.

Phàm là có một ít thông tin, hắn đều sẽ đích thân đến xem xét.

Sau khi điều tra xong ma pháp dị động ở thành phố Cửu Thanh, đồng thời gửi kết quả điều tra về hiệp hội ma pháp, hắn lại một lần nữa quay lại thành phố Lâm Hải, căn cứ thông tin Thương Khâu cung cấp, đi tới nhà Sở Vân.

Đúng lúc gặp được đám người Thiên Lâm các đang nổi giận đùng đùng chuẩn bị phá cửa.

“Khương... Khương lão.”

Lăng Thiên lắp ba lắp bắp nhìn Khương Thái An, trong lòng lật lên kinh đào hải lãng.

Hắn không ngờ lại gặp được đại lão của hiệp hội ma pháp ở chỗ này.

Mà Sở Vân Khương lão vừa mới nói tới... Là hắn sao?

Cạch một tiếng.

Cánh cửa lại lần nữa mở ra.

Sở Vân đi ra.

Lăng Thiên nhìn gương mặt điển trai của Sở Vân, có chút kinh ngạc.

Hắn nghĩ bể đầu cũng nghĩ không thông, vì sao Sở Vân có thể được đại nhân vật như trưởng lão của hiệp hội ma pháp chú ý?

Chẳng lẽ hắn còn bất phàm hơn so với ta tưởng tượng?

Lăng Thiên trong lòng chấn động, sinh ra suy đoán.

Đối với công hội lòng dạ hiểm độc nghĩ trăm phương ngàn kế lừa phỉnh người mới tới làm nô lệ như Thiên Lâm các, Sở Vân là không có tí hứng thú nào.

“Tìm ta có việc gì sao?”

Ánh mắt vượt qua đám ô hợp Thiên Lâm các, thẳng tắp nhìn vào vị lão nhân kia.

Khương Thái An

Chức nghiệp: Đại Ma Đạo Sư thất chuyển

Đẳng cấp: LV. 300

Thể lực: 549322

Ma lực: 1013040

Nhanh nhẹn: 321881

Sức chịu đựng: 314055

Lực lượng: 125639

Đánh giá chiến lực: một ngàn một trăm sao

Sở Vân nhìn thẳng vào Khương Thái An.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Quan sát trong khoảng cách gần, số liệu của Khương Thái An bị hắn nhìn thấy vô cùng rõ ràng, kỹ càng.

Đậu xanh!

Hắn chính là vị chức nghiệp giả thất chuyển kia sao?

Thất chuyển vậy mà có thể tới LV. 300?

Ma lực thuộc tính cao tới trăm vạn?

Chiến lực nghìn sao đã khoa trương thành dạng này rồi sao?

Nhìn số liệu khoa trương của Khương Thái An hiện ra ở trước mặt.

Sở Vân đáy lòng trầm xuống.

Khi hắn còn đang theo đuổi trăm vạn giá trị pháp lực, ma lực thuộc tính của chức nghiệp giả thất chuyển vậy mà đều đã cao tới con số khổng lồ là trăm vạn rồi!

Xem ra quả nhiên Triệu lão ca nói đúng.

Càng chuyển chức, thực lực tăng phúc càng khủng bố hơn.

Đến sau này, mỗi một lần chuyển chức, thực lực đều sẽ có thể nghiền ép người cấp cấp hơn!

Sở Vân nhìn chằm chằm Khương Thái An, mặc dù trong lòng chấn động, nhưng trên mặt lại là bình tĩnh như nước.

Đương nhiên, hắn đã chuẩn bị kỹ càng.

Chỉ cần có gì không thích hợp.

Thần Linh Trục Xuất sẽ trực tiếp được sử dụng cho vị chức nghiệp giả thất chuyển trước mắt này!

“Tiểu hữu, xin chào.”

“Lão phu là Khương Thái An, đến từ hiệp hội ma pháp.”

Khương Thái An nhìn thẳng Sở Vân, ngữ khí bình tĩnh, nghe không ra cảm xúc gợn sóng.

Trên thực tế, cũng chỉ là bình tĩnh mặt ngoài.

Tâm trạng đã là long trời lở đất!

Vào lúc hắn nhìn thấy Sở Vân, theo bản năng muốn điều tra thông tin của hắn.

Trống rỗng!

Không nhìn thấy một cái gì cả!

Làm sao có thể?!

Lão phu vậy mà không nhìn thấy thông tin chức nghiệp của hắn!

Khương Thái An đáy lòng chấn động!

Hắn thời khắc này tâm tình chập chờn, thậm chí còn chấn động hơn so với lúc thi triển ma pháp quay lại quá khứ, phán đoán có đại chức nghiệp giả bát chuyển xuất hiện!

Hắn là chức nghiệp giả thất chuyển!

Còn không phải thất chuyển bình thường, là thất chuyển truyền thuyết đỉnh cấp!

Nhưng mà.

Hắn bây giờ lại nhìn không thấu một tiểu gia hỏa vừa mới nhị chuyển.

Cho dù đối phương có kỹ năng ẩn giấu thông tin thì cũng không hợp lý!

Cái này nếu là nói ra.

Nhất định sẽ làm cho người ta cười đến rụng răng.

Tiểu gia hỏa này... Không đơn giản!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Toàn Dân: Trời Ạ! Pháp Sư Ta Đây Sao Chỉ Biết Cấm Chú Thế Này (Dịch)

Số ký tự: 0