Toàn Dân: Trời Ạ! Pháp Sư Ta Đây Sao Chỉ Biết Cấm Chú Thế Này (Dịch)
Người Của Hiệp Hội Ma Pháp Tới Điều Tra!
Hắc Võng Ba Lão Bản
2024-07-15 08:01:05
Lão giả sắc mặt bình tĩnh, cầm trong tay mộc trượng không đáng chú ý, cất bước đi về phía trước.
Chimera khổng lồ dưới chân hắn cẩn thận hạ thấp thân thể, thuận tiện Khương Thái An từ trên lưng đi xuống.
“Trong thành này, Thành chủ, Phó Thành chủ, thống lĩnh thủ vệ, điện chủ Thần điện... Các ngươi lưu lại, ta có lời muốn hỏi các ngươi.”
“Những người khác đều giải tán đi.”
Khương Thái An đi xuống khỏi Chimera, ánh mắt đảo qua mỗi người trước mắt.
Nhìn như già nua, nhưng ánh mắt của hắn rơi vào người nào đều làm người đó tê cả da đầu.
Hắn không thích người đông ồn ào, tùy ý gọi ra mấy người, rồi để những người khác giải tán đi.
“Vâng.”
Vương Uẩn vội vàng đáp.
Đối những người khác đưa mắt ra hiệu một cái.
Ngoài những người bị Khương Thái An gọi vào, những người khác đều có chút ủ rũ cúi đầu rời đi.
Chuẩn bị lâu như vậy, trong lòng bọn họ tự nhiên là có chút ý nghĩ, hi vọng có thể làm quen được với đại lão, kết quả là chỉ gặp được đại lão một cái là đã phải giải tán rồi.
Trong lòng lại không cam lòng thế nào, cũng chỉ có thể ngoan ngoãn lui ra.
Đám người tán đi.
Trước mặt Khương Thái An, chỉ còn sót lại không đến bảy người.
Từng người đều khiêm tốn nhìn vị đại lão này, chờ đợi hắn lên tiếng.
“Mang danh sách năm nay vừa mới hoàn thành nhất chuyển của thành phố Lâm Hải tới cho ta xem một chút.”
Khương Thái An đảo qua đám người.
Nhàn nhạt đưa ra yêu cầu.
Đám người sững sờ, đưa mắt nhìn nhau.
Không phải đến để điều tra ma pháp dị động sao?
Làm sao đại lão đột nhiên muốn xem danh sách chuyển chức?
Thành phố Lâm Hải chúng ta là một cái thành nhỏ, một trăm năm qua cũng không có được một thất chuyển cao giai nào.
Cái danh sách chuyển chức này có cái gì đáng xem chứ?
Lẽ nào vị Đại Ma Đạo Sư này nghĩ ma pháp dị động phát sinh ở thành phố Lâm Hải là mấy đứa nhóc vừa mới chuyển chức làm ra?
Một loại cảm giác hoang đường tràn ngập toàn trường.
Đám người mặc dù trong lòng phạm lên nói thầm.
Ánh mắt lại đồng loạt nhìn về phía một pháp sư mập mạp vóc người có chút to con, đội một chiếc mũ nhòn nhọn.
Vị này.
Nhìn không đáng chú ý, trên thực tế tại thành phố Lâm Hải lại là đại lão tuyệt đối.
Thân phận của hắn là điện chủ Chuyển Chức Thần điện!
Đồng thời.
Cũng là thành viên ngoài biên chế của đại công hội cửu giai, hiệp hội ma pháp!
Có thể nói là tồn tại đặc thù nhất thành phố Lâm Hải.
Mà hắn, cũng nắm giữ tất cả tư liệu chuyển chức bao năm qua của thành phố Lâm Hải.
“Tiểu nhân Thương Khâu, tham kiến Khương trưởng lão.”
Thương Khâu thấy ánh mắt mọi người nhìn mình, trong lòng cũng khẽ run lên.
Đừng thấy hắn là thành viên ngoài biên chế hiệp hội ma pháp mà lầm, nhân vật đỉnh cấp như Khương Thái An ở hiệp hội ma pháp, hắn cũng là lần đầu nhìn thấy, hắn cũng hốt hoảng lắm đó!
Nhìn như có vẻ bình tĩnh, nhưng thật ra hắn đang rất là hồi hộp.
Thương Khâu lấy ra một quyển quyển trục, cung kính dùng hai tay đưa cho Khương Thái An.
Khương Thái An nhìn lướt qua, quyển trục vốn đang nằm trong tay Thương Khâu kia lập tức không gió mà động, trực tiếp bay tới trước mặt hắn rồi mở ra.
Lôi Minh, chức nghiệp sứ giả lôi đình.
Trương Tiểu Tiểu, chức nghiệp chiến sĩ.
Phương Viễn, chức nghiệp đầu bếp.
...
Sở Vân, chức nghiệp pháp sư.
Từ Nguyên, chức nghiệp thợ rèn.
...
Toàn bộ người mới chuyển chức của thành phố Lâm Hải đều được ghi chép tỉ mỉ ở trên quyển trục.
Khương Thái An nhìn chăm chú, cẩn thận đảo qua mỗi một cái tên.
Nhưng trong lòng thì lại thở dài một tiếng.
Hẳn là cũng không phải ở thành phố Lâm Hải.
Sư phụ à.
Ngươi để cho ta tự mình đến đây.
Tính cả thành phố Lâm Hải, ba mươi sáu thành phố của cái tỉnh Đông Hải này, lão phu đã đi qua ba mươi bốn cái rồi, đều không có phát hiện ra hạt giống pháp thần như lời người nói.
Thật sự sẽ có hạt giống pháp thần sinh ra tại mảnh đất nghèo nàn này sao?
Khương Thái An tiếc nuối khép quyển trục lại.
Trên thực tế, hắn là một trong những trưởng lão của hiệp hội ma pháp.
Dù sao cũng chỉ là điều tra, cũng không phải đi chiến đấu.
Mấy chuyện như điều tra ma pháp dị động này, là có ma pháp điều tra viên chuyên môn phụ trách, hoàn toàn không cần xuất động nhân vật như hắn.
Hắn tự mình đến tỉnh Đông Hải, trên thực tế là có nguyên nhân khác.
Một vị đỉnh cấp cự đầu của hiệp hội ma pháp, Ngu Giả, nhân vật đỉnh phong tinh thông Dự Ngôn thuật, hắn đã tiên đoán ra năm nay tỉnh Đông Hải sẽ sinh ra một hạt giống pháp thần.
Vì thế, hiệp hội ma pháp thậm chí còn đặc biệt dành ra hẳn một danh ngạch cho nơi hẻo lánh như tỉnh Đông Hải.
Mà hắn.
Đệ tử thân truyền của Ngu Giả, nghe theo mệnh lệnh của sư phụ, đích thân tới tỉnh Đông Hải tìm kiếm hạt giống pháp thần.
Nhưng đáng tiếc là.
Hắn dọc đường vừa đi vừa nghỉ, cơ hồ đi qua tất cả thành thị của tỉnh Đông Hải, đều không có chút phát hiện nào.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao đến bây giờ hắn mới đến thành phố Lâm Hải.
Một đường điều tra, đừng nói hạt giống pháp thần.
Ngay cả chức nghiệp ẩn giấu cũng không thấy một ai.
Cái này khiến Khương Thái An nhịn không được có chút hoài nghi tiên đoán của sư phụ mình.
Cho dù Ngu Giả có Dự Ngôn thuật thần cấp, cũng không thể khẳng định được mỗi một lần tiên đoán đều có kết quả chuẩn xác.
Trong nội bộ hiệp hội đã xuất hiện cự đầu khác đang chất vấn lời tiên đoán của Ngu Giả.
Bọn họ cho rằng dành danh ngạch vô cùng trân quý của hiệp hội ma pháp cho tỉnh Đông Hải ma pháp thổ nhưỡng cằn cỗi, là một quyết định hoang đường.
“Đi xem thử hai thành phố cuối cùng xem sao, rồi mời sư phụ đích thân ra mặt vậy.”
Khương Thái An suy tư.
Hắn nhìn thoáng qua các vị cấp cao của thành phố Lâm Hải đều đang nhìn về phía hắn.
Hắn Thương Khâu dặn dò: “Giúp ta lưu ý chức nghiệp giả mới chuyển chức năm nay.”
“Nếu có trường hợp nào đặc biệt đột xuất, nhớ thông báo cho ta.”
Giọng nói của hắn ngưng tụ thành dây nhỏ, chỉ có Thương Khâu có thể nghe được.
Đây cũng là làm theo thông lệ.
Mỗi thành phố ở tỉnh Đông Hải mà Khương Thái An ghé qua, đều sẽ dặn dò điện chủ Chuyển Chức Thần điện nơi đó làm như thế.
Chimera khổng lồ dưới chân hắn cẩn thận hạ thấp thân thể, thuận tiện Khương Thái An từ trên lưng đi xuống.
“Trong thành này, Thành chủ, Phó Thành chủ, thống lĩnh thủ vệ, điện chủ Thần điện... Các ngươi lưu lại, ta có lời muốn hỏi các ngươi.”
“Những người khác đều giải tán đi.”
Khương Thái An đi xuống khỏi Chimera, ánh mắt đảo qua mỗi người trước mắt.
Nhìn như già nua, nhưng ánh mắt của hắn rơi vào người nào đều làm người đó tê cả da đầu.
Hắn không thích người đông ồn ào, tùy ý gọi ra mấy người, rồi để những người khác giải tán đi.
“Vâng.”
Vương Uẩn vội vàng đáp.
Đối những người khác đưa mắt ra hiệu một cái.
Ngoài những người bị Khương Thái An gọi vào, những người khác đều có chút ủ rũ cúi đầu rời đi.
Chuẩn bị lâu như vậy, trong lòng bọn họ tự nhiên là có chút ý nghĩ, hi vọng có thể làm quen được với đại lão, kết quả là chỉ gặp được đại lão một cái là đã phải giải tán rồi.
Trong lòng lại không cam lòng thế nào, cũng chỉ có thể ngoan ngoãn lui ra.
Đám người tán đi.
Trước mặt Khương Thái An, chỉ còn sót lại không đến bảy người.
Từng người đều khiêm tốn nhìn vị đại lão này, chờ đợi hắn lên tiếng.
“Mang danh sách năm nay vừa mới hoàn thành nhất chuyển của thành phố Lâm Hải tới cho ta xem một chút.”
Khương Thái An đảo qua đám người.
Nhàn nhạt đưa ra yêu cầu.
Đám người sững sờ, đưa mắt nhìn nhau.
Không phải đến để điều tra ma pháp dị động sao?
Làm sao đại lão đột nhiên muốn xem danh sách chuyển chức?
Thành phố Lâm Hải chúng ta là một cái thành nhỏ, một trăm năm qua cũng không có được một thất chuyển cao giai nào.
Cái danh sách chuyển chức này có cái gì đáng xem chứ?
Lẽ nào vị Đại Ma Đạo Sư này nghĩ ma pháp dị động phát sinh ở thành phố Lâm Hải là mấy đứa nhóc vừa mới chuyển chức làm ra?
Một loại cảm giác hoang đường tràn ngập toàn trường.
Đám người mặc dù trong lòng phạm lên nói thầm.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ánh mắt lại đồng loạt nhìn về phía một pháp sư mập mạp vóc người có chút to con, đội một chiếc mũ nhòn nhọn.
Vị này.
Nhìn không đáng chú ý, trên thực tế tại thành phố Lâm Hải lại là đại lão tuyệt đối.
Thân phận của hắn là điện chủ Chuyển Chức Thần điện!
Đồng thời.
Cũng là thành viên ngoài biên chế của đại công hội cửu giai, hiệp hội ma pháp!
Có thể nói là tồn tại đặc thù nhất thành phố Lâm Hải.
Mà hắn, cũng nắm giữ tất cả tư liệu chuyển chức bao năm qua của thành phố Lâm Hải.
“Tiểu nhân Thương Khâu, tham kiến Khương trưởng lão.”
Thương Khâu thấy ánh mắt mọi người nhìn mình, trong lòng cũng khẽ run lên.
Đừng thấy hắn là thành viên ngoài biên chế hiệp hội ma pháp mà lầm, nhân vật đỉnh cấp như Khương Thái An ở hiệp hội ma pháp, hắn cũng là lần đầu nhìn thấy, hắn cũng hốt hoảng lắm đó!
Nhìn như có vẻ bình tĩnh, nhưng thật ra hắn đang rất là hồi hộp.
Thương Khâu lấy ra một quyển quyển trục, cung kính dùng hai tay đưa cho Khương Thái An.
Khương Thái An nhìn lướt qua, quyển trục vốn đang nằm trong tay Thương Khâu kia lập tức không gió mà động, trực tiếp bay tới trước mặt hắn rồi mở ra.
Lôi Minh, chức nghiệp sứ giả lôi đình.
Trương Tiểu Tiểu, chức nghiệp chiến sĩ.
Phương Viễn, chức nghiệp đầu bếp.
...
Sở Vân, chức nghiệp pháp sư.
Từ Nguyên, chức nghiệp thợ rèn.
...
Toàn bộ người mới chuyển chức của thành phố Lâm Hải đều được ghi chép tỉ mỉ ở trên quyển trục.
Khương Thái An nhìn chăm chú, cẩn thận đảo qua mỗi một cái tên.
Nhưng trong lòng thì lại thở dài một tiếng.
Hẳn là cũng không phải ở thành phố Lâm Hải.
Sư phụ à.
Ngươi để cho ta tự mình đến đây.
Tính cả thành phố Lâm Hải, ba mươi sáu thành phố của cái tỉnh Đông Hải này, lão phu đã đi qua ba mươi bốn cái rồi, đều không có phát hiện ra hạt giống pháp thần như lời người nói.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thật sự sẽ có hạt giống pháp thần sinh ra tại mảnh đất nghèo nàn này sao?
Khương Thái An tiếc nuối khép quyển trục lại.
Trên thực tế, hắn là một trong những trưởng lão của hiệp hội ma pháp.
Dù sao cũng chỉ là điều tra, cũng không phải đi chiến đấu.
Mấy chuyện như điều tra ma pháp dị động này, là có ma pháp điều tra viên chuyên môn phụ trách, hoàn toàn không cần xuất động nhân vật như hắn.
Hắn tự mình đến tỉnh Đông Hải, trên thực tế là có nguyên nhân khác.
Một vị đỉnh cấp cự đầu của hiệp hội ma pháp, Ngu Giả, nhân vật đỉnh phong tinh thông Dự Ngôn thuật, hắn đã tiên đoán ra năm nay tỉnh Đông Hải sẽ sinh ra một hạt giống pháp thần.
Vì thế, hiệp hội ma pháp thậm chí còn đặc biệt dành ra hẳn một danh ngạch cho nơi hẻo lánh như tỉnh Đông Hải.
Mà hắn.
Đệ tử thân truyền của Ngu Giả, nghe theo mệnh lệnh của sư phụ, đích thân tới tỉnh Đông Hải tìm kiếm hạt giống pháp thần.
Nhưng đáng tiếc là.
Hắn dọc đường vừa đi vừa nghỉ, cơ hồ đi qua tất cả thành thị của tỉnh Đông Hải, đều không có chút phát hiện nào.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao đến bây giờ hắn mới đến thành phố Lâm Hải.
Một đường điều tra, đừng nói hạt giống pháp thần.
Ngay cả chức nghiệp ẩn giấu cũng không thấy một ai.
Cái này khiến Khương Thái An nhịn không được có chút hoài nghi tiên đoán của sư phụ mình.
Cho dù Ngu Giả có Dự Ngôn thuật thần cấp, cũng không thể khẳng định được mỗi một lần tiên đoán đều có kết quả chuẩn xác.
Trong nội bộ hiệp hội đã xuất hiện cự đầu khác đang chất vấn lời tiên đoán của Ngu Giả.
Bọn họ cho rằng dành danh ngạch vô cùng trân quý của hiệp hội ma pháp cho tỉnh Đông Hải ma pháp thổ nhưỡng cằn cỗi, là một quyết định hoang đường.
“Đi xem thử hai thành phố cuối cùng xem sao, rồi mời sư phụ đích thân ra mặt vậy.”
Khương Thái An suy tư.
Hắn nhìn thoáng qua các vị cấp cao của thành phố Lâm Hải đều đang nhìn về phía hắn.
Hắn Thương Khâu dặn dò: “Giúp ta lưu ý chức nghiệp giả mới chuyển chức năm nay.”
“Nếu có trường hợp nào đặc biệt đột xuất, nhớ thông báo cho ta.”
Giọng nói của hắn ngưng tụ thành dây nhỏ, chỉ có Thương Khâu có thể nghe được.
Đây cũng là làm theo thông lệ.
Mỗi thành phố ở tỉnh Đông Hải mà Khương Thái An ghé qua, đều sẽ dặn dò điện chủ Chuyển Chức Thần điện nơi đó làm như thế.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro