Toàn Mạng Tẩy Chay, Lừa Ảnh Đế Vào Cục Dân Chính!

Chương 43

2024-12-23 22:22:16

Làm sao có thể!!!

Ông lão liên tiếp thua ba ván, đã hoàn toàn quên mất ý định ban đầu, rằng sẽ nhường nhịn Lục Ninh vài quân.

Giờ đây, ông thua đến mức bực bội.

Ván này nối tiếp ván khác, Lục Ninh thì đã đói đến mức nghĩ, nếu cứ chơi tiếp, đầu óc cô chắc cũng mụ mị mất!

May mắn thay, đúng lúc này, cánh cửa thư phòng lại vang lên tiếng gõ. Lần này là quản gia.

“Lão gia, giờ đã khuya rồi, ngài cần nghỉ ngơi.”

Bạch lão gia tuy rằng mắt đã lờ mờ vì mệt mỏi, nhưng vẫn chỉ muốn gỡ gạc lại một ván thắng, đáng tiếc mãi không thành công.

Ông nhìn thế cờ lại bị bao vây, lòng không cam chút nào, sau đó quay sang nói với Cố Tẫn Chi:

“Tẫn Chi, đêm nay đã muộn, các cháu đừng về nữa, ở lại đây đi. Sáng mai, bảo chị Trương làm món điểm tâm mà cháu thích nhất.”

Cố Tẫn Chi thừa hiểu ý đồ của ông ngoại, rõ ràng là muốn tìm cơ hội khác để thắng cờ.

Nhưng anh không nói toạc ra, chỉ khẽ gật đầu:

“Vậy cháu và Lục Ninh xin làm phiền.”

“Ừ.”

Rời khỏi thư phòng, Cố Tẫn Chi tò mò hỏi:

“Không ngờ cô chơi cờ vây giỏi như vậy.”

Kỳ thực, trình độ cờ vây của Lục Ninh lúc đầu cũng chẳng giỏi đến mức đó, nhưng cô có một người bạn thân là kỳ thủ cờ vây quốc tế. Người bạn đó từng nói cờ vây có thể giúp bình ổn tâm trạng, vì thế cô học hỏi và luyện tập để trau dồi sự điềm tĩnh.

Kết quả là, ngay cả người bạn thân kia cũng từng thua cô không ít lần.

Giờ đây, khi Cố Tẫn Chi hỏi, Lục Ninh chỉ thuận miệng viện một lý do:

“Trước đây có thử sức với một vai diễn, nhân vật chính phải biết chơi cờ vây, nên tôi đã đặc biệt học qua.”

Cố Tẫn Chi hiếu kỳ:

“Là phim gì vậy?”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lục Ninh bịa chuyện không chớp mắt:

“Thử vai thất bại rồi, nên không có gì đáng nói cả.”

“...”

Đúng lúc này, bụng của Lục Ninh kêu ọc ọc.

Cố Tẫn Chi khẽ mỉm cười, nói:

“Vào phòng nghỉ ngơi trước đi, lát nữa tôi bảo người chuẩn bị bữa khuya cho cô.”

Lục Ninh hơi ngớ người:

“Chúng ta ở cùng một phòng à?”

Cố Tẫn Chi thoáng chột dạ, nhưng nghe giọng điệu của cô, chẳng lẽ cô tưởng rằng họ sẽ ngủ cùng giường?

Anh lạnh giọng đáp:

“Đừng nghĩ ngợi linh tinh, đó là phòng suite. Có phòng khách, có phòng ngủ. Lúc đó, cô sẽ ngủ trên sofa ngoài phòng khách.”

“À, thì ra là vậy.”

Lục Ninh lộ vẻ mặt như trút được gánh nặng, Cố Tẫn Chi thấy vậy, trong lòng lại thoáng chút không vui.

Sao vậy? Cô ấy không thích mình sao?

Nghe nói tối nay cô chỉ có thể ngủ trên sofa, đáng lẽ cô phải cảm thấy thất vọng chứ nhỉ?

Lục Ninh hoàn toàn không biết trong lòng Cố Tẫn Chi đang đấu tranh giữa tự ái và hoang mang. Cô chỉ quá đói, liền hỏi:

“Bữa khuya tối nay, có thể nhờ đầu bếp món Tứ Xuyên ban nãy chuẩn bị không?”

Cố Tẫn Chi không buồn trả lời, bước nhanh về phía trước.

Lục Ninh cũng chẳng để tâm, vì không quen lối đi ở đây, nên cô chỉ bám theo anh. Đi nhầm đường thì sao?

Khoảng cách giữa hai người vốn là hai bước, nhưng khi Cố Tẫn Chi nhìn thấy Ôn Tuyết Tình đang đi tới, không hiểu sao anh vô thức giảm tốc độ, vừa vặn để mình và Lục Ninh bước sóng vai nhau.

Ban đầu, Lục Ninh không hiểu tại sao Cố Tẫn Chi đột nhiên lại giảm tốc như vậy.

Khi ngẩng đầu lên thấy Ôn Tuyết Tình, đột nhiên Lục Ninh như được linh cảm mách bảo, liền đưa tay ôm lấy cánh tay của Cố Tẫn Chi!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nhịp tim anh lại bắt đầu tăng tốc.

Cảm giác ấy, ấm áp, ngọt ngào, lại một lần nữa tràn ngập trong lòng!

Trong khi tâm trạng của Cố Tẫn Chi rối bời với những cảm xúc rực rỡ muôn màu, gương mặt anh tuấn của anh vẫn giữ vẻ lạnh lùng, điềm tĩnh như thường.

Ôn Tuyết Tình nhìn thấy cảnh này, cảm giác vô cùng khó chịu. Cô cố gắng gượng cười, nặn ra một nụ cười nhàn nhạt:

“Tẫn Chi, tối nay anh cũng không về sao?”

“Ừ.”

“Vậy cô ấy thì sao?”

“Tối nay cô ấy cũng không về.”

Ôn Tuyết Tình cuối cùng không thể giả vờ thêm được nữa. Gương mặt hiện lên vẻ bàng hoàng:

“Tại sao cô ấy lại ở lại Bạch Viên?”

Lục Ninh hiếu kỳ đáp:

“Đã muộn như vậy, mọi người ở đây đều không về. Tôi là bạn gái của Cố Tẫn Chi, ở lại qua đêm ở đây thì có vấn đề gì sao?”

Chính vì cô là bạn gái của Cố Tẫn Chi, càng khiến Ôn Tuyết Tình không muốn để cô ở lại Bạch Viên này!

Ôn Tuyết Tình cảm thấy vô cùng bức bối!

Nhưng điều khiến cô tức giận hơn nữa là Cố Tẫn Chi chẳng hề giải thích, chỉ đơn giản dẫn Lục Ninh đi về khu nhà của mình.

Ôn Tuyết Tình không biết rằng, hai người đang từ từ rời xa, vừa đi vừa trò chuyện nhỏ giọng.

Lục Ninh vẫn đang khoác lấy cánh tay của Cố Tẫn Chi.

Cô tò mò hỏi:

“Trang viên này tên là Bạch Viên sao? Nghe thật đơn giản.”

Thấy cô vẫn còn bận tâm đến cái tên của Bạch Viên, Cố Tẫn Chi không khỏi bật cười.

“Nếu sau này có cơ hội trở thành chủ nhân của Bạch Viên này, cô có thể đổi tên cho nó.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Toàn Mạng Tẩy Chay, Lừa Ảnh Đế Vào Cục Dân Chính!

Số ký tự: 0