Toàn Tông Môn Đều Dựa Vào Ta Để Ăn Dưa
Chương 26
2024-08-22 19:56:01
Ninh Túc tưởng rằng cuộc trò chuyện giữa cô với hệ thống ăn dưa hẳn đã kết thúc, không ngờ cô vừa dứt lời, hệ thống ăn dưa lại tiếp tục nói:
【 Cô có nhìn thấy nam tu sĩ buộc tóc đuôi ngựa cao ở bên trái không? 】
Ninh Túc nhìn sang bên trái rồi nhìn xung quanh một lượt, thản nhiên nói: "Có rất nhiều người buộc tóc đuôi ngựa cao, mi nói cụ thể là ai xem nào?"
Nơi này có rất nhiều người buộc tóc đuôi ngựa cao, làm sao cô biết hệ thống ăn dưa đang nói đến ai??
Hệ thống ăn dưa tặc lưỡi hai lần:
【 Kia kìa, người có khuôn mặt tiều tuỵ nhất đó. 】
Chúng đồng môn:……
À cái này, cái này.
Rốt cuộc là ai mà suy vậy? Trông ai cũng tiều tuỵ cả, vị huynh đài này, phải biết bảo trọng thân thể mình nha. Ngàn vạn đừng để nó nghĩ mình như vậy.
Hệ thống ăn dưa còn chưa nói dứt lời, Ninh Túc thật sự đã tia được một người.
"Mi đang nói nam tu sĩ có mắt tam bạch kia sao, đang khoanh tay trước ngực, mặc áo bào mực đen trắng hả?"
【 Đúng đúng đúng, chính là hắn, một đại hiệp bị người khác cho đội nón xanh (cắm sừng). 】
Chúng đồng môn: A?
Vị đại hiệp nón xanh: Được rồi, ta biết mi đang ám chỉ ai. Sự định hướng này không nên quá rõ ràng như vậy.
Vị đại hiệp nón xanh này đúng là có một khuôn mặt tiều tuỵ, bây giờ trông càng suy hơn, và luôn có bộ dạng như một đứa nhỏ đáng thương, dễ bắt nạt.
Ninh Túc: “…… Mi nhiều lời như vậy, sao lại nói hắn ta như thế.”
Hệ thống ăn dưa cũng không lòng vòng mà nói thẳng:
【 Ta nói hắn như vậy đương nhiên là có nguyên nhân nha. Nhắc mới nhớ, vị đại hiệp nón xanh này có chút quan hệ với cô đấy. 】
Lòng hiếu kỳ của Ninh Túc ngày càng lớn: “Ồ? Vì cái gì mà mi nói như vậy?”
【 Vị hôn thê cũ của hắn đang qua qua lại với vị hôn phu cũ của cô. Cô xem, không phải hai người đều có chút quan hệ sao? Đều có cùng nỗi oán hận bị cắm sừng! 】
Ninh Túc:……
Trên thực tế, dù có oán hận hay không, cô vẫn không có cảm giác thân thuộc.
Vị hôn phu cũ gì đó…… Và người kia, cô không thể nhớ hết những kỷ ức về bọn họ. Tuy bị coi là bị cặn bã lừa gạt nhưng cô thực sự không hề cảm thấy không cam lòng hay đau buồn nào.
Bất quá, cô căn bản cũng không phải việc gì phải như vậy, dù sao Từ Thời Hạnh chính là một tu sĩ bị hệ thống đóng dấu là "không tiền đồ".
Nếu hệ thống ăn dưa đã nhận định như vậy, điều đó có nghĩa là đời này của hắn xác thực sẽ không có tiền đồ gì.
【 Cô có nhìn thấy nam tu sĩ buộc tóc đuôi ngựa cao ở bên trái không? 】
Ninh Túc nhìn sang bên trái rồi nhìn xung quanh một lượt, thản nhiên nói: "Có rất nhiều người buộc tóc đuôi ngựa cao, mi nói cụ thể là ai xem nào?"
Nơi này có rất nhiều người buộc tóc đuôi ngựa cao, làm sao cô biết hệ thống ăn dưa đang nói đến ai??
Hệ thống ăn dưa tặc lưỡi hai lần:
【 Kia kìa, người có khuôn mặt tiều tuỵ nhất đó. 】
Chúng đồng môn:……
À cái này, cái này.
Rốt cuộc là ai mà suy vậy? Trông ai cũng tiều tuỵ cả, vị huynh đài này, phải biết bảo trọng thân thể mình nha. Ngàn vạn đừng để nó nghĩ mình như vậy.
Hệ thống ăn dưa còn chưa nói dứt lời, Ninh Túc thật sự đã tia được một người.
"Mi đang nói nam tu sĩ có mắt tam bạch kia sao, đang khoanh tay trước ngực, mặc áo bào mực đen trắng hả?"
【 Đúng đúng đúng, chính là hắn, một đại hiệp bị người khác cho đội nón xanh (cắm sừng). 】
Chúng đồng môn: A?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vị đại hiệp nón xanh: Được rồi, ta biết mi đang ám chỉ ai. Sự định hướng này không nên quá rõ ràng như vậy.
Vị đại hiệp nón xanh này đúng là có một khuôn mặt tiều tuỵ, bây giờ trông càng suy hơn, và luôn có bộ dạng như một đứa nhỏ đáng thương, dễ bắt nạt.
Ninh Túc: “…… Mi nhiều lời như vậy, sao lại nói hắn ta như thế.”
Hệ thống ăn dưa cũng không lòng vòng mà nói thẳng:
【 Ta nói hắn như vậy đương nhiên là có nguyên nhân nha. Nhắc mới nhớ, vị đại hiệp nón xanh này có chút quan hệ với cô đấy. 】
Lòng hiếu kỳ của Ninh Túc ngày càng lớn: “Ồ? Vì cái gì mà mi nói như vậy?”
【 Vị hôn thê cũ của hắn đang qua qua lại với vị hôn phu cũ của cô. Cô xem, không phải hai người đều có chút quan hệ sao? Đều có cùng nỗi oán hận bị cắm sừng! 】
Ninh Túc:……
Trên thực tế, dù có oán hận hay không, cô vẫn không có cảm giác thân thuộc.
Vị hôn phu cũ gì đó…… Và người kia, cô không thể nhớ hết những kỷ ức về bọn họ. Tuy bị coi là bị cặn bã lừa gạt nhưng cô thực sự không hề cảm thấy không cam lòng hay đau buồn nào.
Bất quá, cô căn bản cũng không phải việc gì phải như vậy, dù sao Từ Thời Hạnh chính là một tu sĩ bị hệ thống đóng dấu là "không tiền đồ".
Nếu hệ thống ăn dưa đã nhận định như vậy, điều đó có nghĩa là đời này của hắn xác thực sẽ không có tiền đồ gì.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro