Toàn Tông Môn Đều Dựa Vào Ta Để Ăn Dưa
Chương 27
2024-08-22 19:56:01
Một khi đã như vậy, thì tại sao cô lại phải bực bội vì một kẻ đã định sẵn không có tương lai?
Căn bản là không cần thiết!
Hệ thống ăn dưa lại bắt đầu vẽ chuyện:
【 Nhưng cô cũng đừng quá để ý, chuyện oán hận đã là quá khứ, sau này cô sẽ nằm ngoài tầm với của hắn. 】
Ninh Túc:…… “Ta vốn dĩ không quan tâm chút nào mà.”
Hệ thống ăn cười gian hắc hắc hai tiếng:
【 Dựa theo mấy loại kịch bản quen thuộc, sau khi hai người bị hai tên cặn bã đó phản bội, các người nên thành lập liên minh và cùng nhau trả thù. Trong nhiều câu chuyện tương tự, vì có nỗi oán hận giống nhau mà hai người hợp tác cùng nhau, lâu ngày sẽ sinh tình, cuối cùng sẽ cùng nhau vả mặt những kẻ cặn bã, cùng nhau tu luyện tiến bộ và đạt được những thành tựu to lớn. 】
Ninh Túc nghiêm túc gật đầu: “Xác thật là như thế. Nhưng mà mi cũng nói là dựa theo mấy kiểu kịch bản thì sẽ như vậy.”
【 Đúng vậy, đổi thành cô và hắn thì chắc không có khả năng. 】
Ninh Túc làm ra bộ dáng sẵn lòng nghe mọi thứ nó nói.
Hệ thống ăn dưa chậc lưỡi hai tiếng, dùng một ngữ khí có điệu bộ chỉ trỏ mà nói:
【 Với hắn ta, thì quả thật quá kém so với cô. 】
【 Cô có hiểu không? Kỳ thật không phải kém một chút mà là kém tận hàng trăm triệu điểm. 】
【 Nói ngắn gọn chính là, hắn không xứng với cô. Hai người không thể thành đôi được, nhìn qua không có cảm giác giống một CP chút nào! 】
Ninh Túc:……
“Nhưng thật ra mi cũng không cần cứ nói trắng ra như vậy.”
Mặc dù cô không nghĩ mình sẽ thành đôi với vị đội nón xanh kia giống như mấy loại chuyện xưa đó, nhưng hệ thống ăn dưa nói như vậy vẫn thật khiến cô xấu hổ. Là một tu sĩ, tốt hơn hết là nên giữ một thái độ khiêm tốn.
Về phần vị đại hiệp bị nón xanh đang đứng một bên nghe bọn họ nói chuyện, hắn thật sự rất đau lòng và cay đắng!
Chúng đồng môn đều mơ hồ dùng ánh mắt đầy cảm thông về phía vị đại hiệp đội nón xanh này.
Thảm, thật con mẹ nó thảm. Giờ này khắc này, toàn thân hắn dường như đang phát ra ánh sáng màu xanh lục.
Sau khi hệ thống ăn dưa buông lời cay đắng, nó lại nhanh chóng thay đổi chủ đề một lần nữa:【 Nhưng……】
Ninh Túc phối hợp nói: “Nhưng sao?”
【 Tục ngữ nói rất đúng, kẻ thù của kẻ thù chính là bạn của bạn. Nếu mà những người bị cắm sừng có thể nhất minh kinh nhân (gây chấn động lòng người), một bước lên trời, thì đối với đôi cặn bã kia mà nói chính là một cú đả kích trời giáng. 】
Căn bản là không cần thiết!
Hệ thống ăn dưa lại bắt đầu vẽ chuyện:
【 Nhưng cô cũng đừng quá để ý, chuyện oán hận đã là quá khứ, sau này cô sẽ nằm ngoài tầm với của hắn. 】
Ninh Túc:…… “Ta vốn dĩ không quan tâm chút nào mà.”
Hệ thống ăn cười gian hắc hắc hai tiếng:
【 Dựa theo mấy loại kịch bản quen thuộc, sau khi hai người bị hai tên cặn bã đó phản bội, các người nên thành lập liên minh và cùng nhau trả thù. Trong nhiều câu chuyện tương tự, vì có nỗi oán hận giống nhau mà hai người hợp tác cùng nhau, lâu ngày sẽ sinh tình, cuối cùng sẽ cùng nhau vả mặt những kẻ cặn bã, cùng nhau tu luyện tiến bộ và đạt được những thành tựu to lớn. 】
Ninh Túc nghiêm túc gật đầu: “Xác thật là như thế. Nhưng mà mi cũng nói là dựa theo mấy kiểu kịch bản thì sẽ như vậy.”
【 Đúng vậy, đổi thành cô và hắn thì chắc không có khả năng. 】
Ninh Túc làm ra bộ dáng sẵn lòng nghe mọi thứ nó nói.
Hệ thống ăn dưa chậc lưỡi hai tiếng, dùng một ngữ khí có điệu bộ chỉ trỏ mà nói:
【 Với hắn ta, thì quả thật quá kém so với cô. 】
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
【 Cô có hiểu không? Kỳ thật không phải kém một chút mà là kém tận hàng trăm triệu điểm. 】
【 Nói ngắn gọn chính là, hắn không xứng với cô. Hai người không thể thành đôi được, nhìn qua không có cảm giác giống một CP chút nào! 】
Ninh Túc:……
“Nhưng thật ra mi cũng không cần cứ nói trắng ra như vậy.”
Mặc dù cô không nghĩ mình sẽ thành đôi với vị đội nón xanh kia giống như mấy loại chuyện xưa đó, nhưng hệ thống ăn dưa nói như vậy vẫn thật khiến cô xấu hổ. Là một tu sĩ, tốt hơn hết là nên giữ một thái độ khiêm tốn.
Về phần vị đại hiệp bị nón xanh đang đứng một bên nghe bọn họ nói chuyện, hắn thật sự rất đau lòng và cay đắng!
Chúng đồng môn đều mơ hồ dùng ánh mắt đầy cảm thông về phía vị đại hiệp đội nón xanh này.
Thảm, thật con mẹ nó thảm. Giờ này khắc này, toàn thân hắn dường như đang phát ra ánh sáng màu xanh lục.
Sau khi hệ thống ăn dưa buông lời cay đắng, nó lại nhanh chóng thay đổi chủ đề một lần nữa:【 Nhưng……】
Ninh Túc phối hợp nói: “Nhưng sao?”
【 Tục ngữ nói rất đúng, kẻ thù của kẻ thù chính là bạn của bạn. Nếu mà những người bị cắm sừng có thể nhất minh kinh nhân (gây chấn động lòng người), một bước lên trời, thì đối với đôi cặn bã kia mà nói chính là một cú đả kích trời giáng. 】
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro