Toàn Tông Môn Đều Dựa Vào Ta Để Ăn Dưa
Chương 32
2024-08-22 19:56:01
【 Cô…… Không…… Đoán sai…… Chính là vỏ…… sò…… Nguyên Anh kỳ. 】
Ninh Túc bất lực nói: “Trước hết mi vẫn nên đừng nói chuyện nữa?”
Nghe loại âm thanh rô bốt đứt quãng này, thật đúng là một loại tra tấn.
“Có một chiếc nồi đặc biệt như vậy, nàng ấy hẳn là một trong những người tiềm năng phải không?” Người bình thường, ai lại nghĩ đến việc dùng vỏ sò để làm nồi chứ? Hơn nữa, lớp vỏ này có màu sắc sáng trong, thoạt nhìn cũng không hề tầm thường, cho dù bị lửa đốt cháy cũng không có dấu vết bị cháy đen.
Ninh Túc vừa mới lầm bầm lầu bầu xong, hệ thống ăn dưa trả lời đầy gian nan:
【u……m. 】 Khi ghép lại với nhau sẽ phát ra âm thanh giống như từ "ừm".
Ninh Túc:……
"Được rồi được rồi, ta không nói chuyện với mi nữa, mi không cần phải trả lời ta."
Sau khi nghe xong cuộc trò chuyện này, đáy mắt của chủ nhân chiếc nồi vỏ sò sáng rực lên.
Nàng là người tiềm năng!
Nàng thế mà thực sự có tiềm năng!
Giờ này khắc này, trong lòng nàng tràn ngập khí thế hào hùng!
Nàng nhất định phải nấu một bàn đồ ăn khiến cho Ninh Túc cực kỳ yêu thích! Có như thế, mới xứng đáng với danh hiệu “người tiềm năng”!
Những thực tu khác cũng bắt đầu chăm chỉ và thể hiện tuyệt kỹ trong nhà của mình, lúc này không ai giấu giếm điều gì, ai cũng giống như một con công xòe đuôi, cố gắng thể hiện mặt tốt nhất của mình.
Đã xuất hiện một “người tiềm năng” rồi, vậy người tiếp theo là ai?
Lúc này, mỗi một thực tu đều cảm thấy trong lòng dâng trào niềm tự hào lớn lao.
Chỉ cần hắn / nàng làm đồ ăn đủ hương đủ mỹ (thơm ngon đẹp mắt), có như vậy Ninh đạo hữu và hệ thống ăn dưa sẽ nhất định chú ý tới hắn / nàng.
Chỉ trong thời gian ngắn, trong không khí đã tràn ngập mùi thơm của đồ ăn.
Ninh Túc rõ ràng mới vừa ăn Tích Cốc Đan mấy giờ trước, nhưng sau khi ngửi thấy hương thơm nồng đậm, liền cảm thấy đói bụng.
Cô lơ đãng nhìn đám người thực tu, cố gắng tìm ra người tiềm năng thứ hai, lúc này hệ thống ăn dưa vốn đang im lặng một thời gian lại lên tiếng.
【 Vãi…… Chưởng……! Quá! Kích…… Thích! 】
Ninh Túc:???
Nhóm thực tu:???
Ninh Túc đang bận suy nghĩ:
"Có chuyện gì kích thích vậy?"
“Kể cho ta nghe một chút đi.”
Dựa theo hệ thống ăn dưa vừa nói, hiện tại hẳn là nó đã ăn được một quả dưa lớn rồi đúng không?
Thật không may, hệ thống ăn dưa dường như đột nhiên bị ngắt kết nối và không có phản hồi.
Ninh Túc: Được được được, đây là cách mi chơi phải không?
Chờ, chờ đã, sau khi cô ăn xong bữa cơm này, cô sẽ sử dụng linh thạch thượng phẩm ngay ngay lập lập tức! Hệ thống vội đến mức mà tuôn ra một tràng ngắc ngứ!
Ninh Túc bất lực nói: “Trước hết mi vẫn nên đừng nói chuyện nữa?”
Nghe loại âm thanh rô bốt đứt quãng này, thật đúng là một loại tra tấn.
“Có một chiếc nồi đặc biệt như vậy, nàng ấy hẳn là một trong những người tiềm năng phải không?” Người bình thường, ai lại nghĩ đến việc dùng vỏ sò để làm nồi chứ? Hơn nữa, lớp vỏ này có màu sắc sáng trong, thoạt nhìn cũng không hề tầm thường, cho dù bị lửa đốt cháy cũng không có dấu vết bị cháy đen.
Ninh Túc vừa mới lầm bầm lầu bầu xong, hệ thống ăn dưa trả lời đầy gian nan:
【u……m. 】 Khi ghép lại với nhau sẽ phát ra âm thanh giống như từ "ừm".
Ninh Túc:……
"Được rồi được rồi, ta không nói chuyện với mi nữa, mi không cần phải trả lời ta."
Sau khi nghe xong cuộc trò chuyện này, đáy mắt của chủ nhân chiếc nồi vỏ sò sáng rực lên.
Nàng là người tiềm năng!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nàng thế mà thực sự có tiềm năng!
Giờ này khắc này, trong lòng nàng tràn ngập khí thế hào hùng!
Nàng nhất định phải nấu một bàn đồ ăn khiến cho Ninh Túc cực kỳ yêu thích! Có như thế, mới xứng đáng với danh hiệu “người tiềm năng”!
Những thực tu khác cũng bắt đầu chăm chỉ và thể hiện tuyệt kỹ trong nhà của mình, lúc này không ai giấu giếm điều gì, ai cũng giống như một con công xòe đuôi, cố gắng thể hiện mặt tốt nhất của mình.
Đã xuất hiện một “người tiềm năng” rồi, vậy người tiếp theo là ai?
Lúc này, mỗi một thực tu đều cảm thấy trong lòng dâng trào niềm tự hào lớn lao.
Chỉ cần hắn / nàng làm đồ ăn đủ hương đủ mỹ (thơm ngon đẹp mắt), có như vậy Ninh đạo hữu và hệ thống ăn dưa sẽ nhất định chú ý tới hắn / nàng.
Chỉ trong thời gian ngắn, trong không khí đã tràn ngập mùi thơm của đồ ăn.
Ninh Túc rõ ràng mới vừa ăn Tích Cốc Đan mấy giờ trước, nhưng sau khi ngửi thấy hương thơm nồng đậm, liền cảm thấy đói bụng.
Cô lơ đãng nhìn đám người thực tu, cố gắng tìm ra người tiềm năng thứ hai, lúc này hệ thống ăn dưa vốn đang im lặng một thời gian lại lên tiếng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
【 Vãi…… Chưởng……! Quá! Kích…… Thích! 】
Ninh Túc:???
Nhóm thực tu:???
Ninh Túc đang bận suy nghĩ:
"Có chuyện gì kích thích vậy?"
“Kể cho ta nghe một chút đi.”
Dựa theo hệ thống ăn dưa vừa nói, hiện tại hẳn là nó đã ăn được một quả dưa lớn rồi đúng không?
Thật không may, hệ thống ăn dưa dường như đột nhiên bị ngắt kết nối và không có phản hồi.
Ninh Túc: Được được được, đây là cách mi chơi phải không?
Chờ, chờ đã, sau khi cô ăn xong bữa cơm này, cô sẽ sử dụng linh thạch thượng phẩm ngay ngay lập lập tức! Hệ thống vội đến mức mà tuôn ra một tràng ngắc ngứ!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro