Trần Văn Văn Đú...
Yên Ba Giang Nam
2024-10-12 09:08:28
Nhóm dịch: Phong Thần Tử
Amy dặn dò: “Sau khi đến đoàn phim thì nhớ đăng một vài tấm hình tự chụp, em phải củng cố fan hiểu không?”
“Em hiểu rồi.” Ngu Ninh lấy cái gương được để sẵn ở trong túi xách ra, ngắm nhìn gương mặt đẹp của mình: “Bây giờ em không có tác phẩm, chưa xuất hiện nhiều trước công chúng, chỉ có thể thu hút các fan bằng khuôn mặt này, em đây là kiếm cơm bằng nhan sắc!”
Amy gõ nhẹ ngón tay lên tay lái: “Biết là được, em nhớ sử dụng mặt nạ với sản phẩm dưỡng da, còn phải biết chú ý đến việc quản lý vóc dáng.”
Ngu Ninh chỉnh lại tóc của mình, sau đó bỏ cái gương vào trong túi xách: “Em biết rồi.”
“Có lẽ bộ “Tiên Giai” sẽ phát sóng hơi trễ. Có điều khâu hậu kỳ của bộ thanh xuân vườn trường khá đơn giản, chắc phát sóng trước.” Amy cười nói: “Còn chương trình truyền hình nữa, vốn dĩ chị muốn em lượn qua một vòng thôi, bây giờ…”
Amy chưa nói xong nữa thì điện thoại đột nhiên reo lên. Chị nhìn thông báo trên màn hình, đeo tai nghe bluetooth vào, nhận cuộc gọi: “Đạo diễn Tôn.”
Không biết bên đó đã nói gì mà Amy cau chặt mày, nói: “Làm phiền đạo diễn Tôn đợi tôi một lát nhé, để tôi dừng xe rồi sẽ gọi lại sau.”
Amy nhanh chóng cúp điện thoại, hít một hơi thật sâu rồi nói: “Em chuẩn bị sẵn tâm lý đi, bộ thanh xuân vườn trường có thể có biến cố.”
Ngu Ninh chớp chớp mắt mình: “Là Trần Văn Văn?”
“Ừm.” Amy thật sự không thể ngờ được rằng người có độ nổi tiếng như Trần Văn Văn lại đi giành vai nữ phụ của một bộ phim thanh xuân vườn trường có số vốn đầu tư ít ỏi như thế: “Bộ ‘Tiên Giai’ thì còn có thể hiểu được, dù sao nó cũng được đầu tư khá lớn. Hơn nữa cô ta cũng có thể nói là tham gia diễn xuất vì tình hữu nghị… Thôi bỏ đi, để chị hỏi thử xem là chuyện gì.”
Ngu Ninh còn an ủi ngược lại: “Không sao đâu chị Amy, không có bộ này thì vẫn còn bộ khác mà.”
Amy ừm một tiếng. Vừa vặn đến căn cứ điện ảnh, chị dừng xe rồi mới gọi lại cho đạo diễn Tôn: “Xin lỗi, để đạo diễn Tôn phải đợi lâu rồi. Tôi đang phải đưa Ngu Ninh nhà tôi đến phim trường. Đúng, chính là bộ phim của đạo diễn Chung. Vẫn chưa đến phần quay của Ngu Ninh, nhưng đạo diễn Chung rất xem trọng Ngu Ninh nên cho phép em ấy vào đoàn phim sớm hơn để học hỏi.”
Dù đạo diễn Tôn không giữ lời hứa nhưng Amy cũng chẳng oán trách hay nói lời ác độc. Ngược lại chị nhắc đến đạo diễn Chung trước để nâng Ngu Ninh lên, sau đó mới hỏi: “Lúc nãy đạo diễn Tôn nói không thể cho Ngu Ninh nhà chúng tôi vai nữ hai là thế nào vậy?”
Đạo diễn Tôn cũng không muốn đắc tội Amy nên giải thích: “Tôi cũng không có cách nào khác. Bên phía Trần Văn Văn nói thẳng muốn lấy vai diễn này từ phía nhà đầu tư, nhà đầu tư cũng rất hài lòng với Trần Văn Văn, dù sao…”
“Tôi biết, danh tiếng và độ hot Trần Văn Văn đều có cả.” Amy như rất thông cảm: “Nhưng nếu như vậy thì người có địa vị nhất ở trong đoàn phim là Trần Văn Văn rồi ? Vai nữ hai lại có địa vị cao hơn vai nữ chính quá nhiều…”
Đạo diễn Tôn cũng buồn rầu: “Đúng là như vậy thật, nhưng tôi cũng không thể làm chủ được. Hôm nay Trần Văn Văn đã đến đây ký hợp đồng rồi, thật sự xin lỗi.”
Amy tức điên cả người, nhưng giọng điệu của chị càng êm dịu hơn: “Đây cũng là chuyện bất đắc dĩ mà, đạo diễn Tôn đừng để bụng. Lúc trước do đã xem qua tác phẩm của đạo diễn nên chúng tôi mới nghĩ đến việc hợp tác, chỉ có thể nói là Ngu Ninh nhà tôi không có sự may mắn đó thôi.”
Đạo diễn Tôn do dự một lúc, giống như là đã đi đến một nơi yên tĩnh. Ông ta nhẹ giọng nói: “Trần Văn Văn nhận giá hữu nghị, tôi không biết cụ thể là bao nhiêu.”
Amy hiểu ra: “Cảm ơn đạo diễn Tôn. Về sau có cơ hội thì ngài nhất định phải nhớ đến Ngu Ninh nhà chúng tôi đấy, đến lúc đó chúng ta lại hợp tác.”
Đạo diễn Tôn ở đầu dây bên kia nói thêm mấy câu nữa rồi hai người mới tắt máy.
Ngu Ninh nhìn sang Amy.
Amy cười lạnh, gửi mấy tin nhắn cho cấp dưới của mình: “Trần Văn Văn tự đâm đầu vào chỗ chết.”
Ngu Ninh hơi kinh ngạc. Nếu chỉ là nhận một vai diễn không phù hợp với địa vị của mình thì cũng không đến mức khiến Amy phải nói ra những lời đó. Dù sao Trần Văn Văn cũng có thể nói với các fan của mình là cô ta có quan hệ tốt với đạo diễn, nhà đầu tư hoặc là ai đó nên mới giúp đỡ diễn xuất. Không lẽ…
Amy vỗ bả vai của Ngu Ninh, nói: “Đi, chị dẫn em đi gặp đạo diễn Chung trước.”
Ngu Ninh ngoan ngoãn gật đầu. Hôm nay Amy đích thân đưa cô đến đây không những là vì chào hỏi đạo diễn Chung, mà còn là vì hôm nay phải chụp ảnh tạo hình phim. Amy muốn trông coi để tránh trường hợp những hình chụp ra không phù hợp với Ngu Ninh, Ngu Ninh lại không thể lên tiếng đưa ra ý kiến.
Amy dặn dò: “Sau khi đến đoàn phim thì nhớ đăng một vài tấm hình tự chụp, em phải củng cố fan hiểu không?”
“Em hiểu rồi.” Ngu Ninh lấy cái gương được để sẵn ở trong túi xách ra, ngắm nhìn gương mặt đẹp của mình: “Bây giờ em không có tác phẩm, chưa xuất hiện nhiều trước công chúng, chỉ có thể thu hút các fan bằng khuôn mặt này, em đây là kiếm cơm bằng nhan sắc!”
Amy gõ nhẹ ngón tay lên tay lái: “Biết là được, em nhớ sử dụng mặt nạ với sản phẩm dưỡng da, còn phải biết chú ý đến việc quản lý vóc dáng.”
Ngu Ninh chỉnh lại tóc của mình, sau đó bỏ cái gương vào trong túi xách: “Em biết rồi.”
“Có lẽ bộ “Tiên Giai” sẽ phát sóng hơi trễ. Có điều khâu hậu kỳ của bộ thanh xuân vườn trường khá đơn giản, chắc phát sóng trước.” Amy cười nói: “Còn chương trình truyền hình nữa, vốn dĩ chị muốn em lượn qua một vòng thôi, bây giờ…”
Amy chưa nói xong nữa thì điện thoại đột nhiên reo lên. Chị nhìn thông báo trên màn hình, đeo tai nghe bluetooth vào, nhận cuộc gọi: “Đạo diễn Tôn.”
Không biết bên đó đã nói gì mà Amy cau chặt mày, nói: “Làm phiền đạo diễn Tôn đợi tôi một lát nhé, để tôi dừng xe rồi sẽ gọi lại sau.”
Amy nhanh chóng cúp điện thoại, hít một hơi thật sâu rồi nói: “Em chuẩn bị sẵn tâm lý đi, bộ thanh xuân vườn trường có thể có biến cố.”
Ngu Ninh chớp chớp mắt mình: “Là Trần Văn Văn?”
“Ừm.” Amy thật sự không thể ngờ được rằng người có độ nổi tiếng như Trần Văn Văn lại đi giành vai nữ phụ của một bộ phim thanh xuân vườn trường có số vốn đầu tư ít ỏi như thế: “Bộ ‘Tiên Giai’ thì còn có thể hiểu được, dù sao nó cũng được đầu tư khá lớn. Hơn nữa cô ta cũng có thể nói là tham gia diễn xuất vì tình hữu nghị… Thôi bỏ đi, để chị hỏi thử xem là chuyện gì.”
Ngu Ninh còn an ủi ngược lại: “Không sao đâu chị Amy, không có bộ này thì vẫn còn bộ khác mà.”
Amy ừm một tiếng. Vừa vặn đến căn cứ điện ảnh, chị dừng xe rồi mới gọi lại cho đạo diễn Tôn: “Xin lỗi, để đạo diễn Tôn phải đợi lâu rồi. Tôi đang phải đưa Ngu Ninh nhà tôi đến phim trường. Đúng, chính là bộ phim của đạo diễn Chung. Vẫn chưa đến phần quay của Ngu Ninh, nhưng đạo diễn Chung rất xem trọng Ngu Ninh nên cho phép em ấy vào đoàn phim sớm hơn để học hỏi.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Dù đạo diễn Tôn không giữ lời hứa nhưng Amy cũng chẳng oán trách hay nói lời ác độc. Ngược lại chị nhắc đến đạo diễn Chung trước để nâng Ngu Ninh lên, sau đó mới hỏi: “Lúc nãy đạo diễn Tôn nói không thể cho Ngu Ninh nhà chúng tôi vai nữ hai là thế nào vậy?”
Đạo diễn Tôn cũng không muốn đắc tội Amy nên giải thích: “Tôi cũng không có cách nào khác. Bên phía Trần Văn Văn nói thẳng muốn lấy vai diễn này từ phía nhà đầu tư, nhà đầu tư cũng rất hài lòng với Trần Văn Văn, dù sao…”
“Tôi biết, danh tiếng và độ hot Trần Văn Văn đều có cả.” Amy như rất thông cảm: “Nhưng nếu như vậy thì người có địa vị nhất ở trong đoàn phim là Trần Văn Văn rồi ? Vai nữ hai lại có địa vị cao hơn vai nữ chính quá nhiều…”
Đạo diễn Tôn cũng buồn rầu: “Đúng là như vậy thật, nhưng tôi cũng không thể làm chủ được. Hôm nay Trần Văn Văn đã đến đây ký hợp đồng rồi, thật sự xin lỗi.”
Amy tức điên cả người, nhưng giọng điệu của chị càng êm dịu hơn: “Đây cũng là chuyện bất đắc dĩ mà, đạo diễn Tôn đừng để bụng. Lúc trước do đã xem qua tác phẩm của đạo diễn nên chúng tôi mới nghĩ đến việc hợp tác, chỉ có thể nói là Ngu Ninh nhà tôi không có sự may mắn đó thôi.”
Đạo diễn Tôn do dự một lúc, giống như là đã đi đến một nơi yên tĩnh. Ông ta nhẹ giọng nói: “Trần Văn Văn nhận giá hữu nghị, tôi không biết cụ thể là bao nhiêu.”
Amy hiểu ra: “Cảm ơn đạo diễn Tôn. Về sau có cơ hội thì ngài nhất định phải nhớ đến Ngu Ninh nhà chúng tôi đấy, đến lúc đó chúng ta lại hợp tác.”
Đạo diễn Tôn ở đầu dây bên kia nói thêm mấy câu nữa rồi hai người mới tắt máy.
Ngu Ninh nhìn sang Amy.
Amy cười lạnh, gửi mấy tin nhắn cho cấp dưới của mình: “Trần Văn Văn tự đâm đầu vào chỗ chết.”
Ngu Ninh hơi kinh ngạc. Nếu chỉ là nhận một vai diễn không phù hợp với địa vị của mình thì cũng không đến mức khiến Amy phải nói ra những lời đó. Dù sao Trần Văn Văn cũng có thể nói với các fan của mình là cô ta có quan hệ tốt với đạo diễn, nhà đầu tư hoặc là ai đó nên mới giúp đỡ diễn xuất. Không lẽ…
Amy vỗ bả vai của Ngu Ninh, nói: “Đi, chị dẫn em đi gặp đạo diễn Chung trước.”
Ngu Ninh ngoan ngoãn gật đầu. Hôm nay Amy đích thân đưa cô đến đây không những là vì chào hỏi đạo diễn Chung, mà còn là vì hôm nay phải chụp ảnh tạo hình phim. Amy muốn trông coi để tránh trường hợp những hình chụp ra không phù hợp với Ngu Ninh, Ngu Ninh lại không thể lên tiếng đưa ra ý kiến.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro