Tôi Kết Hôn Với Anh Họ Của Bạn Trai Cũ

Em Sẽ Đi Pháp!

2024-11-04 15:03:39

Kiều Nhất Chu ngập ngừng, biết rõ là điện thoại không hết pin. Vừa nãy anh ta còn thấy anh họ đang nhắn tin với ai đó, rõ ràng là anh không muốn cho mượn!

Thật là keo kiệt, mượn điện thoại một chút thì có làm sao đâu, Kiều Nhất Chu nghĩ thầm trong lòng, nhưng không dám phàn nàn.

Kiều Túc giả vờ không thấy vẻ ấm ức trên gương mặt em họ, đứng dậy, đút tay vào túi quần, nhìn Kiều Nhất Chu và nói:

“Chuyện của Lương Sở Duyệt tôi đã nghe rồi, chỉ là gãy xương nhẹ. Chuyện đến đây thôi, cậu nói với cô ta đừng làm phiền Lê Mạt nữa. Bố cô ta là tài xế của nhà họ Kiều, nếu cô ta gây rắc rối pháp lý, sẽ ảnh hưởng đến gia đình. Nếu cô ta không muốn bố mình bị đuổi việc, thì tốt nhất nên cư xử cho đúng mực.”

Kiều Nhất Chu sợ hãi, rùng mình trước ý tứ trong lời nói của anh họ, ngập ngừng hỏi: “Anh... anh cũng nghĩ rằng là Lương Sở Duyệt cố tình gây chuyện sao?”

Kiều Túc không trả lời thẳng, kéo tay áo xuống, vỗ vai em họ với một vẻ đầy ẩn ý:

“Nhất Chu, ông nội đang tìm người kế thừa tập đoàn Kiều Thị. Nếu cậu muốn tranh đấu, thì đừng có sống mơ màng nữa.”

Nghe vậy, Kiều Nhất Chu lập tức trở nên hào hứng. Việc được kế thừa tập đoàn Kiều Thị là điều anh ta luôn thèm muốn.

Mọi người đều biết ông nội rất yêu thích cháu trai trưởng là Kiều Túc, nhưng Kiều Túc lại là người bướng bỉnh nhất, không thèm quan tâm đến lời đe dọa của ông nội và quyết định đi học y.

Việc Kiều Túc học y khiến ông nội và gia đình bác cả buồn bã, nhưng các thành viên khác trong gia đình thì vui mừng vì không còn phải cạnh tranh với đối thủ mạnh nhất.

Nghe anh họ nói vậy, lại mang ý khuyến khích và ủng hộ, Kiều Nhất Chu không khỏi phấn khích hỏi:

“Anh, anh sẽ giúp em sao?”

Kiều Túc không trả lời thẳng, chỉ ám chỉ:

“Sau khi Kiều Sinh Lượng gặp chuyện, vị trí tổng giám đốc của chi nhánh bên Pháp đang bỏ trống. Cậu cũng biết, để vào được trụ sở chính của tập đoàn, ai cũng phải trải qua thời gian rèn luyện ở chi nhánh Pháp. Gần đây ông nội có hỏi ý kiến của tôi, nếu cậu muốn đi, tôi có thể giúp cậu.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đôi mắt Kiều Nhất Chu sáng rực. Anh ta vốn không được ông nội ưu ái, nên nghe vậy liền thấy khấp khởi. Đang định đồng ý thì chợt nhớ ra một điều.

“Khi nào thì đi?”

Kiều Túc đáp: “Bất cứ lúc nào,” rồi dừng lại một chút, bổ sung thêm, “Ít nhất phải ở Pháp ba năm.”

Kiều Nhất Chu trở nên lúng túng: “Nhưng Lê Mạt muốn chia tay với em, nếu bây giờ em đi, khi trở về, cô ấy sẽ càng không thèm để ý đến em nữa.”

Kiều Túc nhướng mày, bình thản đáp: “Chuyện đó tùy cậu lựa chọn thôi, giang sơn hay mỹ nhân, cậu muốn gì?”

Kiều Nhất Chu mím chặt môi, như muốn tìm kiếm sự giúp đỡ từ anh họ: “Anh, nếu là anh, anh sẽ chọn thế nào?”

Ánh mắt của Kiều Túc trở nên sâu xa, như thể đang nhắc nhở hay gợi ý:

“Đây là chuyện của cậu, tôi không đưa ra ý kiến. Nhưng Nhất Chu, cậu phải suy nghĩ thật kỹ. Nếu cậu đi Pháp, tức là từ bỏ Lê Mạt. Nếu cô ấy bị người khác cướp mất, thì đều là do cậu tự lựa chọn.”

Kiều Nhất Chu ngồi phịch xuống ghế, ôm đầu đầy khổ sở. Cuối cùng, sau khi cắn răng suy nghĩ, anh ta quyết định:

“Em sẽ đi Pháp!”

Với tính cách của Lê Mạt, một khi đã quyết định chia tay, thì trong thời gian ngắn sẽ không thay đổi. Nếu anh ta ở lại, có thể không cứu vãn được mối quan hệ với cô mà còn bỏ lỡ cơ hội hiếm có này. Vì vậy, chuyện của Lê Mạt, để sau khi anh ta từ Pháp trở về hãy tính tiếp.

Kiều Túc trong lòng vui sướng nhưng ngoài mặt vẫn tỏ vẻ nghiêm nghị, nhắc nhở lần nữa:

“Vậy là giữa Lê Mạt và sự nghiệp, cậu đã chọn sự nghiệp. Cậu chắc chắn chứ? Nếu khi cậu trở về, Lê Mạt đã yêu người khác, hoặc thậm chí đã kết hôn, cậu có chắc mình sẽ không hối hận?”

Nghe vậy, Kiều Nhất Chu lại có chút do dự, nhưng Kiều Túc không hối thúc, lặng lẽ chờ đợi quyết định của anh ta.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tôi Kết Hôn Với Anh Họ Của Bạn Trai Cũ

Số ký tự: 0