Tôi Ngồi Cùng Bàn Với Crush Cũ
Giúp mày xử nó
Nhím
2024-07-19 15:17:37
"Xoài đừng để ý, bả bị khùng đấy" Gia Huy nhìn chị nó với ánh mắt đầy bất lực, tôi thì ngại muốn xì khói chỉ muốn kiếm chậu nước đá dội lên đầu ngay bây giờ.
"Mày nói ai khùng đấy thằng kia, chị..." Gia Huy bịt miệng chị Lan Anh lại không cho chị ấy nói nữa rồi nói với tôi:"Về nhà cẩn thận nhé, Linh ở kia kìa, về nhanh kẻo nắng"
Tôi gật đầu cười ngu ngơ chào chị Lan Anh:"Em về đây ạ, em chào chị"
Chị Lan Anh cấu vào tay Gia Huy mới thoát ra được, chắc vẫn muốn trêu tiếp nhưng rồi lại thôi:"Ok bé, về cẩn thận nha"
"Dạ" Sau đó tôi hơi cúi người để chào lần nữa rồi chạy về phía Thảo Linh, không biết hai chị em nhà Huy còn nói gì nữa không...
"Xoài.."
"Sao mặt mày đỏ thế?"
Tôi nhìn ngang ngó dọc trả lời qua loa:"À, nắng quá nên thế ấy"
"Trời, sao không nói sớm để lấy ô cho này"
Song, nó bỏ cặp rồi mở ra lấy một cái ô nhưng...là ô trong suốt!!
Thế mà nó vẫn mở lên như thật cơ!
"..."
Nó đưa ô lên che cho cả hai, không ngoài dự đoán..nắng vẫn rọi vào thẳng mặt bọn tôi.
"..."
"..."
"Ha..haha, trôn vi en, hề hề"
Đã nắng rồi còn gặp phải nhỏ vô tri này nữa. Thế là bọn tôi cười rồ ngay ngoài cổng trường với nhau, khi chú ý tới ánh mắt của những học sinh khác bọn tôi mới tém tém lại.
"Ê, mày biết vụ thằng Quân chưa?" Thảo Linh hỏi tôi.
Tôi gật đầu rồi kể nó nghe chuyện trên văn phòng.
"Đỉnh! Cho nó chừa, đúng là quả táo không chừa một ai!!"
Tôi cũng gật gù vì đúng ý của bản thân.
"Chị chồng mày có khác ha"
Tôi theo đà gật gù theo mà không nhận ra có gì không đúng.
"Ủa? Mày khùng à! Chị chồng đâu ra?"
Thảo Linh ôm bụng cười khà khà làm tôi ngại đỏ bừng mặt.
"À không phải chị chồng nhỉ, mà là chị chồng tương lai!!"
"Im dùm coi!"
Tính con nhỏ này nhây nên tới tận khi đường ai nấy về rồi vẫn còn trêu, và..mẹ tôi nghe được.
"Chị chồng gì vậy con?"
Cả tôi và Thảo Linh đều giật mình quay qua nhìn mẹ tôi rồi cười gượng, khua tay múa chân giải thích:"Dạ không có gì, bọn con trêu nhau thôi ạ"
"Đúng rồi mẹ ui, con đùa ạ"
Mẹ tôi cũng không hỏi gì nhiều:"Thôi vào ăn cơm luôn đi hai đứa"
Tôi thở phào.
"Làm gì mà thở phào như trút được gánh nặng vậy" Mẹ tôi hỏi.
"Haha không có gì ạ, ăn cơm thôi con đói quá"
Ăn xong bọn tôi cùng lên phòng, hai đứa cứ ở với nhau là sẽ tám chuyện đủ thứ trên trời dưới biển, chuyện tình cảm này, chuyện học hành, chuyện gì bức xúc hay vô tri cũng kể bằng sạch, cái gì chứ chuyện để nói chúng tôi không bao giờ thiếu.
Và tất nhiên khi nói chuyện thì bọn tôi không cầm vào điện thoại, có ai nhắn tin hay gì cũng không quan tâm, tin nhắn của Gia Huy cũng không phải ngoại lệ.
Tận lúc vào lớp, đặt mông xuống chỗ ngồi rồi tôi mới phát hiện ra tin nhắn của Gia Huy.
Tận 3 tin liền, nhiều ghê...
Đang soạn tin trả lời nó thì nó đã ngồi xuống ngay bên cạnh.
"Làm gì vậy?"
Tôi giật mình xém tý nữa ném điện thoại đi:"Xuất hiện như ma vậy cha nội!"
Nó cười cười cởi cặp sách ra:"Mày có thấy con ma nào đẹp trai như tao không?"
Rồi ha, lần này thì tôi cãi được.
"Có! Có Đại Dương, đẹp hơn mày là cái chắc rồi!"
P/s: Cho bạn nào không biết thì Đại Dương là top của bộ tiểu thuyết tình trai Việt Nam có tên là "Người ở trong mơ" của tác giả Nalah 2410 nhé.
Gia Huy ra vẻ không hiểu lắm, chắc nó không biết Đại Dương là ai rồi...
"Sao tao nhắn tin mà Xoài không rep vậy?" Nó không nhắc tới vấn đề kia nữa mà khơi lại chuyện tôi không trả lời nó.
"Trưa nay tao không dùng điện thoại, tao nói chuyện với Thảo Linh cả trưa mà" Tôi giải thích.
"Vậy mà tao còn tưởng Xoài bị chị tao doạ xong không dám nhắn tin với tao nữa cơ" Nó vừa mỉm cười vừa nói.
"Overthinking vậy cha?" Tôi cũng phì cười.
Dễ thương vậy sao?
Nhưng nghĩ thế này thì có tội cho Gia Huy quá không? Con trai mà lại dễ thương, nghe cứ bị...đáng yêu...
Gia Huy lấy trong túi quần của nó ra một thanh kẹo dâu, vừa đưa cho tôi vừa nói:"Không phải, tao chỉ đang overlove thôi"
Nó cười đầy ẩn ý, chống cằm nhìn tôi.
Tôi đã dính thính của Gia Huy quá nhiều, cứ nhận hết như thế chắc tôi khờ luôn..
"Tao thì bị overhate" Tôi nhìn Gia Huy rồi nhướn mày.
Thằng Phúc xuất hiện từ đăng sau nói:"Hai đứa bây đang liếc mắt đưa tình à? Đang nơi công cộng đấy nhá, mình có thể ý tứ được không ạ?" Tay nó đảo vòng vòng như đang trao đổi công chuyện làm tôi gai hết cả mắt.
Sao Thảo Linh của tôi lại có thể thích thằng vô duyên này tận mấy năm trời vậy?
"Vãi cả đưa tình, thông báo cho mày hay, mày chính thức bị tao đá ra khỏi danh sách ứng cử viên cho vị trí người yêu của con bạn tao rồi nhé!"
"Muốn yêu được Linh thì bước qua người tao đã!"
Nó cười rồi đi qua chỗ của tôi.
"Được rồi nhé, cảm ơn vì cô bạn gái dễ thương"
"..."
Gia Huy bật cười thành tiếng làm tôi đã bực lại càng thêm bực.
"Mày còn cười à? Bạn của mày đang giỡn mặt với tao đấy!"
Nói xong lại thấy tôi giống như đang mách tội với người lớn..
Gia Huy gật đầu rồi xoa đầu tôi, dịu dàng như dỗ trẻ con:"Tao biết rồi, để tao xử nó giúp mày nhé?"
Tôi gật đầu cái rụp.
"Ngoan ngồi ăn kẹo đi"
"Phúc, tao có chuyện cần nói" Gia Huy kêu.
Ủa?? Nó đi thật hả? Nó tính xử lý thằng Phúc thật hả? Ơ?
"Ơ..." Tôi ngơ ngác nhìn hai đứa nó "dắt díu" nhau ra khỏi lớp, chẳng hiểu mô tê gì nữa, tôi chỉ nói chơi thôi mà!
"..."
Lỡ mà đánh nhau thật cũng không liên quan tới tôi đâu...nhỉ?
"Mày nói ai khùng đấy thằng kia, chị..." Gia Huy bịt miệng chị Lan Anh lại không cho chị ấy nói nữa rồi nói với tôi:"Về nhà cẩn thận nhé, Linh ở kia kìa, về nhanh kẻo nắng"
Tôi gật đầu cười ngu ngơ chào chị Lan Anh:"Em về đây ạ, em chào chị"
Chị Lan Anh cấu vào tay Gia Huy mới thoát ra được, chắc vẫn muốn trêu tiếp nhưng rồi lại thôi:"Ok bé, về cẩn thận nha"
"Dạ" Sau đó tôi hơi cúi người để chào lần nữa rồi chạy về phía Thảo Linh, không biết hai chị em nhà Huy còn nói gì nữa không...
"Xoài.."
"Sao mặt mày đỏ thế?"
Tôi nhìn ngang ngó dọc trả lời qua loa:"À, nắng quá nên thế ấy"
"Trời, sao không nói sớm để lấy ô cho này"
Song, nó bỏ cặp rồi mở ra lấy một cái ô nhưng...là ô trong suốt!!
Thế mà nó vẫn mở lên như thật cơ!
"..."
Nó đưa ô lên che cho cả hai, không ngoài dự đoán..nắng vẫn rọi vào thẳng mặt bọn tôi.
"..."
"..."
"Ha..haha, trôn vi en, hề hề"
Đã nắng rồi còn gặp phải nhỏ vô tri này nữa. Thế là bọn tôi cười rồ ngay ngoài cổng trường với nhau, khi chú ý tới ánh mắt của những học sinh khác bọn tôi mới tém tém lại.
"Ê, mày biết vụ thằng Quân chưa?" Thảo Linh hỏi tôi.
Tôi gật đầu rồi kể nó nghe chuyện trên văn phòng.
"Đỉnh! Cho nó chừa, đúng là quả táo không chừa một ai!!"
Tôi cũng gật gù vì đúng ý của bản thân.
"Chị chồng mày có khác ha"
Tôi theo đà gật gù theo mà không nhận ra có gì không đúng.
"Ủa? Mày khùng à! Chị chồng đâu ra?"
Thảo Linh ôm bụng cười khà khà làm tôi ngại đỏ bừng mặt.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"À không phải chị chồng nhỉ, mà là chị chồng tương lai!!"
"Im dùm coi!"
Tính con nhỏ này nhây nên tới tận khi đường ai nấy về rồi vẫn còn trêu, và..mẹ tôi nghe được.
"Chị chồng gì vậy con?"
Cả tôi và Thảo Linh đều giật mình quay qua nhìn mẹ tôi rồi cười gượng, khua tay múa chân giải thích:"Dạ không có gì, bọn con trêu nhau thôi ạ"
"Đúng rồi mẹ ui, con đùa ạ"
Mẹ tôi cũng không hỏi gì nhiều:"Thôi vào ăn cơm luôn đi hai đứa"
Tôi thở phào.
"Làm gì mà thở phào như trút được gánh nặng vậy" Mẹ tôi hỏi.
"Haha không có gì ạ, ăn cơm thôi con đói quá"
Ăn xong bọn tôi cùng lên phòng, hai đứa cứ ở với nhau là sẽ tám chuyện đủ thứ trên trời dưới biển, chuyện tình cảm này, chuyện học hành, chuyện gì bức xúc hay vô tri cũng kể bằng sạch, cái gì chứ chuyện để nói chúng tôi không bao giờ thiếu.
Và tất nhiên khi nói chuyện thì bọn tôi không cầm vào điện thoại, có ai nhắn tin hay gì cũng không quan tâm, tin nhắn của Gia Huy cũng không phải ngoại lệ.
Tận lúc vào lớp, đặt mông xuống chỗ ngồi rồi tôi mới phát hiện ra tin nhắn của Gia Huy.
Tận 3 tin liền, nhiều ghê...
Đang soạn tin trả lời nó thì nó đã ngồi xuống ngay bên cạnh.
"Làm gì vậy?"
Tôi giật mình xém tý nữa ném điện thoại đi:"Xuất hiện như ma vậy cha nội!"
Nó cười cười cởi cặp sách ra:"Mày có thấy con ma nào đẹp trai như tao không?"
Rồi ha, lần này thì tôi cãi được.
"Có! Có Đại Dương, đẹp hơn mày là cái chắc rồi!"
P/s: Cho bạn nào không biết thì Đại Dương là top của bộ tiểu thuyết tình trai Việt Nam có tên là "Người ở trong mơ" của tác giả Nalah 2410 nhé.
Gia Huy ra vẻ không hiểu lắm, chắc nó không biết Đại Dương là ai rồi...
"Sao tao nhắn tin mà Xoài không rep vậy?" Nó không nhắc tới vấn đề kia nữa mà khơi lại chuyện tôi không trả lời nó.
"Trưa nay tao không dùng điện thoại, tao nói chuyện với Thảo Linh cả trưa mà" Tôi giải thích.
"Vậy mà tao còn tưởng Xoài bị chị tao doạ xong không dám nhắn tin với tao nữa cơ" Nó vừa mỉm cười vừa nói.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Overthinking vậy cha?" Tôi cũng phì cười.
Dễ thương vậy sao?
Nhưng nghĩ thế này thì có tội cho Gia Huy quá không? Con trai mà lại dễ thương, nghe cứ bị...đáng yêu...
Gia Huy lấy trong túi quần của nó ra một thanh kẹo dâu, vừa đưa cho tôi vừa nói:"Không phải, tao chỉ đang overlove thôi"
Nó cười đầy ẩn ý, chống cằm nhìn tôi.
Tôi đã dính thính của Gia Huy quá nhiều, cứ nhận hết như thế chắc tôi khờ luôn..
"Tao thì bị overhate" Tôi nhìn Gia Huy rồi nhướn mày.
Thằng Phúc xuất hiện từ đăng sau nói:"Hai đứa bây đang liếc mắt đưa tình à? Đang nơi công cộng đấy nhá, mình có thể ý tứ được không ạ?" Tay nó đảo vòng vòng như đang trao đổi công chuyện làm tôi gai hết cả mắt.
Sao Thảo Linh của tôi lại có thể thích thằng vô duyên này tận mấy năm trời vậy?
"Vãi cả đưa tình, thông báo cho mày hay, mày chính thức bị tao đá ra khỏi danh sách ứng cử viên cho vị trí người yêu của con bạn tao rồi nhé!"
"Muốn yêu được Linh thì bước qua người tao đã!"
Nó cười rồi đi qua chỗ của tôi.
"Được rồi nhé, cảm ơn vì cô bạn gái dễ thương"
"..."
Gia Huy bật cười thành tiếng làm tôi đã bực lại càng thêm bực.
"Mày còn cười à? Bạn của mày đang giỡn mặt với tao đấy!"
Nói xong lại thấy tôi giống như đang mách tội với người lớn..
Gia Huy gật đầu rồi xoa đầu tôi, dịu dàng như dỗ trẻ con:"Tao biết rồi, để tao xử nó giúp mày nhé?"
Tôi gật đầu cái rụp.
"Ngoan ngồi ăn kẹo đi"
"Phúc, tao có chuyện cần nói" Gia Huy kêu.
Ủa?? Nó đi thật hả? Nó tính xử lý thằng Phúc thật hả? Ơ?
"Ơ..." Tôi ngơ ngác nhìn hai đứa nó "dắt díu" nhau ra khỏi lớp, chẳng hiểu mô tê gì nữa, tôi chỉ nói chơi thôi mà!
"..."
Lỡ mà đánh nhau thật cũng không liên quan tới tôi đâu...nhỉ?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro