Chương 2
2024-11-19 15:08:30
RENG RENG RENG
"Nam anh con tìm được chưa" tiếng người đàn ông trong điện thoại xem ra là tuổi cũng ngoài 60
"vẫn đang tìm ạ" Võ Thành Nam giám đốc cty dầu khí lớn đang phát điên khi người anh của mình mất tích, dù anh có là ông chủ ngồi trên vạn người đi chăng nữa thì khi về nhà anh sẽ bỏ cái mác lạnh lùng độc đoán của mình mà ngồi xuống ăn cơm nói chuyện với anh mình, anh hai của anh là Võ Thanh Phong thần trí như đứa bé 10 tuổi nhưng thật ra anh đã 32 tuổi rồi do một lần tai nạn nên đầu óc chỉ dừng lại đứa bé 10 tuổi và cũng đừng nên xem thường người anh hai này, có những lần cổ phiếu của tập đoàn lao dốc tưởng chừng phá sản, nhưng anh hai của anh bất ngờ chỉ vào hạng mục đầu tư này lúc đó anh cũng không chắc nhưng kinh doanh là phải liều nên anh mạnh dạn đầu tư không ngờ lại thành công. Dù anh trai của anh có là đứa bé 10 tuổi đi chăng nữa thì anh vẫn mãi là em trai vẫn sẽ ở bên cạnh anh mình.
"Thiếu gia có người thấy cậu Phong lên một chiếc xe buýt"
"tìm, nhất định phải tìm cho ra chiếc xe đó"
" vâng"
Thanh Phong lên xe ngồi nhìn những người xung quanh ai cũng xa lạ làm anh thấy hơi sợ, anh cũng không biết tại sao mình lại lên đây chỉ là khi nảy trong nhà anh bị con bướm bên ngoài thu hút chạy theo nó nhưng không ngờ anh lại lên xe ngồi lúc nào không hay, nhưng xe này rất lạ rất nhiều người ngồi còn nhiều ghế nữa, anh ngồi đó thấy có hai cô gái cứ nhìn mình anh rất sợ có một cô còn nháy mắt với anh, nhìn họ trên người váy thì ngắn mặt thì nhìn như trang trí ngày hallowen rất sợ, một cô gái đi qua ngồi cạnh anh
"anh đẹp trai làm quen đi" cô ta cố tình áp sát ngực mình đụng vào cánh tay anh, làm anh sợ mà rúc người ngồi sát góc
"anh đẹp trai có muốn đi chơi một đêm không" lần này cô ta còn quá đáng hơn tay sờ vào ngực anh làm anh giật mình la lên "AAAAA tránh ra"
Tiếng la làm cho người lơ xe giật mình đi ra sau xem có chuyện gì "làm gì thế"
"aiya có gì đâu đang nói chuyện thôi" cô ta vuốt tay người lơ xe nháy mắt với hắn ta, hắn cười cười rồi liếc mắt qua Thanh Phong "thu tiền, đi mấy người"
Thanh Phong ngơ người nhìn người lơ xe, anh không biết hắn ta nói gì, hắn ta thấy anh ngồi đó không nhúc nhích thì lớn tiếng "mày điếc hả"
Lắc đầu
"thu tiền của mày 10 nghìn" hắn quát to vào mặt anh, từ lúc anh lên xe vẻ đẹp trai vừa ngây thơ pha lẫn chút trong sáng khiến ai cũng nhìn, làm hắn cảm thấy ghen tị "nhìn mặt như này đừng nói không tiền nha" hắn cười mỉa may
"thôi thôi em trả thay anh ấy cho" cô gái ngồi kế bên bây giờ mới lên tiếng nhét vào tay tên lơ xe tiền trả cho hai người, hắn cầm tiền rồi cười cười "ăn mặc đẹp mà không tiền"
Thanh Phong ngồi nảy giờ không hiểu việc gì, tiền tại sao chứ trước giờ đi ăn chung toàn là em trai trả anh không trả, nhưng em trai không thấy đâu toàn những người xa lạ, sợ rất sợ
"anh đẹp trai, anh xuống đâu vậy"
Lắc đầu
"hay về nah2 cùng em đi"
Lắc đầu
"khi nảy em trả tiền cho anh rồi, vậy anh trả cho em đi"
Lắc đầu
"xe tới trạm cuối, mọi người tranh thủ xuống xe" tên lơ xe khi nảy nói to ai cũng chuẩn bị lại đồ rồi xuống xe, Thanh Phong không hiểu chuyện gì thấy mọi người xuống xe thì cũng theo xuống, anh còn đang không biết làm gì thì BỐP một cái gì đó đụng trúng anh làm anh té xuống đường
"xin lỗi, anh không bị sao phải không" bạn của Tuyết Lan có gửi đồ về cho cô nên hẹn cô ra xe lấy một cái thùng hơi to làm cô khogn6 cẩn thận đụng trúng người khác, cô nhìn người này quả thật rất đẹp có thể nói là đẹp nhất trong số các trai đẹp mà cô gặp, không biết có phẩu thuật thẩm mỹ không đây
"này cô làm gì vậy trúng bạn trai tôi rồi" cô gái trên xe khi nảy la lên thu hút sự chú ý của cô, cô không nghe lầm chứ đẹp trai như anh ta mà quen một con gái như thế này à nhìn như trét 1 ký phấn lên mặt "à xin lỗi" định quay lưng bước đi thì bị một bàn tay nắm áo khoác cô lại, nhìn lại thì thấy người đẹp trai khi nảy đang nắm áo mình "anh.....anh bị thương chỗ nào à"
Lắc đầu
"anh yêu sao vậy em đỡ anh dậy" cô ả kia đi lại muốn đỡ anh thì bị anh tránh đi ra sức nắm áo Tuyết Lan mặt như sắp khóc
"không quen" Thanh Phong cố gắng nói từng chữ, Tuyết Lan nghe thế thì nhìn sang cô ả kia "cô là ai"
"cô hỏi lạ tất nhiên là người yêu rồi"
"nhưng anh ta nói không quen"
"khi nảy trên xe biết bao nhiêu người chứng kiến tôi trả tiền cho anh ta"
Tuyết Lan nhìn xung quanh thấy ai cũng nhìn 3 người định quay lưng đi thì người kia ra sức nắm áo lại. cô quay lại nhìn thấy ánh mắt sắp khóc của anh làm trái tim cô đập liên tục, không tính xen vào nhưng trời xui khiến như nào cô lại giúp đỡ "được cô chứng minh hai người yêu nhau đi"
"tại sao phải chứng minh"
"nếu không được tôi gọi công an giải quyết"
"cô hù dọa tôi"
"không"
Hai người phụ nữ nhìn nhau, sau đó cô ả kia chửi bới to lên rồi lấy cớ bỏ đi, Tuyết Lan nhìn người con trai ngồi xuống hỏi anh "anh nhà ở đâu tôi đưa về" hỏi nửa buổi thì chỉ là cái sự im lặng hết cách cô đành đưa anh về nhà mình. Không biết lúc đó cô nghỉ gì mà lại làm lều đưa một người không quen về nhà mình.
"Nam anh con tìm được chưa" tiếng người đàn ông trong điện thoại xem ra là tuổi cũng ngoài 60
"vẫn đang tìm ạ" Võ Thành Nam giám đốc cty dầu khí lớn đang phát điên khi người anh của mình mất tích, dù anh có là ông chủ ngồi trên vạn người đi chăng nữa thì khi về nhà anh sẽ bỏ cái mác lạnh lùng độc đoán của mình mà ngồi xuống ăn cơm nói chuyện với anh mình, anh hai của anh là Võ Thanh Phong thần trí như đứa bé 10 tuổi nhưng thật ra anh đã 32 tuổi rồi do một lần tai nạn nên đầu óc chỉ dừng lại đứa bé 10 tuổi và cũng đừng nên xem thường người anh hai này, có những lần cổ phiếu của tập đoàn lao dốc tưởng chừng phá sản, nhưng anh hai của anh bất ngờ chỉ vào hạng mục đầu tư này lúc đó anh cũng không chắc nhưng kinh doanh là phải liều nên anh mạnh dạn đầu tư không ngờ lại thành công. Dù anh trai của anh có là đứa bé 10 tuổi đi chăng nữa thì anh vẫn mãi là em trai vẫn sẽ ở bên cạnh anh mình.
"Thiếu gia có người thấy cậu Phong lên một chiếc xe buýt"
"tìm, nhất định phải tìm cho ra chiếc xe đó"
" vâng"
Thanh Phong lên xe ngồi nhìn những người xung quanh ai cũng xa lạ làm anh thấy hơi sợ, anh cũng không biết tại sao mình lại lên đây chỉ là khi nảy trong nhà anh bị con bướm bên ngoài thu hút chạy theo nó nhưng không ngờ anh lại lên xe ngồi lúc nào không hay, nhưng xe này rất lạ rất nhiều người ngồi còn nhiều ghế nữa, anh ngồi đó thấy có hai cô gái cứ nhìn mình anh rất sợ có một cô còn nháy mắt với anh, nhìn họ trên người váy thì ngắn mặt thì nhìn như trang trí ngày hallowen rất sợ, một cô gái đi qua ngồi cạnh anh
"anh đẹp trai làm quen đi" cô ta cố tình áp sát ngực mình đụng vào cánh tay anh, làm anh sợ mà rúc người ngồi sát góc
"anh đẹp trai có muốn đi chơi một đêm không" lần này cô ta còn quá đáng hơn tay sờ vào ngực anh làm anh giật mình la lên "AAAAA tránh ra"
Tiếng la làm cho người lơ xe giật mình đi ra sau xem có chuyện gì "làm gì thế"
"aiya có gì đâu đang nói chuyện thôi" cô ta vuốt tay người lơ xe nháy mắt với hắn ta, hắn cười cười rồi liếc mắt qua Thanh Phong "thu tiền, đi mấy người"
Thanh Phong ngơ người nhìn người lơ xe, anh không biết hắn ta nói gì, hắn ta thấy anh ngồi đó không nhúc nhích thì lớn tiếng "mày điếc hả"
Lắc đầu
"thu tiền của mày 10 nghìn" hắn quát to vào mặt anh, từ lúc anh lên xe vẻ đẹp trai vừa ngây thơ pha lẫn chút trong sáng khiến ai cũng nhìn, làm hắn cảm thấy ghen tị "nhìn mặt như này đừng nói không tiền nha" hắn cười mỉa may
"thôi thôi em trả thay anh ấy cho" cô gái ngồi kế bên bây giờ mới lên tiếng nhét vào tay tên lơ xe tiền trả cho hai người, hắn cầm tiền rồi cười cười "ăn mặc đẹp mà không tiền"
Thanh Phong ngồi nảy giờ không hiểu việc gì, tiền tại sao chứ trước giờ đi ăn chung toàn là em trai trả anh không trả, nhưng em trai không thấy đâu toàn những người xa lạ, sợ rất sợ
"anh đẹp trai, anh xuống đâu vậy"
Lắc đầu
"hay về nah2 cùng em đi"
Lắc đầu
"khi nảy em trả tiền cho anh rồi, vậy anh trả cho em đi"
Lắc đầu
"xe tới trạm cuối, mọi người tranh thủ xuống xe" tên lơ xe khi nảy nói to ai cũng chuẩn bị lại đồ rồi xuống xe, Thanh Phong không hiểu chuyện gì thấy mọi người xuống xe thì cũng theo xuống, anh còn đang không biết làm gì thì BỐP một cái gì đó đụng trúng anh làm anh té xuống đường
"xin lỗi, anh không bị sao phải không" bạn của Tuyết Lan có gửi đồ về cho cô nên hẹn cô ra xe lấy một cái thùng hơi to làm cô khogn6 cẩn thận đụng trúng người khác, cô nhìn người này quả thật rất đẹp có thể nói là đẹp nhất trong số các trai đẹp mà cô gặp, không biết có phẩu thuật thẩm mỹ không đây
"này cô làm gì vậy trúng bạn trai tôi rồi" cô gái trên xe khi nảy la lên thu hút sự chú ý của cô, cô không nghe lầm chứ đẹp trai như anh ta mà quen một con gái như thế này à nhìn như trét 1 ký phấn lên mặt "à xin lỗi" định quay lưng bước đi thì bị một bàn tay nắm áo khoác cô lại, nhìn lại thì thấy người đẹp trai khi nảy đang nắm áo mình "anh.....anh bị thương chỗ nào à"
Lắc đầu
"anh yêu sao vậy em đỡ anh dậy" cô ả kia đi lại muốn đỡ anh thì bị anh tránh đi ra sức nắm áo Tuyết Lan mặt như sắp khóc
"không quen" Thanh Phong cố gắng nói từng chữ, Tuyết Lan nghe thế thì nhìn sang cô ả kia "cô là ai"
"cô hỏi lạ tất nhiên là người yêu rồi"
"nhưng anh ta nói không quen"
"khi nảy trên xe biết bao nhiêu người chứng kiến tôi trả tiền cho anh ta"
Tuyết Lan nhìn xung quanh thấy ai cũng nhìn 3 người định quay lưng đi thì người kia ra sức nắm áo lại. cô quay lại nhìn thấy ánh mắt sắp khóc của anh làm trái tim cô đập liên tục, không tính xen vào nhưng trời xui khiến như nào cô lại giúp đỡ "được cô chứng minh hai người yêu nhau đi"
"tại sao phải chứng minh"
"nếu không được tôi gọi công an giải quyết"
"cô hù dọa tôi"
"không"
Hai người phụ nữ nhìn nhau, sau đó cô ả kia chửi bới to lên rồi lấy cớ bỏ đi, Tuyết Lan nhìn người con trai ngồi xuống hỏi anh "anh nhà ở đâu tôi đưa về" hỏi nửa buổi thì chỉ là cái sự im lặng hết cách cô đành đưa anh về nhà mình. Không biết lúc đó cô nghỉ gì mà lại làm lều đưa một người không quen về nhà mình.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro