Tôi Ở Thập Niên 70 Sửa Máy Kéo

Chương 14

Đường Thất Ngư/唐柒鱼

2024-09-02 01:06:17

Editor: Hannah

Nói xong Lâm Ái Thanh liền mở khóa vào phòng. Trần Ái Đảng tức giận muốn tiến lên lý luận cùng cô, kết quả xém chút bị cửa gỗ đóng lại đập vào mặt, cô ta còn muốn kéo cửa đi vào, Từ Cương nhanh chóng kéo người lại.

“Thôi đi, cô ấy ăn của cô ấy, cũng không ảnh hưởng gì đến chúng ta, đừng gây chuyện, đến lúc đó ồn ào sẽ ảnh hưởng không tốt.” Từ Cương thật sự sợ có ngày hai người đánh nhau.

Trần Ái Đảng nghẹn đến khó thở, nhìn Từ Cương buồn tủi nói: “Anh xem cô ta nói vậy là ý gì chứ.”

Ngoài phòng âm thanh Từ Cương khuyên giải an ủi Trần Ái Đảng dần dần xa, Lâm Ái Thanh trong phòng lắc lắc đầu, cất lương thực vào thùng gỗ rồi dùng bồn gỗ đậy lại, cô sợ trong phòng có chuột, nghĩ chắc phải đi tìm một cái bình làm lu đựng lương thực mới được.

Buổi tối không có việc gì nên Lâm Ái Thanh không vội nấu cơm, ăn chút lương khô, tắm rửa ngủ sớm.

Trần Ái Đảng cùng Từ Cương từ chỗ La Văn Triết ăn uống no đủ trở về nhìn thấy bếp lò bên cạnh không thay đổi gì, trên mặt Trần Ái Đảng đắc ý dào dạt, cũng chỉ có Lâm Ái Thanh ngu ngốc một hai phải tự làm, bây giờ hay rồi, đến cơm cũng không được ăn.

Từ Hướng Dương cùng Ngụy Diên An ở cách đó hai đội sản xuất, hai người cũng đang cùng nhau nhóm lửa nấu cơm, kết quả bị lò đất làm cho mặt xám mày tro.

“Tự mình nấu quá phiền phức, đi theo thanh niên trí thức cũ ăn không phải được rồi sao!” Vài lần lửa cháy rồi tắt, tính thiếu gia Từ Hướng Dương lại nổi dậy, ném kẹp gắp than trên tay không muốn làm nữa.

Hắn không hiểu, ăn chung với thanh niên trí thức cũ có gì không tốt, lửa có người nhóm, cơm có người nấu, bọn họ chỉ cần luân phiên đi gánh nước, đốn củi là được, nhiều người luân phiên một vòng cũng sẽ cần làm vài lần, nhẹ nhàng bớt việc.

Ngụy Diên An cũng chưa từng sử dụng lò đất, bây giờ hình tượng cũng không còn nữa, trên mặt chỗ đen chỗ trắng nhưng vẫn không từ bỏ, đang nổ lực thử nhóm lửa: “Nếu cậu muốn sau này ăn không đủ no, cậu cứ đi theo bọn họ đi.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Không nói tới việc hai anh em họ được người nhà trợ cấp, ăn chung chỉ có bị thiệt, chỉ dựa theo cách thức ăn thanh niên trí thức cũ nói thì Ngụy Diên An dám khẳng định đó là lừa bọn họ, nếu không thì cũng là trong lời nói lẫn lộn nửa thật nửa giả.

Trên thực tế năm đầu tiên thanh niên trí thức xuống nông thôn, lượng lương thực phát cho vẫn tương đối nhiều nhưng đối với thiếu niên ở thời kỳ trưởng thành mà nói thì 45 cân cũng không nhất định là đủ chứ đừng nói bắt đầu từ năm thứ hai là lấy điểm công phân chia lương.

Ngụy Diên An biết, thanh niên trí thức nơi này chia lương cùng với nông dân là thống nhất số lượng, đại khái khoảng từ 350 đến 400 cân, đến lúc đó đã không có lương thực được phát, trong đó còn gặp phải vấn đề như là ngày mùa lao động nhiều, cần ăn uống nhiều hơn, lương thực trong tay thanh niên trí thức cũ nhất định sẽ không đủ ăn.

Không đủ ăn thì làm sao? Tất nhiên là nghĩ cách moi lương từ trong miệng thanh niên trí thức mới đến mỗi năm rồi.

Sau đó Ngụy Diên An liền bắt đầu tính toán cho Từ Hướng Dương thấy, Từ Hướng Dương không có đầu óc như Ngụy Diên An, dù sao chỉ cần hiểu rõ một chuyện, không thể ăn chung là được.

Còn sớm hơn tiếng gà gáy buổi sáng là loa của đại đội, hiện tại thời tiết nóng, tuy không phải ngày mùa, trồng gặt vội vàng nhưng công việc trong đất cũng không ít, cỏ dại ngoài ruộng, lúa nước phải nhổ, đất trồng bắp trồng đậu nành phải xới đất tỉa cây nhổ cỏ, còn phải bón phân, canh nước, phun thuốc.

Trong thôn còn có dê bò phải thả, phải cắt cỏ cho heo ăn, còn phải nhặt phân ủ phân, ...

Thời tiết càng nóng thì càng phải tranh thủ lúc trời chưa sáng còn mát mẻ để làm nhiều việc. Sau khi loa phát xong quốc ca, lại đọc trích dẫn một đoạn của vị lãnh đạo, tiếp theo chính là đội trưởng Tiểu Lưu bắt đầu phân phối nội dung công việc ngày hôm nay.

Khi loa bắt đầu vang, Lâm Ái Thanh liền rời giường đến bên cạnh giếng trong thôn múc một bồn nước, đun nóng rồi rót vào bình nước, ăn trứng gà luộc xong, lại lấy sữa mạch nha pha nước uống rồi mới cột tóc ra cửa.

Lúc này mấy người La Văn Triết bên kia còn đang làm cơm sáng, phòng bếp của bọn họ cũng đặt ở lò đất bên cạnh, Trần Ái Đảng đang nhóm lửa, Từ Cương cùng La Văn Triết đang gánh nước về.

Cơm sáng chính là nồi cháo và một đĩa nhỏ dưa muối, dưa muối là nhóm thanh niên trí thức tự làm.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tôi Ở Thập Niên 70 Sửa Máy Kéo

Số ký tự: 0