Tôi Ở Trong Trò Chơi Toàn Cầu Trồng Cây Làm Ruộng

Tiệm Tạp Hóa (2...

2024-09-22 17:41:41

“A? Không có, chỉ bởi vì tôi là Druid, cho nên sẽ tương đối thân cận thiên nhiên, nên chúng nó mới có thể như vậy.”

Nhưng Mộc Huỳnh muốn cùng chúng nó câu thông với nhau cũng phải phí không ít sức lực.

Trình Vi lại lần nữa hâm mộ chức nghiệp của Mộc Huỳnh, “Số chức nghiệp hiện lên lúc tôi chọn căn bản là không có Druid nha.

Nghe em nói Druid còn có thể trị liệu, nó là chức nghiệp tương tự như Mục sư sao……..A? Có cái gì động đậy trong túi cúi em kìa?”

Mộc Huỳnh duỗi tay vào trong túi, móc ra một con lông xù xù không an phận, “Là đồng bạn động vật của tôi.”

“Gấu trúc?” Sự hâm mộ trong mắt Trình Vi đều sắp tràn ra ngoài.

Cô yên lặng mà giấu giấu ma sủng của mình vào trong túi, đó là một con thiềm thừ trơn trượt bóng loáng, tục xưng cóc ghẻ.

“Đúng vậy, nhưng vẫn còn quá nhỏ, chỉ biết ăn ăn ngủ ngủ, không thể giúp đỡ cái gì.” Mộc Huỳnh vuốt vuốt đầu Cổn Cổn.

“Kẽo kẹt ——”

Mộc Huỳnh cùng Trình Vi nghe tiếng nhìn lại, chỉ thấy cửa căn thụ ốc số 1 chậm rãi mở ra.

Một ông lão đầu tóc bạc phơ, thân hình câu lũ khoác một bộ áo choàng màu vàng nâu rách tung tóe, hỗn loạn thêm rễ cây của các loại thực vật.

Hắn đi đến ven tường thả một cái hạt giống xuống, đầu ngón tay nhẹ nhàng điểm một chút.

Dây đằng xanh tươi mọc lên như nước chảy, quấn quanh lẫn nhau, tạo thành một cái bảng hiệu, “Tạp hóa Cây Sồi”.

Ông lão lui ra phía sau hai bước, nhìn nhìn bảng hiệu, tựa hồ thực vừa lòng mà gật gật đầu, sau đó đi vào.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Ông ấy chính là chủ nhân của tiệm tạp hóa? NPC?” Trình Vi lẩm bẩm, “Cảm giác càng giống như là dân du cư hơn nha.”.

“Hẳn là đi.” Mộc Huỳnh bị chiêu thức của ông lão kinh diễm.

Lúc này, những người khác ở thụ ốc số 3 cũng đi ra, Lý Vĩ có vẻ tích cực nhất.

Hắn là một tay chơi trò chơi giỏi, hắn cảm thấy nói không chừng trong tay của ông chủ tiệm hoá sẽ có nhiệm vụ.

“Bên trong thụ ốc lớn như vậy sao?” Đây là cảm giác đầu tiên của tất cả những người đi vào trong.

Thụ ốc mà bọn họ thuê, nhìn bề ngoài thì cũng chỉ có vẻ rất lớn, còn căn thụ ốc này thì lớn hơn tới vài lần.

Chỉ có Mộc Huỳnh biết, mấy căn thụ ốc đều là lớn giống nhau.

Căn này chắc chắn là được mở rộng ra, chỉ cần khu vực quầy cùng với kệ để hàng thôi, cũng đã chiếm diện tích không sai biệt lắm với diện tích ban đầu của thụ ốc.

Càng không cần phải nói đến khu nghỉ ngơi nhỏ với một căn phòng không rõ ở bên cạnh.

Hơi thở của tự nhiên đều tràn ngập khắp căn nhà, khắp nơi đều có thể nhìn thấy được thực vật dào dạt sinh cơ.

Không nhìn thấy bóng dáng của ông cụ kai đâu, người buôn bán chính lại là một con chim màu đen.

Nó mặc một bộ đồ nhỏ có màu sắc rực rỡ, trên móng vuốt còn mang một chiếc nhẫn đá quý.

Thấy có người tiến vào, nó từ tấm nệm mềm ở trên quầy nhảy xuống, lấy cánh chỉ chỉ tấm bản nhỏ màu đen trên quầy.

“Hoan nghênh ghé thăm tạp hóa Cây Sồi, tôi là nhân viên của cửa hàng, Ô Áp Áp.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tôi Ở Trong Trò Chơi Toàn Cầu Trồng Cây Làm Ruộng

Số ký tự: 0