Tôi, Thiên Kim Thật, Người Giàu Nhất Thế Giới

Tìm Một Bệnh Vi...

2025-01-04 00:14:34

“Gửi cho cậu, nếu cậu muốn tặng cho mẹ cậu cũng được.” Ổ Tô cười đáp.

“Hừ, cậu thật là xấu!“ Diệp Tịnh đùa giỡn một lúc thì nghiêm túc lại: “Không cần đâu, cậu cứ giữ lại mà dùng, một tuýp này đắt lắm đấy.”

Ổ Tô cầm tuýp tinh chất dưỡng môi màu hồng lên quan sát, một tuýp nhỏ vậy mà mất tận mấy trăm tệ.

Ổ Tô cười nói: “Cũng khá đắt đó, lúc mua mình không để ý giá cả nên cũng không biết.”

Kiếp trước, khi môi khô chỉ cần liếm qua loa một chút là xong, nào dám mua son dưỡng hay tinh chất dưỡng môi, cô hoàn toàn không rành về những thương hiệu nổi tiếng này.

Nghe xong câu trả lời của Ổ Tô, Diệp Tịnh: “……” Tiên nữ, rốt cuộc là nên nói cậu nghèo hay giàu đây?

Hu hu, chua quá, vô tình bị người ta đút cho một thìa nước chanh.

[Tổng giá trị tài sản đang thu thập… đến từ Diệp Tịnh… +2.1+2.4]

Hửm?

Ổ Tô trong đầu hỏi: “Vậy mà cũng được sao?”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hệ thống Đại Gia: [Có thể, hành vi tiêu dùng tạo ra hàng hoá thực tế cũng có thể tiếp tục ảnh hưởng đến những người khác.]

Nói rồi, hệ thống kéo ra một bảng chi tiết, trong đó hiển thị tất cả những người liên quan sau khi bị ảnh hưởng bởi hành vi tiêu dùng của cô, kèm theo đó là giá trị đại gia mà họ cung cấp, thời gian hiển thị là vào nửa đêm.

Ổ Tô hiểu ra, có lẽ là do cô tắt thông báo của hệ thống khi đang ngủ nên không thấy, trong những chi tiết này, có điểm của nhân viên phục vụ nhà hàng, nhân viên bán hàng ở cửa hàng đồ hiệu, nhân viên quầy mỹ phẩm và chăm sóc da, trong đó giá trị đóng góp nổi bật nhất là từ đám học sinh tiểu học, thỉnh thoảng lại xuất hiện, chỉ là dần dần ít đi.

Diệp Tịnh lắc lắc camera: “Tô Tô, Tô Tô! Cậu mất tập trung rồi, đang nghĩ gì thế?”

Ổ Tô đáp: “Ồ, vừa nghĩ ra một câu hỏi sinh học.”

Diệp Tịnh giơ ngón cái lên: “Cậu giỏi thật.”

Mặc dù chỉ mới quen biết một ngày, nhưng Diệp Tịnh rất chắc chắn rằng Ổ Tô là một học bá chính hiệu, cô ghi chép bài giảng rất cẩn thận, phân biệt rõ ràng các kiến thức quan trọng và phụ. Thậm chí, bài tập mà giáo viên giao, những câu hỏi tự nhiên rất khó, Ổ Tô chỉ cần một tiết tự học đã làm gần xong hết. Còn bài tập Ổ Tô vừa gửi cho cô ấy, Diệp Tịnh thậm chí còn không dám nói rằng cô bạn cùng phòng của mình đã tra đáp án từ sách bài tập, và khi đối chiếu với bài của Ổ Tô mới phát hiện người ta không chỉ làm bài nhanh mà độ chính xác còn đạt 100%.

Diệp Tịnh muốn khóc: “Tô Tô à, khi Nữ Oa nặn cậu chắc chắn đã rất chăm chút, còn mình thì chỉ là một cục đất ném bừa thôi. A! Nữ Oa đại nhân, sao người lại đối xử với con như thế!”

Ổ Tô chống cằm, nhìn vào điện thoại nháy mắt: “Cục đất nhỏ, gọi mình làm gì?”

Cô phát hiện ra một con đường làm giàu mới. Từ ngày mai, cô sẽ bắt đầu kiên trì “bao nuôi” cô bạn cùng bàn Diệp Tịnh.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tôi, Thiên Kim Thật, Người Giàu Nhất Thế Giới

Số ký tự: 0