Chương 224
Thủy Ti Liễu
2024-07-24 21:52:39
13 tháng sau.
Oxford, nước Anh.
Bạch Lộ khép trang cuối cùng của sách lại, bỗng nhiên có một bóng người sáp tới gần, một giọng đàn ông quen thuộc nói thứ tiếng Trung đã tiến bộ không ít: “Tốt nghiệp rồi, hôm nay là bữa tối cuối cùng, ngay mai anh liền phải về nhà, tối nay không thể từ chối anh nữa.”
Demo làm bộ dạng đáng thương nhìn Bạch Lộ. 13 tháng qua Bạch Lộ giống như đã biến thành người khác, trước kia cũng đủ trầm mặc ít nói thì bây giờ lại càng trầm mặc hơn, có khi cả một ngày cũng không nói một câu chứ đừng nói tới hoạt động hội nhóm hay đi bar sinh nhật gì, những hoạt động này bây giờ cô không tham gia, mỗi ngày đều là vùi đầu đọc sạch, vẽ thiết kế. Có điều thành tích của cô cũng đột nhiên tăng vụt.
Giáo sư King không chỉ một lần khen ngợi cô.
Người phụ nữ này tương lai thật đúng là tiền đồ vô lượng.
…
“Demon, hôm nay tôi còn có chuyện quan trọng, không thể tham gia party tốt nghiệp, anh nói xin lỗi các bạn giúp tôi, tôi phải lên máy bay.”
“Máy bay?”
Mặt Demon đầy kinh ngạc: “Lộ, em vừa tốt nghiệm một cái đã liền rời nước Anh? Em đi đâu? Về thành phố A quê hương em sao?”
“Không phải.” Bạch Lộ đem cuốn sách cuối cùng vào trong túi, sau đó cầm lên bằng tốt nghiệp thầy mới phát cho bọn họ, dè dặt cầm trong tay: “Tôi không quay về thành phố A, có điều thật sự hôm nay tôi đã đặt vé máy bay, thật không thể tham gia party.”
Thật ra trong lớp bên này bình thường cũng chỉ có Demon là liên lạc với cô tương đối thường xuyên, dẫu sao khi ngươi đã chọn cuộc sống một mình thì người xung quanh cũng sẽ không bám theo cô, trái đất cũng không chỉ vì một mình cô mà ngừng chuyển động, cho nên cô có đi dự tiệc tốt nghiệp hay không cũng không quan trọng lắm.
“Why? Tại sao lại gấp như vậy? Vậy em sẽ đi đâu? Khi anh muốn đi Trung Quốc, có thể tới thăm em…”
“Thành phố C.”
Bạch Lộ đeo ba lô lên hai vai, đưa tay vỗ vai Demon một cái, nở nụ cười trấn an: “Cảm ơn anh quan tâm tới tôi mấy ngày nay, có điều bây giờ tôi thật sự phải về. Gặp lại.”
***
Cô không quay lại thành phố A, từ đầu năm sau khi ly dị với Lương Phi Phàm cô cũng chưa từng quay lại thành phố A.
Anh cho cô không ít tiền, còn có mấy bất động sản mang tên cô, có điều sau khi cô suy nghĩ cẩn thận đều đã đem bán toàn bộ. Cô cũng không để mẹ ở lại thành phố A mà bảo bà chuyển đến thành phố C, thân thể mẹ cô một năm nay vẫn luôn không tệ, dù sao trước kia bà cũng làm y tá, vẫn có thể chăm sóc được thân thể mình.
Mà cô vừa tốt nghiệp đã vội vàng trở về thành phố C không phải là vì điều gì khác, bởi vì 3 ngày trước cô đã gửi một lá đơn xin việc trên mạng, hôm nay đã có trả lời.
Trước 9 giờ ngày mai cô cần phải đến phỏng vấn.
Thành phố C cũng giống như thành phố A, nhiệt độ cùng môi trường không có nhiều khác biệt. Đây là lần đầu tiên Bạch Lộ tới. Khoảng thời gian qua cô vẫn luôn ở nước Anh, thời điểm Lương Phi Phàm ly dị với cô đã cho cô không ít tiền, cô vốn định một đồng cũng không cần, đến khi anh ký tên liền đem tiền trả lại cho anh. Nhưng cuối cùng vẫn thua thực tế khắc nghiệt.
Cô không có công việc, Tần Trân Hi cũng không có thu nhập, cô ở nước Anh không thể vừa học vừa làm, quy định của SGA là khi còn đi học thì không thể làm bất cứ công việc nào bên ngoài. Cho dù cô không để ý tới mình thì cũng phải chiếu cố tới cuộc sống thường ngày của mẹ.
Thực tế cuộc sống đôi khi sẽ bao trùm lên cả cốt khí cùng tôn nghiêm của mình.
Cuối cùng cô vẫn đem tất cả mọi thứ bán đi, Lương Phi Phàm cho cô mấy căn hộ, khu vực đều vô cùng tốt, giá bán cũng rất cao, cho nên 13 tháng qua, tức một năm một tháng qua cô không buồn không lo, ít nhất là vấn đề vật chất cô đã không cần phải bận tâm một chút gì.
Cô mua một căn hộ ở thành phố C cho Tần Trân Hy. Chuyện cô ly dị bà cũng biết, sau khi cô ly dị một tháng thì Diệp thị cùng Lương thị làm đám hỏi rất long trọng. Chuyện này Tần Trân Hi một tiếng cũng không nhắc đến, hai mẹ con sống nương tựa lẫn nhau nhiều năm như vậy, có những điều thật ra thì không cần nói quá nhiều hai bên đều hiểu.
Lương Phi Phàm cuối cùng vẫn cưới Diệp Lan, thời điểm trước kia anh cưới cô không thể dành mọi thứ cho cô, hôm nay anh toàn bộ đều dành cho Diệp Lan.
Bạch Lộ trốn ở nước Anh, không quản ngày đêm đọc sách kiến trúc, vẽ thiết kế, cô dùng học tập để khiến mình bận rộn, không suy nghĩ, không thấy, không nghe. Có điều tin tức đám hỏi lại vẫn chui vào tai cô.
Dù trong lòng cô vẫn luôn có một giọng nói đang không ngừng nói cho cô, mục đích anh kết hôn cũng không phải vì yêu cô ta, nhưng có bao nhiêu người đàn bà có thể chấp nhận được kết quả như vậy?
Cho là cô không nghe không nhìn không nghĩ thì sẽ không khó để vượt qua, nhưng ngày họ kết hôn cô vẫn tránh ở trong phòng, yên lặng rơi nước mắt…
Oxford, nước Anh.
Bạch Lộ khép trang cuối cùng của sách lại, bỗng nhiên có một bóng người sáp tới gần, một giọng đàn ông quen thuộc nói thứ tiếng Trung đã tiến bộ không ít: “Tốt nghiệp rồi, hôm nay là bữa tối cuối cùng, ngay mai anh liền phải về nhà, tối nay không thể từ chối anh nữa.”
Demo làm bộ dạng đáng thương nhìn Bạch Lộ. 13 tháng qua Bạch Lộ giống như đã biến thành người khác, trước kia cũng đủ trầm mặc ít nói thì bây giờ lại càng trầm mặc hơn, có khi cả một ngày cũng không nói một câu chứ đừng nói tới hoạt động hội nhóm hay đi bar sinh nhật gì, những hoạt động này bây giờ cô không tham gia, mỗi ngày đều là vùi đầu đọc sạch, vẽ thiết kế. Có điều thành tích của cô cũng đột nhiên tăng vụt.
Giáo sư King không chỉ một lần khen ngợi cô.
Người phụ nữ này tương lai thật đúng là tiền đồ vô lượng.
…
“Demon, hôm nay tôi còn có chuyện quan trọng, không thể tham gia party tốt nghiệp, anh nói xin lỗi các bạn giúp tôi, tôi phải lên máy bay.”
“Máy bay?”
Mặt Demon đầy kinh ngạc: “Lộ, em vừa tốt nghiệm một cái đã liền rời nước Anh? Em đi đâu? Về thành phố A quê hương em sao?”
“Không phải.” Bạch Lộ đem cuốn sách cuối cùng vào trong túi, sau đó cầm lên bằng tốt nghiệp thầy mới phát cho bọn họ, dè dặt cầm trong tay: “Tôi không quay về thành phố A, có điều thật sự hôm nay tôi đã đặt vé máy bay, thật không thể tham gia party.”
Thật ra trong lớp bên này bình thường cũng chỉ có Demon là liên lạc với cô tương đối thường xuyên, dẫu sao khi ngươi đã chọn cuộc sống một mình thì người xung quanh cũng sẽ không bám theo cô, trái đất cũng không chỉ vì một mình cô mà ngừng chuyển động, cho nên cô có đi dự tiệc tốt nghiệp hay không cũng không quan trọng lắm.
“Why? Tại sao lại gấp như vậy? Vậy em sẽ đi đâu? Khi anh muốn đi Trung Quốc, có thể tới thăm em…”
“Thành phố C.”
Bạch Lộ đeo ba lô lên hai vai, đưa tay vỗ vai Demon một cái, nở nụ cười trấn an: “Cảm ơn anh quan tâm tới tôi mấy ngày nay, có điều bây giờ tôi thật sự phải về. Gặp lại.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
***
Cô không quay lại thành phố A, từ đầu năm sau khi ly dị với Lương Phi Phàm cô cũng chưa từng quay lại thành phố A.
Anh cho cô không ít tiền, còn có mấy bất động sản mang tên cô, có điều sau khi cô suy nghĩ cẩn thận đều đã đem bán toàn bộ. Cô cũng không để mẹ ở lại thành phố A mà bảo bà chuyển đến thành phố C, thân thể mẹ cô một năm nay vẫn luôn không tệ, dù sao trước kia bà cũng làm y tá, vẫn có thể chăm sóc được thân thể mình.
Mà cô vừa tốt nghiệp đã vội vàng trở về thành phố C không phải là vì điều gì khác, bởi vì 3 ngày trước cô đã gửi một lá đơn xin việc trên mạng, hôm nay đã có trả lời.
Trước 9 giờ ngày mai cô cần phải đến phỏng vấn.
Thành phố C cũng giống như thành phố A, nhiệt độ cùng môi trường không có nhiều khác biệt. Đây là lần đầu tiên Bạch Lộ tới. Khoảng thời gian qua cô vẫn luôn ở nước Anh, thời điểm Lương Phi Phàm ly dị với cô đã cho cô không ít tiền, cô vốn định một đồng cũng không cần, đến khi anh ký tên liền đem tiền trả lại cho anh. Nhưng cuối cùng vẫn thua thực tế khắc nghiệt.
Cô không có công việc, Tần Trân Hi cũng không có thu nhập, cô ở nước Anh không thể vừa học vừa làm, quy định của SGA là khi còn đi học thì không thể làm bất cứ công việc nào bên ngoài. Cho dù cô không để ý tới mình thì cũng phải chiếu cố tới cuộc sống thường ngày của mẹ.
Thực tế cuộc sống đôi khi sẽ bao trùm lên cả cốt khí cùng tôn nghiêm của mình.
Cuối cùng cô vẫn đem tất cả mọi thứ bán đi, Lương Phi Phàm cho cô mấy căn hộ, khu vực đều vô cùng tốt, giá bán cũng rất cao, cho nên 13 tháng qua, tức một năm một tháng qua cô không buồn không lo, ít nhất là vấn đề vật chất cô đã không cần phải bận tâm một chút gì.
Cô mua một căn hộ ở thành phố C cho Tần Trân Hy. Chuyện cô ly dị bà cũng biết, sau khi cô ly dị một tháng thì Diệp thị cùng Lương thị làm đám hỏi rất long trọng. Chuyện này Tần Trân Hi một tiếng cũng không nhắc đến, hai mẹ con sống nương tựa lẫn nhau nhiều năm như vậy, có những điều thật ra thì không cần nói quá nhiều hai bên đều hiểu.
Lương Phi Phàm cuối cùng vẫn cưới Diệp Lan, thời điểm trước kia anh cưới cô không thể dành mọi thứ cho cô, hôm nay anh toàn bộ đều dành cho Diệp Lan.
Bạch Lộ trốn ở nước Anh, không quản ngày đêm đọc sách kiến trúc, vẽ thiết kế, cô dùng học tập để khiến mình bận rộn, không suy nghĩ, không thấy, không nghe. Có điều tin tức đám hỏi lại vẫn chui vào tai cô.
Dù trong lòng cô vẫn luôn có một giọng nói đang không ngừng nói cho cô, mục đích anh kết hôn cũng không phải vì yêu cô ta, nhưng có bao nhiêu người đàn bà có thể chấp nhận được kết quả như vậy?
Cho là cô không nghe không nhìn không nghĩ thì sẽ không khó để vượt qua, nhưng ngày họ kết hôn cô vẫn tránh ở trong phòng, yên lặng rơi nước mắt…
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro