Dịu dàng
1715
2024-04-30 00:40:26
Thấy vậy anh liền lại chỗ ngăn kéo trong tủ lấy ra một lọ thuốc,sau đó ngồi xuống và xoa cho cô,anh xoa vô cùng nhẹ nhàng,dịu dàng không giống như tên Phó Thi Kỳ ban nãy mà giờ anh đã khác.Vừa xoa anh vừa nói với cô
"Cô bây giờ là người của tôi,không được ai bất kì động đến" nói xong anh liền vén vài cái tóc rơi trên mặt cô,mặc kệ cô đang ngủ.Xoa thuốc xong anh liền đi vào phòng tắm,tắm gội sạch sẽ,khi tắm xong anh chỉ mặc chiếc quần short và cởi trần với những cơ múi và cơ ngực săn chắc.
Anh liền lại ghế bế cô lên giường anh,dáng người cô nhỏ bé,khuôn mặt cô áp vào lồng ngực anh ta như "Cô vợ bé bỏng của tên tổng tài",anh vừa bế vừa nhìn khuôn mặt dễ thương,đôi má bánh bao với môi trái tim và có chút đáng thương bất giác cười.Lại giường anh thả cô xuống, nhưng cái hương nước hoa thơm phức của anh làm cho cô đang ngủ nhưng cảm nhận được mà không buông ra cứ ôm ôm lấy anh và ngửi .Anh cũng chỉ cười và để cô nằm bên cạnh mình ngủ,hai tay cô đau,anh sợ khiến cô đau chợt tỉnh ngủ,nên chỉ nhẹ nhàng lấy tay cô đặt lên người mình,mặt cô áp sát với ngực anh,bất chợt anh cũng ôm lấy vòng eo nhỏ nhỏ của cô.Vừa ôm anh còn xoa xoa vòng eo cô
"Hazz,cái eo nhỏ này"
Anh liền ôm lấy cô ngủ một giấc đến sáng hôm sau mà không biết
Buổi sáng,cô tỉnh dậy trước thấy mình đang bị ai đó ôm chặt lấy mà ngủ lại còn không mặc áo,cô ngước mặt lên nhìn hoá ra là tên Phó Thi Kỳ
"Sao mình nằm đây?"
Cô hoảng hốt liền định luồn cơ thể nhỏ nhỏ nhắn qua người anh ta thì
"Gì đấy"
Anh ta chợt tỉnh và nói câu đấy
"Sao tôi nằm đây,anh đã làm gì tôi"
"Không làm gì hết,nằm thêm lúc đi,đang ngủ ngon"
"Gì,anh sao vậy".Cô liền vùng vằng ra khỏi tay anh ta,anh ta chợt nắm lấy cổ tay cô
"Á...đau....đau,thả ra"
Phó Thi Kỳ liền thả ra và
"Tôi nói sao,NẰM XUỐNG?".
Cô cũng đành ngoan ngoãn nghe lời nằm xuống và nói
"Hay là anh thả tôi đi đi,tôi dậy làm việc,chuẩn bị bữa ăn sáng cho anh đi làm"
"Không cần"
Cô nằm đó mặc kệ tên kia ôm lấy cô mà ngủ ,cô suy nghĩ một hồi cũng ngủ tiếp vì thường thường ở nhà cô ngủ nướng đến 10_11 giờ trưa,khi dậy cô thấy trống không,ngó sang bên không thấy ai cô ngồi dậy dụi dụi mắt thấy Phó Thi Kỳ đang mặc áo,cô chỉ kịp nhìn được cái lưng rộng của anh ta,đột nhiên một thế lực nào đó cô kêu to
"Aaaaaaaa"
"Dậy rồi à"
"Sao anh thay áo ở đây"
Anh ta chỉnh cổ áo bước lại chỗ cô, vừa bước đi vừa xăn cổ tay áo lên
"Chẳng phải tối qua cô còn ôm ôm lấy cơ thể của tôi,gục mặt vào cơ ngực này mà ngủ à"
"Gì,tôi không bao giờ làm vậy"
"Ồ "
Cô dụi dụi mắt ,chỉ ngón tay lên đầu khuôn mặt nhìn vô cùng dễ thương cố để nhớ lại hôm qua.Nhưng vì ngủ say quá cô biết gì đâu.Phó Thi Kỳ liền cười cô rồi cầm áo khoác bước đi kèm một câu
"Dậy tắm rửa đi".
Nghiên liền lọ mọ xuống giường về phòng lấy quần áo mà đi tắm,vệ sinh cá nhân sạch sẽ rồi bước xuống lầu.Vừa xuống thấy Phó Thi Kỳ đang ngồi như bàn cùng với những chiếc pizza nóng hổi ,bên cạnh đó hai cốc sữa ấm,cô nhìn những chiếc bánh pizza có mấy loại như xúc xích,hải sản,thập cẩm cô liền tròn mắt(Vì pizza là món cô thích).....
"Cô bây giờ là người của tôi,không được ai bất kì động đến" nói xong anh liền vén vài cái tóc rơi trên mặt cô,mặc kệ cô đang ngủ.Xoa thuốc xong anh liền đi vào phòng tắm,tắm gội sạch sẽ,khi tắm xong anh chỉ mặc chiếc quần short và cởi trần với những cơ múi và cơ ngực săn chắc.
Anh liền lại ghế bế cô lên giường anh,dáng người cô nhỏ bé,khuôn mặt cô áp vào lồng ngực anh ta như "Cô vợ bé bỏng của tên tổng tài",anh vừa bế vừa nhìn khuôn mặt dễ thương,đôi má bánh bao với môi trái tim và có chút đáng thương bất giác cười.Lại giường anh thả cô xuống, nhưng cái hương nước hoa thơm phức của anh làm cho cô đang ngủ nhưng cảm nhận được mà không buông ra cứ ôm ôm lấy anh và ngửi .Anh cũng chỉ cười và để cô nằm bên cạnh mình ngủ,hai tay cô đau,anh sợ khiến cô đau chợt tỉnh ngủ,nên chỉ nhẹ nhàng lấy tay cô đặt lên người mình,mặt cô áp sát với ngực anh,bất chợt anh cũng ôm lấy vòng eo nhỏ nhỏ của cô.Vừa ôm anh còn xoa xoa vòng eo cô
"Hazz,cái eo nhỏ này"
Anh liền ôm lấy cô ngủ một giấc đến sáng hôm sau mà không biết
Buổi sáng,cô tỉnh dậy trước thấy mình đang bị ai đó ôm chặt lấy mà ngủ lại còn không mặc áo,cô ngước mặt lên nhìn hoá ra là tên Phó Thi Kỳ
"Sao mình nằm đây?"
Cô hoảng hốt liền định luồn cơ thể nhỏ nhỏ nhắn qua người anh ta thì
"Gì đấy"
Anh ta chợt tỉnh và nói câu đấy
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Sao tôi nằm đây,anh đã làm gì tôi"
"Không làm gì hết,nằm thêm lúc đi,đang ngủ ngon"
"Gì,anh sao vậy".Cô liền vùng vằng ra khỏi tay anh ta,anh ta chợt nắm lấy cổ tay cô
"Á...đau....đau,thả ra"
Phó Thi Kỳ liền thả ra và
"Tôi nói sao,NẰM XUỐNG?".
Cô cũng đành ngoan ngoãn nghe lời nằm xuống và nói
"Hay là anh thả tôi đi đi,tôi dậy làm việc,chuẩn bị bữa ăn sáng cho anh đi làm"
"Không cần"
Cô nằm đó mặc kệ tên kia ôm lấy cô mà ngủ ,cô suy nghĩ một hồi cũng ngủ tiếp vì thường thường ở nhà cô ngủ nướng đến 10_11 giờ trưa,khi dậy cô thấy trống không,ngó sang bên không thấy ai cô ngồi dậy dụi dụi mắt thấy Phó Thi Kỳ đang mặc áo,cô chỉ kịp nhìn được cái lưng rộng của anh ta,đột nhiên một thế lực nào đó cô kêu to
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Aaaaaaaa"
"Dậy rồi à"
"Sao anh thay áo ở đây"
Anh ta chỉnh cổ áo bước lại chỗ cô, vừa bước đi vừa xăn cổ tay áo lên
"Chẳng phải tối qua cô còn ôm ôm lấy cơ thể của tôi,gục mặt vào cơ ngực này mà ngủ à"
"Gì,tôi không bao giờ làm vậy"
"Ồ "
Cô dụi dụi mắt ,chỉ ngón tay lên đầu khuôn mặt nhìn vô cùng dễ thương cố để nhớ lại hôm qua.Nhưng vì ngủ say quá cô biết gì đâu.Phó Thi Kỳ liền cười cô rồi cầm áo khoác bước đi kèm một câu
"Dậy tắm rửa đi".
Nghiên liền lọ mọ xuống giường về phòng lấy quần áo mà đi tắm,vệ sinh cá nhân sạch sẽ rồi bước xuống lầu.Vừa xuống thấy Phó Thi Kỳ đang ngồi như bàn cùng với những chiếc pizza nóng hổi ,bên cạnh đó hai cốc sữa ấm,cô nhìn những chiếc bánh pizza có mấy loại như xúc xích,hải sản,thập cẩm cô liền tròn mắt(Vì pizza là món cô thích).....
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro