Chương 1708
Thượng Quan Nhiêu
2024-07-23 07:42:07
Người đàn ông ở đầu dây bên kia không dám tin hỏi ngược lại.
“Vâng, ba nuôi mau về cứu con đi.”
“Được, chiều mai ba lên máy bay, con cùng daddy con đến đón ba.”
Cậu nhóc ở trong điện thoại nói nhỏ gì đó, Cố Thừa Tiêu cũng tự nhiên nghe thấy con trai mách lẻo, anh ngồi ở đó, trong đầu xuất hiện khuôn mặt của Hứa Tâm Duyệt.
Anh chỉ muốn làm rõ một chuyện, trên người cô có chỗ nào thu hút con trai anh.
Hứa gia.
Hôm nay Hứa An An đăng một bài báo xong, cô ta ngồi trên ghế sô pha cầm ipad, nhìn mọi người khen mình, giống như nữ thần giữa đám nữ minh tinh, khóe miệng cô ta giương lên nụ cười đắc ý.
Hiện tại, vị trí của cô ta không cho phép nữ minh tỉnh khác đến khiêu khích.
Có điều, đối với loại chuyện tâng bốc này cô ta cũng nhìn quen rồi, thật sự có thể khiến cho những diễn viên nữ càng thêm đồ ky với cô ta, vậy chắc chắn là đợi đến ngày cô trở thành vợ của Có Thừa Tiêu.
Thân phận bà Có của tập đoàn Có thị mới là thân phận đáng khoe khoang nhất.
Hứa An An lùi việc đăng báo và phỏng vấn hai ngày nay, chuyện tiếp theo cô ta muốn làm chính là tìm cơ hội đến nhà Có Thừa Tiêu, ở cùng con trai, sau đó, tìm cơ hội nắm chắc Có Thừa Tiêu.
Cô ta cũng không biết vì sao, muốn có được Cố Thừa Tiêu còn gấp gáp hơn so với việc ở cùng đứa con trai này.
Hứa An An cầm điện thoại, tìm thấy số lần trước Hồng Mĩ San đưa, là số điện thoại cá nhân của Cố Thừa Tiêu.
Cô hít thở sâu, đưa tay bắm só.
“Alol”
Giọng nói từ tính của người đàn ông qua micro truyền đến.
“Thừa Tiêu, tôi là Hứa An An, tối nay anh có thời gian không? Tôi muốn cùng Tiểu Mục ăn tối.”
Hứa An An dùng giọng nói ngọt ngào dịu dàng nhát để hỏi.
Cố Thừa Tiêu ở đầu dây bên kia trầm mặc vài giây: “Được! Để tôi sắp xếp.”
“Uml Vậy tối nay gặp.”
Hứa An An sắp nhảy dựng lên vì vui sướng.
Đầu dây bên kia cúp máy, Hứa An An nắm chặt điện thoại, vuốt ngực, vui mừng muốn điên rồi.
Cố Thừa Tiêu đồng ý, vậy mà anh lại đồng ý rồi, nói như vậy, anh cũng hy vọng mình và con trai ở cùng nhau!
Còn ở trong phòng làm việc, Cố Thừa Tiêu nhìn con trai ngồi trên ghế sô pha một mình xem hoạt hình trên ipad, anh cảm thấy sở dĩ con trai tìm Hứa Tâm Duyệt, là bởi vì thằng bé thật sự cần một người phụ nữ ở bên cạnh.
Ít nhất Hứa An An cũng là mẹ ruột của con trai, còn Hứa Tâm Duyệt trong mắt anh, chẳng qua chỉ là một người xa lạ, thậm chí sau khi hiểu được nghề nghiệp của cô, anh càng cảm thấy không nên để con trai đến gần cô.
Không phải là anh xem thường ai, mà là từ những người làm công việc như vậy, đa số đều không có tâm tư lành mạnh bình thường, người như vậy, con trai tiếp xúc nhiều, không nên để nó học được những thứ không tốt.
“Tối nay daddy hẹn mẹ ruột của con cùng ăn cơm.”
Cố Thừa Tiêu nói với con trai.
Cậu nhóc ngẳng đầu cự tuyệt: “Con có thể không đi không?
“Nếu như con thật sự muốn có một người cùng chung sống, cô ta là người thích hợp nhất.”
Mặc dù Cố Thừa Tiêu cũng không thích cuộc sống bị quấy rầy, nhưng nếu như con trai thật sự cần một người bên cạnh, người này tốt nhát nên là mẹ ruột của thằng bé.
Cậu nhóc im lặng không trả lời, rõ ràng là không đồng ý cũng phải đồng ý.
Có Thừa Tiêu để La Mẫn đặt nhà hàng.
“Vâng, ba nuôi mau về cứu con đi.”
“Được, chiều mai ba lên máy bay, con cùng daddy con đến đón ba.”
Cậu nhóc ở trong điện thoại nói nhỏ gì đó, Cố Thừa Tiêu cũng tự nhiên nghe thấy con trai mách lẻo, anh ngồi ở đó, trong đầu xuất hiện khuôn mặt của Hứa Tâm Duyệt.
Anh chỉ muốn làm rõ một chuyện, trên người cô có chỗ nào thu hút con trai anh.
Hứa gia.
Hôm nay Hứa An An đăng một bài báo xong, cô ta ngồi trên ghế sô pha cầm ipad, nhìn mọi người khen mình, giống như nữ thần giữa đám nữ minh tinh, khóe miệng cô ta giương lên nụ cười đắc ý.
Hiện tại, vị trí của cô ta không cho phép nữ minh tỉnh khác đến khiêu khích.
Có điều, đối với loại chuyện tâng bốc này cô ta cũng nhìn quen rồi, thật sự có thể khiến cho những diễn viên nữ càng thêm đồ ky với cô ta, vậy chắc chắn là đợi đến ngày cô trở thành vợ của Có Thừa Tiêu.
Thân phận bà Có của tập đoàn Có thị mới là thân phận đáng khoe khoang nhất.
Hứa An An lùi việc đăng báo và phỏng vấn hai ngày nay, chuyện tiếp theo cô ta muốn làm chính là tìm cơ hội đến nhà Có Thừa Tiêu, ở cùng con trai, sau đó, tìm cơ hội nắm chắc Có Thừa Tiêu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô ta cũng không biết vì sao, muốn có được Cố Thừa Tiêu còn gấp gáp hơn so với việc ở cùng đứa con trai này.
Hứa An An cầm điện thoại, tìm thấy số lần trước Hồng Mĩ San đưa, là số điện thoại cá nhân của Cố Thừa Tiêu.
Cô hít thở sâu, đưa tay bắm só.
“Alol”
Giọng nói từ tính của người đàn ông qua micro truyền đến.
“Thừa Tiêu, tôi là Hứa An An, tối nay anh có thời gian không? Tôi muốn cùng Tiểu Mục ăn tối.”
Hứa An An dùng giọng nói ngọt ngào dịu dàng nhát để hỏi.
Cố Thừa Tiêu ở đầu dây bên kia trầm mặc vài giây: “Được! Để tôi sắp xếp.”
“Uml Vậy tối nay gặp.”
Hứa An An sắp nhảy dựng lên vì vui sướng.
Đầu dây bên kia cúp máy, Hứa An An nắm chặt điện thoại, vuốt ngực, vui mừng muốn điên rồi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cố Thừa Tiêu đồng ý, vậy mà anh lại đồng ý rồi, nói như vậy, anh cũng hy vọng mình và con trai ở cùng nhau!
Còn ở trong phòng làm việc, Cố Thừa Tiêu nhìn con trai ngồi trên ghế sô pha một mình xem hoạt hình trên ipad, anh cảm thấy sở dĩ con trai tìm Hứa Tâm Duyệt, là bởi vì thằng bé thật sự cần một người phụ nữ ở bên cạnh.
Ít nhất Hứa An An cũng là mẹ ruột của con trai, còn Hứa Tâm Duyệt trong mắt anh, chẳng qua chỉ là một người xa lạ, thậm chí sau khi hiểu được nghề nghiệp của cô, anh càng cảm thấy không nên để con trai đến gần cô.
Không phải là anh xem thường ai, mà là từ những người làm công việc như vậy, đa số đều không có tâm tư lành mạnh bình thường, người như vậy, con trai tiếp xúc nhiều, không nên để nó học được những thứ không tốt.
“Tối nay daddy hẹn mẹ ruột của con cùng ăn cơm.”
Cố Thừa Tiêu nói với con trai.
Cậu nhóc ngẳng đầu cự tuyệt: “Con có thể không đi không?
“Nếu như con thật sự muốn có một người cùng chung sống, cô ta là người thích hợp nhất.”
Mặc dù Cố Thừa Tiêu cũng không thích cuộc sống bị quấy rầy, nhưng nếu như con trai thật sự cần một người bên cạnh, người này tốt nhát nên là mẹ ruột của thằng bé.
Cậu nhóc im lặng không trả lời, rõ ràng là không đồng ý cũng phải đồng ý.
Có Thừa Tiêu để La Mẫn đặt nhà hàng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro