Chương 1760
Thượng Quan Nhiêu
2024-07-23 07:42:07
Lúc này, trên một con phó, trong một cửa hàng thời trang dạ hội cao
cấp khác, Hứa An An và Lý Tịnh Nhã cũng ở đó, Hứa An An mặc bộ váy dạ
hội màu đỏ gợi cảm, cô ta đã trang điểm xong rồi, đang nghỉ ngơi.
“An An, ba con nghe ngóng được tối nay Thừa Tiêu cũng ở đó, con phải nắm cơ hội này cho thật chắc! Còn có, tuyệt đối không được để người phụ nữ nào có cơ hội tiếp cận cậu ta, con phải để cho những người phụ nữ khác biết, cậu ta là chồng tương lai của con.”
Hứa An An nhướng mày tự tin: “Mẹ, mẹ yên tâm đi! Con tuyệt đối sẽ không để người phụ nữ nào có cơ hội tiếp cận anh ấy.”
Lý Tịnh Nhã cũng tin tưởng vào sức quyến rũ này của con gái, Hứa An An sau khi dày công trang điểm, quả thực có phong thái của nữ thần.
“Ba con cũng chỉ mong con mau chóng gả đi, bây giờ sự nghiệp của ông ấy có chút khó khăn, nếu như có tập đoàn Cố thị giúp một tay, vậy thì tốt rồi.”
“Mẹ, con sẽ cố gắng, có lẽ tối nay, con có thể túm được Có Thừa Tiêu.”
Trong ánh mắt Hứa An An lộ ra một vài suy nghĩ.
“Trừ phi có người chuốc say cậu ta.”
“Những nơi tiệc tùng như vậy, bề ngoài thì náo nhiệt, nhưng ở bên trong cũng có không ít người tâm mang ý xấu, nếu như anh ấy không cẩn thận uống phải thứ gì đó, mẹ, mẹ nói xem có phải là cơ hội của con đến rồi không?”
Hứa An An đem câu nói đằng sau nhỏ giọng nén xuống.
Lý Tịnh Nhã lập tức hiểu được ý nói của con gái, bà ta có chút khẩn trương: “Con phải cẩn thận một chút, chuyện như này tuyệt đối không thể để người khác phát hiện.”
“Con sao có thể ngốc như thế được, đương nhiên là con sẽ để cho người khác làm.”
Hứa An An đối với cơ hội tối nay, cô ta tuyệt đối không bỏ lỡ.
Lý Tịnh Nhã cũng ủng hộ con gái dùng cách thức này, dù sao Cố Thừa Tiêu sớm muộn gì cũng là chồng của con gái.
Khoảng năm giờ, trong phòng nghỉ ngơi ở Dataland, Lê ‘Yên cùng Hứa Tâm Duyệt cũng chuẩn bị xong rồi.
Bộ lễ phục dạ hội của Lê Yên phù hợp với kiểu tóc đuôi ngựa búi cao, để lộ ra chiếc trán xinh đẹp của cô, hai lọn tóc mái buông xõa ngang tai làm tôn lên gương mặt của cô.
Còn Hứa Tâm Duyệt có một mái tóc dài đen mượt, bộ lễ phục của cô mang vẻ đẹp phương đông nên tóc không thay đổi gì mà xõa ngang lưng, toát lên cảm giác sang trọng.
Trang điểm nhẹ phù hợp cho buổi tiệc, Lê Yên linh hoạt đáng yêu, Hứa Tâm Duyệt dịu dàng ngọt ngào.
“Năm rưỡi rồi, chúng ta nên xuất phát thôi.”
Lê Yên nói với Hứa Tâm Duyệt.
Hai người cầm theo chiếc túi nhỏ cho tối nay cùng nhau bước ra, một chiếc xe Bentley màu đen đang đợi ngoài cửa.
Hai người ngoài vào trong, Trịnh Mẫn Ân dõi theo họ.
Ngồi trong xe, Lê Yên vui vẻ khoác vai Hứa Tâm Duyệt: “Này, tối nay xinh đẹp như vậy, nói không chừng cậu có đãi ngộ đấy!”
Hứa Tâm Duyệt quay đầu nhìn cô: “Tớ cảm thấy cậu càng có khả năng hơn.”
Lê Yên nheo mắt: “Tớ theo chủ nghĩa kết hôn muộn, nên sẽ không để cuộc đời mình lãng phí vào chuyện yêu đương đâu.”
Hứa Tâm Duyệt chống cằm: “Tối nay tớ chỉ hi vọng có thể kéo được vài khách hàng là được rồi.”
*Yên tâm, danh thiếp của cậu tớ sẽ thay cậu toàn bộ đều phát ra ngoài, tớ sẽ giới thiệu cậu với tất cả mọi người.”
“Đừng khoa trương như vậy!”
“Cậu xứng đáng mài!”
Hứa Tâm Duyệt đặt tay vai Lê Yên: “Có thể kết bạn được với người bạn tốt như cậu, là phúc của tớ.”
“Cũng là phúc của tớ!” Lê Yên mỉm cười trả lời.
Lúc này, cách chiếc xe bọn họ không xa là một chiếc xe con màu đen, Hứa An An không lúc nào là không cầm gương để kiểm tra lại lớp trang điểm của cô ta, cô ta tuyệt đối không cho phép có một chút lỗi nhỏ nào.
“An An, ba con nghe ngóng được tối nay Thừa Tiêu cũng ở đó, con phải nắm cơ hội này cho thật chắc! Còn có, tuyệt đối không được để người phụ nữ nào có cơ hội tiếp cận cậu ta, con phải để cho những người phụ nữ khác biết, cậu ta là chồng tương lai của con.”
Hứa An An nhướng mày tự tin: “Mẹ, mẹ yên tâm đi! Con tuyệt đối sẽ không để người phụ nữ nào có cơ hội tiếp cận anh ấy.”
Lý Tịnh Nhã cũng tin tưởng vào sức quyến rũ này của con gái, Hứa An An sau khi dày công trang điểm, quả thực có phong thái của nữ thần.
“Ba con cũng chỉ mong con mau chóng gả đi, bây giờ sự nghiệp của ông ấy có chút khó khăn, nếu như có tập đoàn Cố thị giúp một tay, vậy thì tốt rồi.”
“Mẹ, con sẽ cố gắng, có lẽ tối nay, con có thể túm được Có Thừa Tiêu.”
Trong ánh mắt Hứa An An lộ ra một vài suy nghĩ.
“Trừ phi có người chuốc say cậu ta.”
“Những nơi tiệc tùng như vậy, bề ngoài thì náo nhiệt, nhưng ở bên trong cũng có không ít người tâm mang ý xấu, nếu như anh ấy không cẩn thận uống phải thứ gì đó, mẹ, mẹ nói xem có phải là cơ hội của con đến rồi không?”
Hứa An An đem câu nói đằng sau nhỏ giọng nén xuống.
Lý Tịnh Nhã lập tức hiểu được ý nói của con gái, bà ta có chút khẩn trương: “Con phải cẩn thận một chút, chuyện như này tuyệt đối không thể để người khác phát hiện.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Con sao có thể ngốc như thế được, đương nhiên là con sẽ để cho người khác làm.”
Hứa An An đối với cơ hội tối nay, cô ta tuyệt đối không bỏ lỡ.
Lý Tịnh Nhã cũng ủng hộ con gái dùng cách thức này, dù sao Cố Thừa Tiêu sớm muộn gì cũng là chồng của con gái.
Khoảng năm giờ, trong phòng nghỉ ngơi ở Dataland, Lê ‘Yên cùng Hứa Tâm Duyệt cũng chuẩn bị xong rồi.
Bộ lễ phục dạ hội của Lê Yên phù hợp với kiểu tóc đuôi ngựa búi cao, để lộ ra chiếc trán xinh đẹp của cô, hai lọn tóc mái buông xõa ngang tai làm tôn lên gương mặt của cô.
Còn Hứa Tâm Duyệt có một mái tóc dài đen mượt, bộ lễ phục của cô mang vẻ đẹp phương đông nên tóc không thay đổi gì mà xõa ngang lưng, toát lên cảm giác sang trọng.
Trang điểm nhẹ phù hợp cho buổi tiệc, Lê Yên linh hoạt đáng yêu, Hứa Tâm Duyệt dịu dàng ngọt ngào.
“Năm rưỡi rồi, chúng ta nên xuất phát thôi.”
Lê Yên nói với Hứa Tâm Duyệt.
Hai người cầm theo chiếc túi nhỏ cho tối nay cùng nhau bước ra, một chiếc xe Bentley màu đen đang đợi ngoài cửa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hai người ngoài vào trong, Trịnh Mẫn Ân dõi theo họ.
Ngồi trong xe, Lê Yên vui vẻ khoác vai Hứa Tâm Duyệt: “Này, tối nay xinh đẹp như vậy, nói không chừng cậu có đãi ngộ đấy!”
Hứa Tâm Duyệt quay đầu nhìn cô: “Tớ cảm thấy cậu càng có khả năng hơn.”
Lê Yên nheo mắt: “Tớ theo chủ nghĩa kết hôn muộn, nên sẽ không để cuộc đời mình lãng phí vào chuyện yêu đương đâu.”
Hứa Tâm Duyệt chống cằm: “Tối nay tớ chỉ hi vọng có thể kéo được vài khách hàng là được rồi.”
*Yên tâm, danh thiếp của cậu tớ sẽ thay cậu toàn bộ đều phát ra ngoài, tớ sẽ giới thiệu cậu với tất cả mọi người.”
“Đừng khoa trương như vậy!”
“Cậu xứng đáng mài!”
Hứa Tâm Duyệt đặt tay vai Lê Yên: “Có thể kết bạn được với người bạn tốt như cậu, là phúc của tớ.”
“Cũng là phúc của tớ!” Lê Yên mỉm cười trả lời.
Lúc này, cách chiếc xe bọn họ không xa là một chiếc xe con màu đen, Hứa An An không lúc nào là không cầm gương để kiểm tra lại lớp trang điểm của cô ta, cô ta tuyệt đối không cho phép có một chút lỗi nhỏ nào.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro