Tổng Tài Sợ Vợ

H nhẹ thôi nhé...

2024-10-23 12:48:23

Vừa đặt Mộ Thuần nằm lên giường, Diễn Quân đã bị cô quấn chặt.

Nhìn đôi má cô đang đỏ đến tận mang tai. Dời tầm mắt nhìn xuống, cô đang nằm gọn trong chiếc áo khoác của anh, anh biết chỉ cần cởi chiếc áo khoác này ra thì toàn bộ cảnh xuân đều sẽ hiện ra trước mắt anh.

- Diễn Quân, em khó chịu !

Cúi xuống gần môi cô, anh định đặt lên nụ hôn nhưng chợt nhớ đến vừa nãy Lục Ưng cũng đã nằm lên người cô với tư thế tương tự này, anh ngồi bật dậy và bế cô vào phòng tắm, đặt cô nằm gọn vào bồn tắm rồi xả nước ấm. Anh giúp cô kỳ cọ sạch sẽ, anh vốn thích sạch sẽ.

Tắm rửa xong, Mộ Thuần có vẻ tỉnh táo hơn rất nhiều.

Anh giúp Mộ Thuần lau khô người.

Lúc bấy giờ Mộ Thuần đã nhận ra được anh chính là Diễn Quân. Tuy nhiên thì trong người cô vẫn còn rất khó chịu.

Thấy Diễn Quân đứng chải tóc trước gương, cô mỉm cười "Diễn Quân !"

Cảm giác như giọng nói Mộ Thuần bớt khàn hẳn, Diễn Quân khựng động tác trên tay, anh quay đầu nhìn cô, thấy rõ cô đang mát mẻ sau khi tắm xong, toàn thân trắng nõn nà, chỗ nào to thì to, chỗ nào nhỏ thì nhỏ...body chuẩn đến không thể chuẩn hơn. Anh ngồi xuống giường.

Thần trí Mộ Thuần đã hoàn toàn tỉnh táo, tuy nhiên thì cơ thể cô vẫn còn rất khó chịu, cơn nóng vẫn thiêu đốt tâm can.

Diễn Quân nằm xuống và nghiêng người về phía cô. Đúng lúc cô cũng nghiêng người về phía anh.

Diễn Quân nhíu mày, nhìn cô mát mẻ xinh xắn nằm trước mắt mình, Diễn Quân cũng thấy mình có cảm giác dễ chịu.

Đưa tay vuốt nhẹ lên sườn mặt cô, cảm giác truyền đến từ làn da mềm mại mịn màng của cô, khiến anh thích thú. Anh chồm đến hôn nhẹ lên môi cô.

Cảm nhận được hơi thở hồi hộp của anh, cô vẫn nhắm nghiền đôi mắt để anh không thấy ngại và cô nhẹ nhàng đáp trả lại nụ hôn.

Nụ hôn lúc đầu còn nhẹ nhàng, càng về sau càng mạnh bạo, triền miên tha thiết.

Anh rời khỏi bờ môi cô và di chuyển nụ hôn xuống chiếc cổ thiên nga của cô, nụ hôn anh di đến đâu cũng như dòng điện chạy qua đến đó, khiến cô không khỏi rên lên, dù rất khẽ nhưng anh vẫn nghe thấy. Điều đó càng làm tăng cao cảm giác trong anh.

Trong khoảnh khắc này, khoảng cách giữa hai người rất gần nhau, anh được nhìn thấy cô rõ hơn...cô rất đẹp, đẹp không thể bắt bẻ được.

Bất ngờ cô vòng tay ôm chặt cổ anh, kéo anh kề sát mình hơn. Hơi thở thanh mát như hoa lan của cô khiến anh mê mẩn.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Thuần nhi !"

Không nghe thấy tiếng trả lời, anh tiếp tục hôn lên xương quai xanh tinh tế của cô, cứ thế nụ hôn trượt dần xuống...cuối cùng thì nụ hôn cũng lướt đến vùng ngực căng tròn, đang nhấp nhô.

Anh khẽ nhíu mày "Cô ấy đang hồi hộp sao ?"

Thấy Diễn Quân do dự, Mộ Thuần đặt bàn tay mềm mại của mình lên vòm ngực anh.

"Thuần nhi !"

Mộ Thuần mở mắt ra nhìn anh "Diễn Quân, anh không muốn sao ?"

Diễn Quân lắp bắp "anh...anh rất muốn, nhưng anh tôn trọng em hơn".

- Thôi bỏ đi...

Mộ Thuần lồm cồm ngồi dạy, bước xuống giường, quơ tay nắm lấy chiếc áo sơ mi trắng của anh và khoác lên người...bước chân vẫn còn loạng choạng, thuốc trong người cô vẫn còn tác dụng, những gì cô làm hoàn toàn là vì lý trí mạnh mẽ của mình.

"Em muốn đi đâu ?"

- Đến bệnh viện !

Diễn Quân nhào đến ôm lấy cô "em đừng đi !"

Mộ Thuần ngước lên nhìn Diễn Quân, ở khoảng cách gần thế này, cô có thể cảm nhận được nhịp đập trái tim anh...nó vừa nhanh vừa mạnh, hơi thở anh dồn dập "Diễn Quân !"

Bỗng dưng anh kéo cô cũng ngã xuống giường "em có hối hận không ?"

- Không !

Môi cô liền bị môi anh khóa chặt, lần này Diễn Quân tự tin hơn, không còn ngần ngại gì nữa, nụ hôn anh di chuyển dần đến vùng cổ rồi dần dần di chuyển xuống vùng xương quai xanh.

Anh chạm đến đâu, cô khẽ rên đến đó.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Khi môi anh dạo quanh bầu ngực căng tròn đã khiến cô ưỡn người lên.

Diễn Quân mỉm cười, anh nghịch ngợm liếm nhẹ lên hạt đỉnh hồng.

- Ưm...m...

Tiếng rên khe khẽ bên tai càng kích thích ham muốn của anh trong giây phút này, anh vuốt ve vòng eo thon gọn của cô, bàn tay ấm áp ấy xoa nắn nhẹ nhàng lên đùi cô và nghịch ngợm trượt vào vùng đất cấm ẩm ướt của cô.

Đầu óc Mộ Thuần thoáng chốc trống rỗng, không kiềm chế được mà rên lên "ưm..."

Tay anh vuốt ve lên xuống miệng huyệt nhỏ nhỏ xinh xinh rồi ấn nhẹ ngón tay vào.

Toàn thân cô tê dại, đôi mắt long lanh nước nhìn anh.

Ngón tay anh di chuyển nhẹ nhàng chầm chậm ra vào, thứ nước nhầy nhụa ấy không ngừng tuôn ra...

Anh quỳ gối phía dưới cô, đưa tay kéo hai chân cô đặt lên vai mình, từ từ kéo chiếc khăn tắm đang quấn ngang eo anh và ném xuống đất. Cây gậy thịt của anh đã ngóc đầu lên từ lúc nào và căng cứng đến mức sắp nổ tung, anh cầm lấy đặt nhẹ lên miệng huyệt cạ lên cạ xuống vài lần rồi nhẹ nhàng ấn vào.

Động tác quá đột ngột, cảm giác đau đớn chợt xuất hiện, cô há mồm kêu lên "a...đau"

Diễn Quân khựng lại, anh nhẹ nhàng rút ra.

Cúi xuống hôn lên ngực cô, dùng đầu lưỡi của mình liếm quanh bầu ngực, thỉnh thoảng lại há to miệng ngoạm vào, chiếc lưỡi tinh nghịch của anh không ngừng đá quanh hạt đỉnh hồng, một lúc sau thì đổi bên.

Cô rướn người theo mỗi động tác liếm mút của anh.

Thấy cô đang tăng khoái cảm, anh một lần nữa đặt chiếc gậy thịt vừa to vừa dài của mình vào huyệt hoa của cô.

Cô khẽ rên lên "a...ư...m"

Anh nhẹ nhàng di chuyển ra vào, tay không ngừng xoa nắn bầu ngực căng tròn.

Tuy không nhìn thấy được nhưng cô cảm nhận nó vừa to vừa dài.

Cô nhẹ nhàng uốn éo theo điệu nhịp của anh, cô không còn thấy đau như lúc đầu nữa, cảm giác tê dại chạy khắp cơ thể, khoái cảm dâng trào...cô muốn nhiều hơn, cô tham đắm muốn được nuốt trọn chiếc gậy thịt vừa dài vừa to kia.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tổng Tài Sợ Vợ

Số ký tự: 0