Chương 1
2024-09-01 04:07:11
Trấn Hồn [Tây Huyễn]
Tác giả: Ngôn Giả
Editor: Bộ Yến Tử
Vắn tắt:
Theo truyền thuyết, muốn trở thành Vong Linh pháp sư thì phải bán linh hồn cho ác ma, đổi lấy thần tướng cường đại.
Vì lời đồn như vậy, cho nên Vong Linh pháp sư mới bị các Ma pháp sư cao quý khác khịt mũi coi thường.
Ở trong mắt bọn họ, dù ác ma có cường đại thế nào cũng không thể sánh được với thần. Huống chi năng lực của Vong Linh pháp sư là dựa vào ác ma.
Cách nói như vậy, đồng dạng bị các Vong Linh pháp sư khinh thường, ở trong mắt hắn, tín ngưỡng của hắn chính là lực lượng của bản thân.
Vai chính: Liễm Hồn (Cách Lan).
--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ----
Tử Linh Chi Sâm, nơi hung hiểm nhất Mạn Đồ đại lục.
Nơi này cấm người trú ngụ.
Hắn là người nắm giữ ma pháp vừa thần bí vừa tà ác.
Đối với lực lượng cường đại không rõ này, mọi người đều sợ hãi và kiêng kị.
Thật ra, hắn chỉ là một Vong Linh pháp sư bình thường mà thôi.
Vong Linh pháp sư duy nhất ở Mạn Đồ đại lục, nắm giữ lực lượng câu thông với Tử Thần.
--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ----
Sáng sớm, ánh nắng chói mắt bao trùm Mạn Đồ đại lục, chỉ chừa lại một nơi, chính là Tử Linh Chi Sâm.
Nghe đồn, Tử Linh Chi Sâm là nơi bị chư thần vứt bỏ, hắc khí tận trời, bên trong tràn ngập vong hồn đang gào thét, hoàn toàn trái ngược với bên ngoài.
Bên trong Tử Linh Chi Sâm có một toà Tử Linh chi tháp, cái tháp này màu sắc loang lổ, toàn thân đều bao phủ bởi một mảnh sương mù trầm tịch u ám, hoàn toàn không nhìn ra dáng vẻ vinh quang vốn có.
Ở Mạn Đồ đại lục, ma pháp hệ hắc ám bị coi là điềm xấu, chỉ có người bị thần minh ruồng bỏ mới học ma pháp hắc ám.
Nghe nói, mỗi vị hắc ám ma pháp sư, bao gồm cả vị ở Tử Linh Chi Sâm kia, đều đã bán linh hồn cho ác ma mới đổi được thần tướng cường đại. Vì lời đồn như vậy, cho nên Vong Linh pháp sư mới bị các Ma pháp sư cao quý khác khịt mũi coi thường. Ở trong mắt bọn họ, dù ác ma có cường đại thế nào cũng không thể sánh được với thần. Huống chi năng lực của Vong Linh pháp sư là dựa vào ác ma.
Vị pháp sư ở Tử Linh Chi Sâm kia, đồng dạng cũng rất khinh thường. Hắn là Vong Linh pháp sư, không phải Hắc Ám pháp sư. Tín ngưỡng của hắn chính là lực lượng của bản thân. Tin vịt người khác đồn đãi, thân là Vong Linh pháp sư kiêu ngạo hắn rất khinh thường đi giải thích.
Tử Linh chi tháp vẫn chưa có người cư trú, bên trong hay bên ngoài tháp đều tối tăm âm lãnh giống nhau, không có sinh cơ.
Sinh linh duy nhất trong tháp --- ---- là một vị nam tử khoác trường bào xám, hắn lấy từ trong nhẫn không gian ra một cái bình nhỏ màu xám đặt lên đài thí nghiệm. Bàn tay cầm dược bình, tái nhợt như bộ xương khô.
Dược bình bị đun nóng gồm máu Hắc Long, Nguyệt Kiến Thảo, Minh Hà thuỷ, Tử U Thảo, Vãng Sinh Hoa, còn có thứ quan trọng nhất --- --- Vong Linh chi tinh.
Vong Linh chi tinh là chất lỏng đựng trong bình nhỏ màu đen, mỗi một giọt đều là trân bảo hiếm có trên thế gian. Vì tìm được một bình nhỏ Vong Linh chi tinh này mà hắn phải phí hết mấy trăm năm. Số dược liệu đó đều là nguyên liệu cần thiết để phối chế Vong Linh chi tâm. Vong Linh chi tâm chính là dược tề trân phẩm chuẩn Thần cấp. Dùng để tăng cường cảm ứng linh hồn, quan trọng nhất là, phàm là người đã dùng qua Vong Linh chi tâm, về sau không cần tiêu hao bất cứ ma lực hay tinh thần lực nào, tất cả những người chưa từng dùng hoặc chưa từng cùng người khác ký khế ước vong linh, đều sẽ bị hắn thuần phục.
"Ầm..."
Dược bình dưới sức nóng của ngọn lửa Vong Linh mà nhảy lên, ánh lửa màu lam loe lói trong bóng tối nhìn cực kì châm chọc. Những ngọn lửa bình thường không thể nào sánh được với ngọn lửa Vong Linh.
Nam tử chăm chú nhìn dược bình đang được ngọn lửa Vong Linh bao phủ, trong lòng không ngừng tính toán thời gian bỏ dược thảo vào. Hắn thuần thục và cẩn thận từng bước phối chế Vong Linh chi tâm.
Bước cuối cùng --- --- rót Vong Linh chi tinh vào, lúc bình đen nhỏ được mở ra, tháp Pháp Sư liền rơi vào trạng thái âm trầm.
Bộ xương khô trong góc "Ầm ầm" chấn động, làn da của những thi thể chất đống trong hầm ngầm dần dần bành trướng, hưng phấn nổi lơ lửng trong không trung mà gào thét...
Mũ áo choàng bị khí lãng màu xám thổi rơi, lộ ra mái tóc dài màu vàng trái ngược với màu sắc trong tháp. Nam tử chăm chú rót Vong Linh chi tinh vào dược bình nên không hề phát giác.
Nghiêng, rót vào.
Lấy tháp Pháp Sư làm trung tâm, ngàn dặm xung quanh lập tức chuyển từ ban ngày thành đêm tối. Mây đen quay cuồng, nôn nóng bất an.
"Rống!"
"Rắc!"
Dược bình dưới sự thiêu đốt của ngọn lửa Vong Linh ầm ầm chấn động, bỗng nhiên vọt lên cao, phá vỡ đỉnh tháp Pháp Sư, tụ thành một cái bóng màu xám thật lớn. Càng tụ càng nhiều, cái bóng dần dần ngưng tụ thành người thân khoác áo choàng xám tay cầm liêm đao. Sau đó, khí thế trên người bóng mờ ngày càng thịnh, mang theo lực lượng chấn động thiên địa, xông thẳng lên trời. Đây chính là lực lượng cường đại của Vong Linh chi tâm. Mới vừa luyện thành, liền bày ra dáng vẻ kiêu ngạo của dược tề Thần cấp cùng sự bá đạo của Vong Linh vương giả.
Thiếu niên cũng bị chấn kinh vì dị tượng trên bầu trời, nhưng khi hắn nhìn thấy Ma Đạo Sư sững sờ, lập tức ý thức được đây là thời cơ tốt, lúc này trong đầu hắn không dám suy nghĩ bất cứ chuyện gì, nhanh chóng chạy vào Tử Linh Chi Sâm.
Thần niệm của nam tử giám thị nhất cử nhất động chung quanh Tử Linh Chi Sâm, đương nhiên nhận thấy có người tiến vào nơi này. Hắn có chút kinh ngạc, tỉ mỉ dò xét thiếu niên.
"Tử Linh huyết mạch, khó trách Vong Linh chi tâm không chủ động công kích."
Tử Linh huyết mạch tuy gọi là "Huyết mạch" nhưng thứ nó truyền thừa lại là linh hồn chi lực. Có đạt được truyền thừa hay không, phải dựa vào vận khí, không liên quan gì đến huyết mạch. Hắn sống ở Tử Linh Chi Sâm bấy lâu nay, vẫn luôn phái sinh vật Vong Linh ra ngoài dò la tung tích Tử Linh huyết mạch. Dù sao thì cảm ứng của Vong Linh và Tử Linh huyết mạch mạnh hơn Vong Linh pháp sư nhiều. Nhưng mà, trải qua mấy ngàn năm, ngoại trừ lúc trước chịu không nổi người kia mà tự sát, hắn vẫn chưa tìm được người nào mang huyết mạch Tử Linh. Hiện tại lại có người tự động đưa tới cửa...
Nghĩ đến đây, nam tử thu Vong Linh chi tâm vào nhẫn không gian, khởi động truyền tống trận trong tháp Pháp Sư, dùng phi hành thuật cấp chín nhanh chóng bay về phía thiếu niên. Tư chất tốt như vậy, nếu bị sinh vật Vong Linh bên trong Tử Linh Chi Sâm cắn nuốt thì thật là đáng tiếc. Cường giả cấp chín các nơi ở đại lục, nội tâm không khỏi run lên, cùng nhau nhìn về phương hướng Tử Linh Chi Sâm. Khí thế lớn thế này, nhất định là có dược tề trân phẩm chuẩn Thần cấp xuất hiện. Dược tề hay các loại vũ khí đều có yêu cầu rất cao đối với người chế tác, bởi vậy cũng chia thành các bậc luyện chế khác nhau như Sơ cấp, Trung cấp, Cao cấp, cấp Đại Sư, cấp Tông Sư, Thần cấp. Trân phẩm dược tề Thần cấp hiện thế, Mạn Đồ đại lục vốn đã phong ba không ngừng tất nhiên sẽ càng loạn lạc.
Bóng người màu xám cao chừng mấy ngàn mét, quần áo tung bay, lơ lửng phía trên Tử Linh Chi Sâm. Khí thế bễ nghễ thiên hạ làm cho các cường giả vẫn luôn chú ý tới Tử Linh Chi Sâm kinh hãi không thôi. Sau đó, liêm đao trong tay bóng người màu xám nhẹ nhàng vung lên, từng đợt công kích tinh thần lập tức tập kích về phía các cường giả đang quan sát bên này.
"A...!!!" Cách tháp Pháp Sư ngoài trăm dặm, một Đại Ma Đạo Sư cấp tám bỗng nhiên kêu lên đau đớn.
Vừa rồi hắn mới thanh trừ những người cản đường, đang muốn đuổi theo thiếu niên phía trước, chợt thấy bầu trời đột nhiên trở nên tăm tối, nhớ tới miêu tả trong sách lúc luyện thành trân phẩm Thần cấp, liền nổi lên tâm tư muốn nhìn trộm.
Ma Đạo Sư ỷ mình có tu vi cấp tám ngũ giai, muốn lặng lẽ lẻn vào Tử Linh Chi Sâm. Suy cho cùng thì, muốn luyện ra trân phẩm chuẩn Thần cấp, nhất định tổn hao tinh thần lực cực lớn. Hiện tại chạy tới đó cướp bảo vật là thích hợp nhất. Về phần thiếu niên kia... Chỉ là một Ma pháp phế vật, muốn bắt hắn còn không phải dễ như trở bàn tay?
Ma Đạo Sư còn chưa kịp thu hồi nụ cười đáng khinh trên mặt, vừa mới dùng thần niệm nhìn trộm đã bị bóng người màu xám đánh cho một kích, bị chấn trở thành tên ngốc. Đại Ma Đạo Sư là lực lượng đứng đầu ở đại lục. Cấp một Ma Pháp học đồ, cấp hai nhập đạo Ma Pháp sư, từ cấp ba đến cấp năm là Ma Pháp Sư, cấp sáu Ma Đạo Sĩ, cấp bảy Đại Ma Đạo Sĩ, cấp tám Ma Đạo Sư, cấp chín Đại Ma Đạo Sư, cấp mười Pháp Thần. Pháp Thần chỉ tồn tại trong truyền thuyết. Hắn thân là Ma Đạo Sư cấp tám, đã là đối tượng mà các quốc gia tranh nhau mượn sức. Thật đáng thương cho một Ma Đạo Sư cấp tám, trong lúc linh hồn chưa kịp phòng bị đã bị thương nặng, về sau đừng nói là tăng tu vi ngay cả sinh hoạt cá nhân đều không thể tự lo liệu.
Tác giả: Ngôn Giả
Editor: Bộ Yến Tử
Vắn tắt:
Theo truyền thuyết, muốn trở thành Vong Linh pháp sư thì phải bán linh hồn cho ác ma, đổi lấy thần tướng cường đại.
Vì lời đồn như vậy, cho nên Vong Linh pháp sư mới bị các Ma pháp sư cao quý khác khịt mũi coi thường.
Ở trong mắt bọn họ, dù ác ma có cường đại thế nào cũng không thể sánh được với thần. Huống chi năng lực của Vong Linh pháp sư là dựa vào ác ma.
Cách nói như vậy, đồng dạng bị các Vong Linh pháp sư khinh thường, ở trong mắt hắn, tín ngưỡng của hắn chính là lực lượng của bản thân.
Vai chính: Liễm Hồn (Cách Lan).
--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ----
Tử Linh Chi Sâm, nơi hung hiểm nhất Mạn Đồ đại lục.
Nơi này cấm người trú ngụ.
Hắn là người nắm giữ ma pháp vừa thần bí vừa tà ác.
Đối với lực lượng cường đại không rõ này, mọi người đều sợ hãi và kiêng kị.
Thật ra, hắn chỉ là một Vong Linh pháp sư bình thường mà thôi.
Vong Linh pháp sư duy nhất ở Mạn Đồ đại lục, nắm giữ lực lượng câu thông với Tử Thần.
--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ----
Sáng sớm, ánh nắng chói mắt bao trùm Mạn Đồ đại lục, chỉ chừa lại một nơi, chính là Tử Linh Chi Sâm.
Nghe đồn, Tử Linh Chi Sâm là nơi bị chư thần vứt bỏ, hắc khí tận trời, bên trong tràn ngập vong hồn đang gào thét, hoàn toàn trái ngược với bên ngoài.
Bên trong Tử Linh Chi Sâm có một toà Tử Linh chi tháp, cái tháp này màu sắc loang lổ, toàn thân đều bao phủ bởi một mảnh sương mù trầm tịch u ám, hoàn toàn không nhìn ra dáng vẻ vinh quang vốn có.
Ở Mạn Đồ đại lục, ma pháp hệ hắc ám bị coi là điềm xấu, chỉ có người bị thần minh ruồng bỏ mới học ma pháp hắc ám.
Nghe nói, mỗi vị hắc ám ma pháp sư, bao gồm cả vị ở Tử Linh Chi Sâm kia, đều đã bán linh hồn cho ác ma mới đổi được thần tướng cường đại. Vì lời đồn như vậy, cho nên Vong Linh pháp sư mới bị các Ma pháp sư cao quý khác khịt mũi coi thường. Ở trong mắt bọn họ, dù ác ma có cường đại thế nào cũng không thể sánh được với thần. Huống chi năng lực của Vong Linh pháp sư là dựa vào ác ma.
Vị pháp sư ở Tử Linh Chi Sâm kia, đồng dạng cũng rất khinh thường. Hắn là Vong Linh pháp sư, không phải Hắc Ám pháp sư. Tín ngưỡng của hắn chính là lực lượng của bản thân. Tin vịt người khác đồn đãi, thân là Vong Linh pháp sư kiêu ngạo hắn rất khinh thường đi giải thích.
Tử Linh chi tháp vẫn chưa có người cư trú, bên trong hay bên ngoài tháp đều tối tăm âm lãnh giống nhau, không có sinh cơ.
Sinh linh duy nhất trong tháp --- ---- là một vị nam tử khoác trường bào xám, hắn lấy từ trong nhẫn không gian ra một cái bình nhỏ màu xám đặt lên đài thí nghiệm. Bàn tay cầm dược bình, tái nhợt như bộ xương khô.
Dược bình bị đun nóng gồm máu Hắc Long, Nguyệt Kiến Thảo, Minh Hà thuỷ, Tử U Thảo, Vãng Sinh Hoa, còn có thứ quan trọng nhất --- --- Vong Linh chi tinh.
Vong Linh chi tinh là chất lỏng đựng trong bình nhỏ màu đen, mỗi một giọt đều là trân bảo hiếm có trên thế gian. Vì tìm được một bình nhỏ Vong Linh chi tinh này mà hắn phải phí hết mấy trăm năm. Số dược liệu đó đều là nguyên liệu cần thiết để phối chế Vong Linh chi tâm. Vong Linh chi tâm chính là dược tề trân phẩm chuẩn Thần cấp. Dùng để tăng cường cảm ứng linh hồn, quan trọng nhất là, phàm là người đã dùng qua Vong Linh chi tâm, về sau không cần tiêu hao bất cứ ma lực hay tinh thần lực nào, tất cả những người chưa từng dùng hoặc chưa từng cùng người khác ký khế ước vong linh, đều sẽ bị hắn thuần phục.
"Ầm..."
Dược bình dưới sức nóng của ngọn lửa Vong Linh mà nhảy lên, ánh lửa màu lam loe lói trong bóng tối nhìn cực kì châm chọc. Những ngọn lửa bình thường không thể nào sánh được với ngọn lửa Vong Linh.
Nam tử chăm chú nhìn dược bình đang được ngọn lửa Vong Linh bao phủ, trong lòng không ngừng tính toán thời gian bỏ dược thảo vào. Hắn thuần thục và cẩn thận từng bước phối chế Vong Linh chi tâm.
Bước cuối cùng --- --- rót Vong Linh chi tinh vào, lúc bình đen nhỏ được mở ra, tháp Pháp Sư liền rơi vào trạng thái âm trầm.
Bộ xương khô trong góc "Ầm ầm" chấn động, làn da của những thi thể chất đống trong hầm ngầm dần dần bành trướng, hưng phấn nổi lơ lửng trong không trung mà gào thét...
Mũ áo choàng bị khí lãng màu xám thổi rơi, lộ ra mái tóc dài màu vàng trái ngược với màu sắc trong tháp. Nam tử chăm chú rót Vong Linh chi tinh vào dược bình nên không hề phát giác.
Nghiêng, rót vào.
Lấy tháp Pháp Sư làm trung tâm, ngàn dặm xung quanh lập tức chuyển từ ban ngày thành đêm tối. Mây đen quay cuồng, nôn nóng bất an.
"Rống!"
"Rắc!"
Dược bình dưới sự thiêu đốt của ngọn lửa Vong Linh ầm ầm chấn động, bỗng nhiên vọt lên cao, phá vỡ đỉnh tháp Pháp Sư, tụ thành một cái bóng màu xám thật lớn. Càng tụ càng nhiều, cái bóng dần dần ngưng tụ thành người thân khoác áo choàng xám tay cầm liêm đao. Sau đó, khí thế trên người bóng mờ ngày càng thịnh, mang theo lực lượng chấn động thiên địa, xông thẳng lên trời. Đây chính là lực lượng cường đại của Vong Linh chi tâm. Mới vừa luyện thành, liền bày ra dáng vẻ kiêu ngạo của dược tề Thần cấp cùng sự bá đạo của Vong Linh vương giả.
Thiếu niên cũng bị chấn kinh vì dị tượng trên bầu trời, nhưng khi hắn nhìn thấy Ma Đạo Sư sững sờ, lập tức ý thức được đây là thời cơ tốt, lúc này trong đầu hắn không dám suy nghĩ bất cứ chuyện gì, nhanh chóng chạy vào Tử Linh Chi Sâm.
Thần niệm của nam tử giám thị nhất cử nhất động chung quanh Tử Linh Chi Sâm, đương nhiên nhận thấy có người tiến vào nơi này. Hắn có chút kinh ngạc, tỉ mỉ dò xét thiếu niên.
"Tử Linh huyết mạch, khó trách Vong Linh chi tâm không chủ động công kích."
Tử Linh huyết mạch tuy gọi là "Huyết mạch" nhưng thứ nó truyền thừa lại là linh hồn chi lực. Có đạt được truyền thừa hay không, phải dựa vào vận khí, không liên quan gì đến huyết mạch. Hắn sống ở Tử Linh Chi Sâm bấy lâu nay, vẫn luôn phái sinh vật Vong Linh ra ngoài dò la tung tích Tử Linh huyết mạch. Dù sao thì cảm ứng của Vong Linh và Tử Linh huyết mạch mạnh hơn Vong Linh pháp sư nhiều. Nhưng mà, trải qua mấy ngàn năm, ngoại trừ lúc trước chịu không nổi người kia mà tự sát, hắn vẫn chưa tìm được người nào mang huyết mạch Tử Linh. Hiện tại lại có người tự động đưa tới cửa...
Nghĩ đến đây, nam tử thu Vong Linh chi tâm vào nhẫn không gian, khởi động truyền tống trận trong tháp Pháp Sư, dùng phi hành thuật cấp chín nhanh chóng bay về phía thiếu niên. Tư chất tốt như vậy, nếu bị sinh vật Vong Linh bên trong Tử Linh Chi Sâm cắn nuốt thì thật là đáng tiếc. Cường giả cấp chín các nơi ở đại lục, nội tâm không khỏi run lên, cùng nhau nhìn về phương hướng Tử Linh Chi Sâm. Khí thế lớn thế này, nhất định là có dược tề trân phẩm chuẩn Thần cấp xuất hiện. Dược tề hay các loại vũ khí đều có yêu cầu rất cao đối với người chế tác, bởi vậy cũng chia thành các bậc luyện chế khác nhau như Sơ cấp, Trung cấp, Cao cấp, cấp Đại Sư, cấp Tông Sư, Thần cấp. Trân phẩm dược tề Thần cấp hiện thế, Mạn Đồ đại lục vốn đã phong ba không ngừng tất nhiên sẽ càng loạn lạc.
Bóng người màu xám cao chừng mấy ngàn mét, quần áo tung bay, lơ lửng phía trên Tử Linh Chi Sâm. Khí thế bễ nghễ thiên hạ làm cho các cường giả vẫn luôn chú ý tới Tử Linh Chi Sâm kinh hãi không thôi. Sau đó, liêm đao trong tay bóng người màu xám nhẹ nhàng vung lên, từng đợt công kích tinh thần lập tức tập kích về phía các cường giả đang quan sát bên này.
"A...!!!" Cách tháp Pháp Sư ngoài trăm dặm, một Đại Ma Đạo Sư cấp tám bỗng nhiên kêu lên đau đớn.
Vừa rồi hắn mới thanh trừ những người cản đường, đang muốn đuổi theo thiếu niên phía trước, chợt thấy bầu trời đột nhiên trở nên tăm tối, nhớ tới miêu tả trong sách lúc luyện thành trân phẩm Thần cấp, liền nổi lên tâm tư muốn nhìn trộm.
Ma Đạo Sư ỷ mình có tu vi cấp tám ngũ giai, muốn lặng lẽ lẻn vào Tử Linh Chi Sâm. Suy cho cùng thì, muốn luyện ra trân phẩm chuẩn Thần cấp, nhất định tổn hao tinh thần lực cực lớn. Hiện tại chạy tới đó cướp bảo vật là thích hợp nhất. Về phần thiếu niên kia... Chỉ là một Ma pháp phế vật, muốn bắt hắn còn không phải dễ như trở bàn tay?
Ma Đạo Sư còn chưa kịp thu hồi nụ cười đáng khinh trên mặt, vừa mới dùng thần niệm nhìn trộm đã bị bóng người màu xám đánh cho một kích, bị chấn trở thành tên ngốc. Đại Ma Đạo Sư là lực lượng đứng đầu ở đại lục. Cấp một Ma Pháp học đồ, cấp hai nhập đạo Ma Pháp sư, từ cấp ba đến cấp năm là Ma Pháp Sư, cấp sáu Ma Đạo Sĩ, cấp bảy Đại Ma Đạo Sĩ, cấp tám Ma Đạo Sư, cấp chín Đại Ma Đạo Sư, cấp mười Pháp Thần. Pháp Thần chỉ tồn tại trong truyền thuyết. Hắn thân là Ma Đạo Sư cấp tám, đã là đối tượng mà các quốc gia tranh nhau mượn sức. Thật đáng thương cho một Ma Đạo Sư cấp tám, trong lúc linh hồn chưa kịp phòng bị đã bị thương nặng, về sau đừng nói là tăng tu vi ngay cả sinh hoạt cá nhân đều không thể tự lo liệu.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro